Những Mẩu Chuyện Kinh Dị Tôi Giấu Tận Dưới Đáy Hòm ( Phần 7/7)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
—————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://zhuanlan.zhihu.com/p/41811141?

———————————

Những mẩu chuyện kinh dị tôi giấu tận dưới đáy hòm

23. Hắn ta tìm thấy một cái bốt điện thoại,

Quan sát hồi lâu, anh ta mới lợi dụng màn đêm,

Lẻn vào gọi một cuộc điện thoại.

– Alo, ai đấy ạ?

Giọng bé gái non nớt ở đầu bên kia truyền tới, nước mắt hắn rơm rớm.

Kẻ giết cả nhà kẻ thù năm người, bỏ trốn khỏi quê hương như hắn, đã lâu lắm rồi chưa được nghe giọng con gái.

– Con gái, bố… bố đây!

– Bố, con nhớ bố lắm! – Con gái vui vẻ reo lên.

– Con gái ngoan, nghe bố hỏi này, con thế nào rồi?

– Con ổn lắm, bọn họ ngày nào cũng chơi cùng con.

– Bọn họ? – Hắn cảnh giác, lẽ nào là cảnh sát?

– Con gái, bọn họ chơi với con như thế nào?

– Bọn họ chơi trốn tìm với con, nhưng mà bọn họ toàn tìm ra con thôi, còn con thì chẳng bao giờ tìm được bọn họ cả. Bố, bố đoán xem tại sao? – Tiếng trẻ con ngây thơ, nghe hình như vui lắm.

– Bố không biết.

– Bởi vì năm người bọn họ toàn chơi bẩn, bay lên tận nóc nhà không xuống.

24. Có một người sống ở tầng trên. Nửa đêm, khi anh ta đã ngủ say thường hay nghe thấy tiếng động như tiếng sấm sét, làm anh ta giật mình tỉnh giấc. Cứ thế cả đêm không ngủ được, mắt mở trừng trừng nhìn trần nhà, nghe tiếng động trên lầu đến tận khi trời sáng. Cuối cùng anh ta không thể chịu đựng được nữa, xông lên lầu đập cửa. Cửa mở, một gương mặt đàn ông u sầu ló ra. Anh ta chửi rống lên, tất cả những từ ngữ thô tục để chửi người mà anh ta biết đều tuôn ra hết một lượt. Người đàn ông âu sầu không ngừng xin lỗi, bày tỏ ngày mai mình nhất định sẽ đến tận cửa tạ tội. Khó lắm được hôm ngủ ngon. Lúc tỉnh lại, đột nhiên anh ta chết điếng người.

25. Nhà Hoa Hoa nuôi một chú chó, nó rất thích liếm tay của cô, và dùng răng nhè nhẹ gặm tay cô, Hoa Hoa cũng quen rồi.

Một hôm, trong lúc Hoa Hoa nằm ngủ, tay cô buông thõng bên giường.

Con chó chầm chậm liếm tay cô…

Sau đó dùng răng nhè nhẹ gặm cô…

Đột nhiên, nó cắn mạnh một nhát!

Hoa Hoa đau quá rụt mạnh tay lại, trên tay cô hiện lên hai hàng dấu răng đỏ sậm.

Đúng lúc này, ngoài cửa có tiếng chó sủa, Hoa Hoa ra mở cửa, chó của cô từ bên ngoài chạy vào.

26. – Á! 

Nghe một tiếng phụ nữ hét lên

Tôi vội vàng chạy đến 

Chỉ thấy một cô gái đang ngồi bệt trước 

Tấm sắt dài 2m, rộng 2m, dày 5 cm không nhúc nhích

Bước đến hỏi có chuyện gì

Nhưng cô gái đó dường như đang kinh hoảng không thốt lên lời…

Một người mặc quần áo công nhân nhanh chóng chạy đến giải thích

Tấm sắt này đang thi công trên nhà cao tầng, không cẩn thận rơi xuống

May là không có ai bị thương

Cô gái đang sợ hết vía ôm lấy bụng

Tấm sắt đen sì rơi trên nền gạch đỏ tươi làm người ta sởn tóc gáy…

Trước khi mặt trời lặn, quay trở lại nơi xảy ra tai nạn lần nữa

Tấm sắt vẫn nằm nguyên vị trí cũ

Xem ra là vì nặng quá, chưa xử lý được

Vì sự cố ban nãy

Nên xung quanh đều có người canh gác

Cô gái lúc nãy vẫn còn ở đây, tôi bước đến chào hỏi

– Vừa nãy thót tim nhỉ.

Câu trả lời của cô ấy

Làm tôi quyết định gọi nhân viên bảo vệ đến…

27. Hôm nay đi chơi bóng cùng đám bạn, lạ thật, không một ai có thể ném trúng cái rổ bên phải. Mọi người đều thấy mất hứng, vì chỉ chơi được nửa sân bên trái. Chơi đến tối mịt, mọi người chuẩn bị ai về nhà nấy, tôi làm một đường bóng ba điểm tuyệt đẹp vào ngay rổ bên phải ngay trước mặt mọi người, phá vỡ thế cục đông cứng chưa ai từng vượt qua được. Khoảnh khắc trái bóng bay đến giữa rổ, tôi nở nụ cười đầy tự tin, nhưng lại rầm một tiếng, bóng đập vào thành rổ bắn ra ngoài, tôi chán nản lắc lắc cái đầu ủ rũ. Cùng lúc đó, ngoài tiếng bóng chạm đất, chúng tôi còn nghe một tiếng động khác của vật gì đó rơi xuống. Bóng rơi ở rất xa, tôi lon ton chạy đi nhặt bóng, không thèm để ý thứ rơi trên mặt đất. Mọi người nhìn thấy thứ trên mặt đất đều thét lên kinh hoàng, chạy trối chết, bỏ lại đứa đang đi nhặt bóng là tôi. Tôi đi nhặt bóng về, trong lòng mắng té tát đám bạn không có tình nghĩa. Nhưng khi về đến sân bóng, nhìn thấy thứ đang nằm trên mặt đất, tôi cũng ré lên kinh hoảng bỏ chạy.

