[Zhihu] Câu chuyện nào khiến bạn đau lòng nhất? (1)

1.

Lúc đó tôi học lớp 3, còn cô gái đó học lớp 5, vài ngày trước khi xảy ra chuyện, tôi còn thấy cô ấy rất xinh đẹp, chỉ là trên mặt có một vết bớt bên má phải, nếu không chắc chắn cũng là hoa khôi của lớp. Tiết thể dục hôm đó, tôi và đám bạn vẫn ngồi buôn chuyện rằng cô thích một cậu trai trong lớp, và cậu đó vừa hay là hàng xóm của tôi. Chúng tôi nói rất nhiều, dù sao đi nữa thì tôi cũng thấy thằng hàng xóm đó của tôi không xứng với cô.

Thế mà, chỉ vài ngày sau, hôm ấy trời đổ mưa, cô không đến lớp, liên lạc về cho gia đình bố mẹ cũng nói cô chưa về nhà, lúc đó mới biết cô ấy mất tích, gia đình báo công an và vận động mọi người đi tìm, còn hỏi những người bạn nhìn thấy cô lần cuối. Ngày hôm sau, xác cô được tìm thấy dưới sườn đồi. Khi đó chúng tôi đang ở trường, có rất nhiều bạn cùng lớp chạy đi xem, còn tôi không dám tin nên không đi.

Nghe các bạn cùng lớp kể lại, hiện trường rất thảm khốc, cô gái trần truồng bị nhét vào giữa hai hòn đá lớn, trên người có rất nhiều vết thương, chiếc túi thắt vào cổ, nguyên nhân có lẽ là do bị siết cổ, hung thủ còn lấy đá đập vào mắt cô bé một cách điên cuồng, khuôn mặt cô bầm dập thâm tím. Thời gian đó cả trường tôi trong tình trạng hoảng sợ, phụ huynh đều đến đón con mình lúc tan trường.

Cuối cùng, 5 ngày sau cũng bắt được hung thủ. Hóa ra kẻ gây án là hàng xóm kế bên, hơn chúng tôi một khóa, thành tích học tập rất tệ, bỏ đi làm thuê bên ngoài, lần này về thấy cô ấy xinh đẹp nên tỏ tình với cô, hy vọng sẽ trở thành người yêu nhưng lại bị cô ấy từ chối. Cô nói cô có bạn trai rồi. Ngày xảy ra sự việc, vì trời mưa, đường bùn nên giày cũng dính rất nhiều bùn, cô nói với cô bạn đi cùng không phải đợi vì cô muốn ra bờ sông giặt giày. Kết quả là người đàn ông này đến, anh ta tiếp tục tỏ tình và tiếp tục bị từ chối. Hắn đẩy cô xuống sườn đồi, khi cô bất tỉnh, hắn ta suy nghĩ rồi quyết tâm “nấu gạo thành cơm”. Trong quá trình đau đớn ấy, cô dần lấy lại ý thức và chống cự quyết liệt, hắn đã trực tiếp dùng chiếc túi của mình siết cổ cô đến chết. Không những thế, con quỷ này còn dùng đá đập vỡ cả đôi mắt xinh đẹp của cô.

Dù sao lúc đó mọi người đau lòng lắm, tôi cũng buồn lâu lắm rồi, thật sự là một cô gái xinh đẹp, chuyện này cũng trực tiếp hủy hoại cả hai gia đình. Vì lúc đó hung thủ chưa tròn 18 tuổi nên không bị tử hình, khi cảnh sát bắt anh ta đến hiện trường nhận diện, dọc đường hắn bị rất nhiều người ném rác vào người, còn có đủ loại trứng thối, lá rau.

2.

Một bạn học năm nhất của chị tôi đã bị người ta giết chết rồi treo cổ dưới giếng khô, 18 năm sau mới được tìm thấy. Có lẽ là năm 1994, nữ sinh năm nhất sau giờ học ở lại dọn dẹp, trì hoãn cả nửa tiếng đồng hồ mà không thấy đi về cùng những đứa trẻ trong làng, sau này cũng không trở lại nữa. Lúc đó địa phương chúng tôi đều nghĩ rằng các cô gái bị bắt cóc bán đi. Thời điểm ấy cũng đã điều tra, có người nói thấy chị ngồi trên xe máy trên đường, nhưng vẫn không tìm thấy. Vài năm sau, vì quá đau buồn nên mẹ chị cũng chuyển đi.

