[Zhihu]Một người đàn ông có thể dễ thương đến mức nào?

Mẹ tôi đi chợ về nhưng lại quên không mang chìa khóa theo nên nhanh trí lấy tay đập cửa rầm rầm.  Trước khi mở cửa, bố tôi còn bảo tôi: “Tiếng động lớn thế này, chắc chắn là mãnh nữ mẹ con đấy.” Thế mà lại vừa mở cửa vừa nói với mẹ tôi bằng giọng nũng nịu: “Dọa chết trái tim íu đuối của người ta rồi, cứ tưởng có người xấu đột nhập.”

我妈买菜回来,用脚咚咚敲门,声音巨大。我爸开门前还和我说,这么大动静肯定是你妈,打开门接着撒娇:“吓我一跳~我还以为来坏人来了呢~”

Tôi và em gái đang xem phim hoạt hình thì xuất hiện nhân vật ông nội của Tiểu Maruko. Bố tôi vừa lướt qua liền thấy rất lo lắng nên hỏi: “Tại sao người đàn ông này có nhiều kim thế con gái?”

我和我妹妹在看动画片,小丸子爷爷身上一片阴影。我爸看到了紧张地问:“这个人身上怎么插了这么多针呀?”

图片[1]-[Zhihu]Một người đàn ông có thể dễ thương đến mức nào?-Weibo24h.com

Em gái đang luyện viết chữ thư pháp nên viết một từ cho bố tôi xem xem: “Bố thấy chữ con viết thế nào?”

Bố tôi nhận xét rất chắc chắn: “uhmm, không tệ.”

Một lúc sau, em gái tôi lại viết tiếp: “chữ vừa nãy đẹp hay chữ này đẹp, bố ơi?”

Bố tôi: “Con vừa nãy viết chữ giấy nhỉ?”

Hôm đi du lịch, tôi rất cao hứng nên nhờ bố giúp tôi chụp ảnh với lá cờ Tổ quốc.

Sau khi chụp xong, tôi: Bố chụp đẹp không? Con có xinh không?

Ba tôi: Tốt lắm, đẹp lắm, không cần phải xem đâu, đi tham quan chỗ khác đi.

让我爸帮我拍个和国旗的合影

拍完我:拍的怎么样,给我看看。

我爸:很好很好,不用看了快走。

图片[2]-[Zhihu]Một người đàn ông có thể dễ thương đến mức nào?-Weibo24h.com

Tôi dành cả buổi chiều để vẽ bức hình Doraemon. Thế mà bố tôi khi đi ngang qua, nhìn thấy nó, lại nói: “Con ếch lớn này vẽ không tệ đâu.”

我画了个哆啦A梦,我爸路过看到了,跑回来说:“大青蛙画的不错”

Trong lúc đi siêu thị với mẹ, tôi có gọi điện nhắc bố tôi tự mình hâm nóng đĩa thức ăn trước đi. Bố tôi “ừ ừ, biết rồi, cứ đi đi.” Kết quả là vì thấy chúng tôi không ở nhà nên ông đã cùng các anh em chiến hữu cửa mình chơi cờ đến tận 12h mới về.

Tôi đang chơi điện thoại trên ghế sofa, ông ấy lại bí mật cầm chăn leo lên ghế sofa “Còn không đi sớm ngủ đi, nhanh tìm cho bố cái gối đến đây! Nhanh cái chân lên!”

打电话和我爸说我和我妈要去逛超市,让他自己热菜吃。我爸“收到收到,明白明白”结果知道我们不在家后,家都没回,下象棋下到晚上12点才回来。

我在沙发上玩手机,他偷偷抱着被子来沙发睡“还没睡呀嘻嘻,给我找个枕头去,快去!!”

Khi mẹ tôi và bố tôi đang yêu nhau, bố tôi có mặc một chiếc áo choàng màu xanh lá cây. Mẹ tôi nói với ông ấy: “Ông mặc áo choàng này trông khó coi quá.” (màu xanh lá ý là cắm sừng ấy các bạn)
Kể từ đó, dù trời có lạnh, bố tôi cũng chỉ mặc áo len chứ không mặc áo choàng nữa.

我妈和我爸谈恋爱的时候,我爸穿了一个绿褂子,我妈和他说:“你穿这褂子真难看。”

后来我爸大冷天只穿毛衣也不穿褂子了。

Vào hôm hẹn hò đầu tiên của 2 vị nhà tôi, bố tôi không có hút thuốc.

Về sau lúc yêu đương với mẹ tôi thì lại hay hút thuốc.

Mẹ tôi hỏi: “Sao anh lại hút thuốc vậy?”
Bố tôi nói: “Không phải em từng nói đàn ông hút thuốc rất nam tính sao?”
Nhưng sau đó, bởi vì bị cảm lạnh, không thể hút thuốc trong vòng 1 tháng nên chàng trai đó đã từ bỏ vẻ đẹp nam tính đi rồi.

我爸和我妈刚认识时不抽烟

后来谈恋爱了经常抽烟

我妈问:“你怎么会抽烟了?”

我爸说:“你不是说抽烟的男人有男人味吗???”

后来因为感冒了一个月不能抽,把男人味戒了

Mỗi lần mẹ tôi tức giận, muốn mắng người, bố đều nhẹ nhàng nắm lấy tay mẹ và thừa nhận lỗi làm của mình ngay.
“Đừng nói chuyện nữa vợ ơi, anh biết là sai rồi.”
“Em đừng mắng nữa, nó sẽ làm tổn thương tình cảm của chúng mình mất.”
Quả nhiên sau đó mẹ tôi đã dừng lại, không có nói nữa.
Nhìn xem, việc thừa nhận sai lầm với một người phụ nữ luôn dễ dàng hơn là lý luận với một người phụ nữ.
Nhưng bạn phải hỏi anh ấy sai ở đâu, thật xin lỗi, ngay cả anh ấy cũng không biết.

每次我妈生气了要开骂,我爸就一把握住我妈的手认错。

“别说了媳妇,我知道错了。”

“别骂了媳妇,怪伤感情的。”

然后我妈就不说了。

看吧,和女人认错永远比和女人讲道理容易。

不过你要问他错哪了,不好意思,他并不知道。

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容