28. Một hôm, có bốn người mù cùng đi trên đường, đột nhiên, bọn họ đụng phải vật gì đó. Bốn người mù tò mò, muốn sờ thử xem cái người mình đụng phải này rốt cuộc già trẻ tròn méo gầy béo ra sao.

Người đầu tiên sờ xong, nói là một cụ ông.

Người thứ hai lập tức phản đối, rõ ràng là một bà lão cơ mà!

Người thứ ba lại nói, nhưng mà anh ta là một chàng trai trẻ cường tráng mà.

Người thứ tư thì nói, đây chắc chắn là một cô gái trẻ.

Đột nhiên người thứ tư giật mình nhận ra, gã hốt hoảng bỏ chạy.

Lại là một thứ nhìn vô cảm nhưng nghĩ lại thì thấy thật kinh khủng.

(Dưới bàn tay người sờ đầu tiên là làn da khô ráp bọc lấy xương cổ tay to lớn; người thứ hai sờ được cái vạt áo, chính là kiểu vạt áo niệm mà người già thường hay mặc thời xưa; Người thứ ba sờ được bả vai, rộng lớn rắn chắc; Người thứ tư sờ được mái tóc, tóc dài lại tết bím. Tổng kết lại, không sai, chính là xác sống.)

29. Mới đây tôi đã chuyển ra ngoài ở một mình, để trang trí nhà mới, tôi mua một ít mấy thứ đồ trang trí dạ quang, trời tối có thể phát quang mà hồi nhỏ thường hay chơi.

Chỉ cần có ánh sáng chiếu vào, khi tắt đèn đi sẽ phát ra ánh dạ quang nhàn nhạt rồi dần dần tắt ngóm, cảm thấy rất dễ chịu.

7 giờ tối hôm qua, bạn bè hẹn tôi ra ngoài uống rượu, đến tận 10 giờ với về đến nhà. Vừa bước vào nhà, những thứ đồ trang trí đang phát ra anh dạ quang nhè nhẹ, tôi mải mê nhìn một lúc mới bật đèn, nghĩ bụng mấy nữa lại mua thêm vài cái nữa về.

30. Cảnh sát đến gõ cửa nhà một người đàn ông.

Người đàn ông mở cửa, nhìn thấy một vị cảnh sát khoác trên người bộ cảnh phục thẳng thớm, ông sững người một lát rồi hỏi: 

– Xin hỏi anh có việc gì không?

– Làm phiền. – Người cảnh sát lấy thẻ từ trong túi áo ra, – Con trai ông đã tự sát, chúng tôi đến để tìm hiểu một chút.

– Sao? – Người đàn ông đầy thảng thốt – Tiểu Dũng chết rồi?

Ông ta buồn bã im lặng mất một lúc, rồi mới nghiêng người cho vị cảnh sát đi vào.

Rót cho vị cảnh sát chén trà, người đàn ông mới ngồi xuống cái sô pha đối diện, bắt đầu thuật lại câu chuyện của mình.

– Tôi với A Cúc kết hôn mười năm năm rồi, tôi rất yêu cô ấy. – Người đàn ông nhớ lại, – Chúng tôi kết hôn vài năm thì có ba đứa nhỏ bụ bẫm, một nhà năm người sống rất hạnh phúc. Nhưng rồi… – Ông ta ngừng lại, vẻ mặt buồn bã,  – Bốn năm trước, cô ấy yêu người đàn ông khác, cô ấy nói muốn ly hôn với tôi. Chính vì yêu cô ấy, tôi chỉ đành thuận theo, giao toàn bộ tài sản và quyền nuôi dưỡng ba đứa trẻ cho cô ấy.

Người đàn ông đau khổ ôm lấy đầu:

– Đều tại tôi, lúc bọn trẻ con nhỏ đã không yêu thương, cho bọn chúng tình yêu của người cha, Tiểu Dũng mới nảy ra ý nghĩ tự sát. Tôi là người có tội.

– Đúng là có tội thật, – Cảnh sát cất giọng nhàn nhạt, – Ông đã bị bắt.

31. Cô gái kéo rèm cửa sổ, lại nhìn thấy một cụ già mặc đồ đen đứng ở một cái góc không xa đang chăm chú nhìn cô. Cô kéo rèm “xoạch” một cái. Ba ngày liên tiếp, ngày nào cụ già cũng đứng đó nhìn cô, không ăn không uống cũng không thấy nghỉ ngơi. Cô rất sợ hãi, đành kể mọi chuyện với một người bạn nam. Nghe chuyện, người bạn đến góc phố, định bảo cụ già đi. Thế nhưng đứng trên góc phố vắng tanh, anh ngạc nhiên: “Lạ thật, có ai đâu”. Cô gái không tin, bảo anh lên nhà, kéo rèm ra cho anh nhìn. Vừa nhìn, sắc mặt người bạn trắng bệch, vội vàng kéo cô chạy ra khỏi phòng.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容