Năm 2012, mẹ tôi kể cho tôi nghe chị ấy được tìm thấy trong một cái giếng khô ở gần ngọn núi phía sau nhà, bị treo cổ trong giếng bằng dây thừng, trên người là bộ quần áo mà chị đã mặc khi mất tích năm đó. Mẹ chị ấy khóc đến chết đi sống lại. Đến tận năm 2019, cảnh sát vẫn chưa tìm ra hung thủ. Rõ ràng là người quen gây án, thời đó rất ít người có xe máy, không hiểu sao vẫn chưa bắt được hung thủ!

3.

Kể một chuyện nhỏ, một mạng người. Sự việc xảy ra trong năm nay, là anh trai con một người nhà của bạn mẹ tôi, 30 tuổi, là cảnh sát giao thông, trong năm định kết hôn với bạn gái đã yêu nhau được 11 năm. Hai người khi đó sống chung trong căn hộ được chuẩn bị sẵn ở nhà dì. Hàng xóm là một nhà 3 người, hai ông bà và một đứa cháu trai. Ông già khoảng 70 tuổi, còn cháu trai là học sinh trung học.

Đây chính là tiền đề.

Nguyên nhân của sự việc rất đơn giản thôi. Vì nhà hàng xóm cậu cháu trai vẫn đang là học sinh, vì vậy mỗi ngày đều đặt đồng hồ báo thức vào khoảng 5h30 đến 6h sáng. Nhưng phòng cách âm không được tốt, hơn nữa tiếng đồng hồ báo thức cũng rất lớn nên mỗi buổi sáng khi đồng hồ báo thức vang lên, gia đình anh lúc nào cũng nghe thấy. Đồng hồ báo thức của nhà hàng xóm có một đặc điểm, như bình thường sau khi chuông báo thức reo, người ta sẽ ấn trực tiếp nếu người thức dậy, nhưng chiếc đồng hồ báo thức kế bên có lẽ là do chủ nhân ngủ dậy muộn, âm thanh kéo dài rất lâu.

Chị gái (bạn gái của anh) có bệnh suy nhược thần kinh, mặc dù âm thanh của đồng hồ báo thức phát ra từ bức tường không quá lớn (không đến nỗi quá gây ồn ào cho anh), nhưng chị ấy ngày nào cũng khốn đốn khó chịu, đã khó ngủ lại bị đánh thức khi ngủ chưa được bao lâu.

Anh tôi đi tìm hàng xóm để góp ý, nghĩ là người già nên đã đi mua chút đồ về thuyết phục: Với học sinh việc dậy sớm thể hiện sự hiểu biết và tính kỷ luật, muốn mỗi buổi sáng có thể tắt đồng hồ báo thức càng nhanh càng tốt.

Ông lão ngang nhiên cãi rằng đồng hồ không phải lúc nào chuông báo cũng làm cháu trai bị muộn học. Anh đã thương lượng nhiều lần trong vòng 2 – 3 tháng, nhưng lần nào cũng không vui vẻ gì.

Anh là cảnh sát, những người kiểu này gặp rất nhiều rồi, cũng chẳng muốn lợi dụng chức vụ để giải quyết vấn đề nên liên tục khuyên nhủ với chị nhiều lần. Cái đồng hồ báo thức kế bên vẫn mẹ nó chứ cứ luôn như thế. Chính vì thế mối quan hệ hàng xóm láng giềng rất tệ, ông già phòng bên cứ khi nào gặp chị gái ở hành lang là lại chửi bới.

Sự việc xảy ra chỉ sau một thời gian ngắn. Ngày đó anh trai và chị gái ăn tối ở nhà dì tôi. Dì có ngỏ ý muốn họ ngủ qua đêm ở nhà, anh nói sẽ đi chơi với chị gái rồi đi xem phim nên không ở lại được vì xem xong bộ phim thì cũng đã rất khuya.

