Bạn từng có trải nghiệm kinh dị chân thực nào không?(4/6)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Sau này tôi mới biết đó gọi là Mộng Yểm, ở nông thôn thì gọi là Quỷ Nhập Tràng. Theo như tôi biết, thì Mộng Yểm là sự phản chiếu của não bộ sau một số kích thích từ bên ngoài, khiến não bộ ở trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, lầm tưởng rằng bản thân hoàn toàn tỉnh táo, từ đó sinh ra những trải nghiệm kỳ lạ. Sự khác biệt cơ bản nhất giữa Mộng Yểm và mơ ngủ là bản thân cảm thấy tỉnh táo, cho dù sau này nhớ lại, thì cảm giác cũng vẫn như vậy chứ không mơ hồ như mơ ngủ.

 ======= 

Trong trường đại học vẫn còn một chuyện nữa khiến tôi đến bây giờ vẫn còn cảm thấy sởn gai ốc.

Cái năm tôi lên năm ba, lúc đó vừa mới khai giảng vào năm học mới.

Sinh viên năm nhất cũng vừa mới nhập trường, đang học khóa huấn luyện quân sự.

Một tuần sau khi khai giảng, vào một buổi tối, cố vấn học tập vội vã chạy đến tòa ký túc xá, hỏi chúng tôi là ngày mai ai không có tiết học không, đang có việc rất gấp đây. Vừa hay phòng ký túc xá chúng tôi ngày mai đều không có tiết học, thế là chúng tôi liền gấp gấp chạy đi theo cố vấn học tập.

Mới đầu chúng tôi vẫn không biết là đã xảy ra chuyện gì đâu, sau đó mới nghe nói là hai nam sinh năm nhất, sau khi lên lớp huấn luyện quân sự, đã đạp xe đạp ra quán đối diện trường để ăn cơm thì bị một chiếc xe điện ba bánh đâm.

Chúng tôi rất nhanh sau đó đã đến được bệnh viện, gặp được hai em trai ấy, trong đó, một em tạm ổn, chân bị va đập và gãy xương, chỉ cần làm một ca phẫu thuật đơn giản là sẽ không có vấn đề gì nghiêm trọng nữa. Em còn lại thì nguy kịch hơn, chấn thương đến não, đầu quấn băng gạc dày, máu rỉ ra thấm vào băng gạc, nằm ở phòng cấp cứu, đã bất tỉnh từ rất lâu rồi, các bác sĩ địa phương thấy tình hình không thể cứu vãn được nữa, liền liên lạc lên bệnh viện tuyến tỉnh và các chuyên gia từ thành phố đến ngay trong đêm. 

Đó là một đêm rất khó khăn, mấy người bạn trong ký túc xá của chúng tôi được bố trí thay phiên nhau vào phòng bệnh để xoa chân cho em, vì nhiệt độ cơ thể em ấy càng ngày càng thấp đi, rõ là đang mùa hè nhưng tay chân em ấy lại lạnh ngắt, cùng với tiếng máy thở nặng nề, chúng tôi có thể cảm nhận rõ ràng rằng sinh mệnh của em ấy đang dần dần mất đi. 

Khó khăn lắm mới trải qua được một đêm, sáng hôm sau, chúng tôi được thu xếp về trường trước, ngủ cả buổi sáng, buổi chiều thì lên lớp, nhưng trong lòng ai cũng có chút bồn chồn bất an, mãi cho đến buổi tối trước khi đi ngủ, chúng tôi vẫn chưa nhận được tin tức gì từ bệnh viện cả. 

Sáng sớm ngày hôm sau, nghe nói, em ấy đã ra đi rồi, hơn hai giờ sáng, chúng tôi cảm thấy tiếc thương vô cùng.

Nhưng đúng lúc đó, một bạn trong phòng của tôi rụt rè nói là: Tối hôm qua, các cậu có nghe thấy tiếng khóc của con gái không? 

Còn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容