Mưa rào thanh xuân – Người mất hoa tàn!

Mưa rào thanh xuân – Người mất hoa tàn!

Đối với em anh chính là mặt trời tỏa sáng cả cái ngân hà đầy rộng lớn này. Anh soi sáng luôn cả cái thế giới đầy u ám của em…mà em, chỉ là 1 mảnh đất nhỏ vì anh mà trở nên khô hạn!
***
– 18 tuổi, anh như 1 mặt trời chiếu sáng, tỏa nắng, năng động và luôn thu hút sự chú ý của người khác.

– 18 tuổi, cô như 1 mảnh đất nhỏ khô cằn, nơi mà chỉ những đám cỏ dại mọc lên được. Cô mờ nhạt với cuộc sống, cô trở nên nứt nẻ, cảm thấy bản thân mình chẳng còn nước. Ngay cả mạch nước ngầm cũng trống rỗng.

– 19 tuổi, anh gặp cô như 1 điều tình cờ, chúng ta bắt chuyện với nhau. Những câu nói xã giao đơn giản nhất.

– 19 tuổi, cô lần đầu tiên tiếp xúc với anh, sau 3 năm che giấu thứ tình cảm đơn phương. Cuộc nói chuyện không dài, thậm chí chỉ là chào hỏi qua loa, nhưng đủ khiến cô vui tới tận mấy ngày sau.

– 19 tuổi, cô và anh ngày càng nói chuyện nhiều, càng ngày trở nên thân thiết, như 1 thứ tình bạn! Chúng ta cùng học chung 1 trường đại học, anh đào hoa hơn, bất cần hơn.

– 20 tuổi, anh đã trải qua rất nhiều mối tình, nhưng mãi sẽ chẳng có chỗ cho cô xen vào dù chỉ là 1 chút.

– 20 tuổi, cô đã bắt đầu trưởng thành, vẫn học cách ngắm nhìn anh từ xa từ 1 vị trí được gọi là “bạn”.

– 21 tuổi, anh chìm đắm trong thứ được gọi là rượu, anh chìm đắm trong những cuộc vui và sau đó là say mèm.

– 21 tuổi, cô tìm được một công việc ổn định giống anh, nhưng cô cũng không biết cách để ngăn anh sa vào những cuộc ăn chơi sa đọa.

– 22 tuổi, anh yêu một người con gái, cô ấy bé hơn anh 1 tuổi, xinh đẹp, có học thức, và hơn bao giờ hết cô là con gái chủ tịch công ty anh đang làm việc.

– 22 tuổi, cô lần đầu biết “đau” là như thế nào! Thứ cảm giác gặm nhấm tận xương tủy, cô không thích cô bé đó. Cô tự đặt tên cho thứ cảm xúc đó là “ghen”.

– 23 tuổi, anh kết thúc một cuộc tình đầy chóng vánh, nhanh như mọi cuộc tình khác, nhưng lần này anh lại là người bị bỏ lại.

– 23 tuổi, cô lần đầu được anh tâm sự, vẫn là những cơn say của anh, vẫn là khuôn mặt đào hoa đó kèm theo là 1 nỗi buồn phảng phất đáy mắt anh, nó làm cô đau một cách vô thức.

– 24 tuổi, anh tỏ tình với cô.

– 24 tuổi, lần đầu tiên cô cảm thấy bản thân mình như đang ở trên mây, thứ cảm giác vừa hạnh phúc vừa lo sợ.

– 25 tuổi, một lần nữa anh quỳ xuống và nói rằng muốn lấy cô làm vợ, sẽ cùng cô đi tới cuối con đường của cuộc đời.

– 25 tuổi, cô nhận lời trong sự hân hoan, nước mắt giàn dụa trên hàng mi cong.

– 26 tuổi, anh bộn bề với công việc, anh bắt đầu ít về nhà, anh cũng không thường xuyên gọi điện hỏi thăm cô như anh đã từng.

– 26 tuổi, dường như hạnh phúc đến vội vàng đã khiến cô quên đi bản thân đang ngày càng cô độc.

– 27 tuổi, anh nói rằng mình phải đi công tác xa 1 tháng. Cô vui vẻ đồng ý, dặn dò anh.

– 27 tuổi, cô bất chợt nhận ra…thân thể mình có vấn đề. Ăn uống không trôi, mớ bộn bề công việc cũng khiến cô quên đi bản thân mình không khỏe.

– Thời gian 27 tuổi đó, là thứ có lẽ cả đời này cô chẳng thể quên. Cô ngày một gầy gò, càng cảm thấy căn nhà của mình có chút lạnh lẽo, nó không hề ấm áp như trước kia.

– Thời gian 27 tuổi đó, là lúc mọi thứ tươi đẹp do cô dựng nên đổ vỡ. Anh là người đàn ông cô thương, tin cậy lại đi cặp bồ, người chứng kiến sự việc đó lại là cô!

Như một cách tàn nhẫn, cô nhìn được toàn bộ cuộc ân ái đó. Đau lòng, thất vọng và đắng như cốc cà phê mà cô thích uống. Không 1 lời giải thích, cô hoảng hốt bỏ chạy. Thứ hạnh phúc chớp nhoáng này cô không cần nữa.

Không cả 1 giọt nước mắt, cô thấy hận bản thân mình đã quá ngây thơ, giờ đây những lời nói của anh như hàng nghìn mũi kim đâm vào con tim chẳng lành lặn của cô.

Ngày mà bác sĩ phủ chiếc khăn trắng lên cả thân người cô cũng là lúc anh biết rằng anh vừa đánh mất 2 sinh mạng, đó là cô  cùng đứa trẻ của anh, của cô…
Và anh rơi lệ….

Sad!!!…
© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容