Bạn từng có trải nghiệm kinh dị chân thực nào không?(5/6)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Để yên cậu ấy không nói thì không sao, nhưng cậu ấy lại nói ra làm chúng tôi ai cũng đều toát mồ hôi hột, lưng lạnh toát. Bởi vì … ai trong chúng tôi cũng đều nghe thấy âm thanh đó hết. Sở dĩ tôi không nói trước là bởi vì tôi không biết là mình đang mơ hay đang tỉnh tảo nữa. Mà tiếng khóc đó thì tuyệt đối không phải là của người thân của em học sinh đó, vì đêm đó tất cả những người thân trong gia đình em ấy đã đều đưa em ấy về nhà rồi, và trường chúng tôi thì cách bệnh viện hơn chục cây số cơ mà.

Điều kỳ lạ nhất ở đây là tôi đã hỏi một vài bạn học ở phòng ký túc xá bên cạnh, và các bạn ấy đều nói rằng họ không nghe thấy âm thanh gì cả. 

Mặc dù sự việc này đã xảy ra từ rất lâu rồi, thời gian trôi đi, khi nghĩ lại thì tôi cũng không cảm thấy đáng sợ lắm, nhưng mà nghĩ đến cảnh tượng đêm đó, tôi cảm thấy sự sống thật mong manh và mơ màng còn có thể nghe thấy tiếng khóc của đêm hôm đó nữa.

[血染指套] (123 lượt thích)

Hôm nay, tôi sẽ nói về việc xem bói. Trên Zhihu này, tôi nghxic hắc cũng chẳng có mấy ai tin tưởng vào bói toán đâu nhỉ, và tôi trước nay cũng luôn kiên trì suy nghĩ rằng không hề tồn tại cái gọi là tiên đoán số mệnh, mà đó chỉ là một lời tường thuật khách quan mà thôi. 

Gia đình tôi năm đó định mua nhà, lúc đó cả căn nhà cũ của chúng tôi thì đã bán đi được rồi, nhưng mà nhà mới thì vẫn chưa mua được, thế là gia đình tôi phải thuê nhà bên ngoài để ở mất hơn 1 năm trời. Hơn một năm đó, bố mẹ tôi liên tục đi xem nhà, đi hết cả thành phố rồi mà vẫn chưa tìm được nhà nào ưng ý. Bởi vì ông nội tôi biết xem bói được nên mẹ tôi đã nhờ ông tôi xem bói hộ cho. Lúc đó ông nói là tổ chức sinh nhật cho tôi xong, thì chuyện mua nhà sẽ được giải quyết. 

Bởi vì sinh nhật của tôi vào ngày hai mươi ba tháng mười hai âm lịch, tức là tháng Giêng đấy. Tổ chức sinh nhật cho tôi xong thì cũng đến tết Nguyên Đán, và bố mẹ tôi lại đi xem thêm vài căn nhà nữa, nhưng cũng chưa đặc biệt ưng ý căn nào lắm. Lúc đó tôi cũng được nghỉ Tết rồi thế là tôi cũng đi xem nhà cùng bố mẹ luôn, hoặc là giá cả không phù hợp, hoặc là địa điểm không thuận lợi cho lắm. 

Hôm mà tôi đi xem nhà cùng bố mẹ là ngày 28 tháng 12 âm lịch. Đi xem cả một ngày không được kết quả gì, khi chúng tôi đang định chuẩn bị rời đi, thì chúng tôi đã nhìn thấy một tờ quảng cáo nhỏ trên bức tường của một ngõ quặt. Chúng tôi đọc thì thấy khá ổn cho nên đã gọi điện hỏi xem nhà. Khi vừa định gọi điện thoại, thì sau lưng có người cất tiếng hỏi: “Anh chị muốn mua nhà à?” 

Cô ấy giới thiệu đây là nhà của em gái cô ấy. Em gái của cô ấy không ở đây, cô ấy ở đây nên dán tờ quảng cáo bán nhà hộ cho em gái thôi. Chúng tôi lên xem nhà và cảm thấy rất ưng ý, thế là giao dịch mua nhà đã hoàn tất sau khi ăn tết Nguyên Đán và trước khi tết Nguyên Tiêu đến. 

Từ trước đến giờ tôi đều không tin vào bói toán, nhưng mà sau chuyện đó tôi cảm thấy cũng đáng sợ thật.

[EMMA WU] (14 lượt thích)

Câu chuyện thứ nhất: Câu chuyện của mẹ tôi.

Mẹ tôi nói hồi nhỏ, nghe nói ở đâu có chiếu phim điện ảnh ngoài trời ấy thì thanh niên trong thôn sẽ rủ đôi rủ cặp đi xem với nhau. Có một lần tại một thôn trang cách nhà bà ngoại tôi khá xa có một chỗ chiếu phim ngoài trời, thế là mẹ tôi hẹn với các chị em bạn bè trong thôn là đi xem cùng nhau.

Kết quả là tối hôm đó, bởi vì nhà bà ngoại tôi ăn tối muộn quá, cho nên mẹ tôi chỉ có thể tự đi một mình, lúc đó làng quê toàn là đồi núi và đồng ruộng, còn có cả ao hồ nữa. Mẹ kể lại lúc đó mẹ cứ mò trời tối đêm mà đi đến thôn trang chiếu phim thôi, kết quả là khi đi qua một cái ao, cứ nghe thấy tiếng ai đó đang nói, mẹ tôi cũng gan to đi, mẹ tôi ới lên một tiếng, kết quả là người ở đối diện cái ao đó là một cô gái ở trong thôn, cô ấy đã đi trước mẹ tôi một tiếng đồng hồ rồi, nhưng mà khi mẹ tôi đi qua cái ao đó, cô ấy vẫn cứ đi lòng vòng quanh cái áo mãi chưa ra được.

Trông thấy mẹ tôi, cô gái ấy cứ như là trông thấy cứu tinh vậy, cô ấy nói cô ấy đã đi lòng vòng quanh cái ao này hơn một tiếng đồng hồ rồi, đi mãi mà không ra được, nếu như lúc đó không có tiếng ới của mẹ tôi thì chắc là cô ấy sẽ cứ mộng du mãi mà không tỉnh lại được mất.

Câu chuyện thứ hai: Câu chuyện của tôi hồi tôi đang mang thai.

Hồi tôi mang thai, lên rất nhiều cân, vợ chồng tôi thuê một căn phòng ở làng đô thị thành phố, mỗi buổi sáng, chồng tôi đều dậy sớm đi làm, tôi thì mơ mơ màng màng chưa tỉnh ngủ. Có một hôm, anh ấy đi làm rồi, tôi lại không muốn xuống giường để đi khóa trái cửa phòng lại, cứ nằm giường mơ mơ màng màng không thôi, tôi cảm giác được có hai ba người đang ở trong nhà mình, cứ đi qua đi lại bên cạnh giường của tôi, tôi cảm thấy rất rõ ràng, nhưng mà tôi không sao mở mắt nổi, cũng không cất lên nói được lời nào cả. Đợi mãi một lúc sau tỉnh lại, thì tôi mới biết là cửa đã được khóa rồi, căn bản là chẳng có ai đột nhập vào nhà cả, nhưng mà tôi lại cảm thấy rất chân thực, có người đi qua đi lại bên cạnh giường của mình, bây giờ nghĩ lại tôi vẫn cảm thấy sởn gai ốc.

Trên đó là hai câu chuyện có thật của hai mẹ con tôi, tôi chẳng thể giải thích được tại sao lại như vậy cả!

Còn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容