Buổi tối sau khi xem phim xong, vì sang năm bắt đầu đi làm, chị nói nếu không thì hãy bàn bạc lại với nhà bên cạnh xem sao. Sang năm công việc rất nặng nên rất mệt, nếu nghỉ ngơi không tốt áp lực rất lớn. Chị đặc biệt căn dặn không cho anh đi, vì chị sợ phòng bên cạnh cảm thấy áp bức. Chị đi chưa được bao lâu thì anh tôi nghe thấy tiếng cãi vã trên hành lang. Khi đi qua, anh thấy ông lão và bạn gái đang cãi nhau. Anh tôi rất tức giận, cộng thêm những mâu thuẫn trước đó nên nóng não cũng tham gia vào cuộc tranh cãi. Sau một hồi cãi vã qua lại, ông già nóng ruột vung tay lên đấm vào đầu anh tôi. Anh tôi là cảnh sát nên không hề có sự lựa chọn. Chị gái nói, anh đứng yên tại chỗ một lúc rồi lấy điện thoại ra và nói “Tôi là cảnh sát, tôi sẽ không đánh anh. Chúng ta không ai được đi. Gọi cảnh sát đi.”

Ông già cuống lắm, có lẽ trong lòng cũng đang nghĩ đến hậu quả khôn lường. Ông ta xông vào giật điện thoại của anh tôi không cho anh gọi cảnh sát, anh không chịu. Hai bên cứ thế giằng co. Sau đó ông già bốc đồng liền vào bếp lấy ra một con dao sắc. Hai anh chị đều nghĩ ông ta lấy dao ra để dọa người khác nên không quá chú ý. Không ngờ lão già xông lên đâm 4 nhát vào người anh tôi. Khi 120 đến, anh đã không còn dấu hiệu của sự sống nữa rồi.

Dì tôi là một giáo viên dạy môn ngoại ngữ. Hồi tiểu học làm giáo viên chủ nhiệm lớp tôi, luôn là một người phụ nữ rất dịu dàng và kiên nhẫn. Tôi vẫn còn nhớ từ giờ học thể chất về lớp. Có khi, cô nhìn xuống cửa sổ lớp chúng tôi, thấy chúng tôi để ý lập tức hỏi: “Hoạt động thể chất này có tốt không?” Chúng tôi vui vẻ tản ra, cô đứng ở cửa sổ nhìn chúng tôi cười.

Tôi đã gặp lại dì ấy sau rất nhiều năm từ khi anh tôi qua đời ngày hôm đó. Dì ngồi đó như một người vô hồn, luôn nói: “Nếu hôm đó không cho nó về nhà, làm sao tôi lại để nó về nhà cơ chứ…” Chú tôi cũng nói vậy, nếu anh không làm cảnh sát thì chàng trai Cao Mã Đại đã thẳng tay hạ gục ông già kia, không việc gì để mất mạng cả.

Hôm đó đi ra khỏi nhà dì, tôi có cảm giác cả người như đang chìm trong nước. Tôi thường xuyên thấy nhiều người bình luận chửi cảnh sát trong một số vụ trên Twitter, nói cái gì mà cảnh sát không làm được cái này cái kia, bắt nạt dân thường gì gì đó. Tôi không biết rõ sự thật nên không thể phán xét về những điều này, tôi chỉ biết, anh tôi đã chết. Anh đã chết trong tay một người dân mà anh biết chắc mình bị đánh mà không thể đánh trả. Chúng ta nên nhìn nhận thế giới này như thế nào đây?

Tôi vừa gọi cho mẹ tôi. Mẹ tôi bảo nghỉ hè năm nay dì tôi một gia đình 3 người cộng với chị gái chuẩn bị sang Nga chơi. Sau khi anh xảy ra chuyện, năm nay dì và chú nghỉ hè vẫn đưa chị gái đi cùng. Bây giờ họ coi chị như con gái, chị cũng coi hai người như bố mẹ ruột mà đối đãi, chăm sóc lẫn nhau. Nếu so sánh vụ việc với một trận động đất thì những người ở lại đều phải gánh chịu những tổn thương trong suốt quãng đời còn lại. Dù là dì, là chú hay bạn gái của anh, tất cả đều là những người tốt bụng, họ thật sự không đáng phải chịu đựng những điều đó.

Nếu các bạn thấy câu trả lời này dù thế nào cũng phải chú ý bảo vệ bản thân. Mặc dù tôi không biết mình có thể nói gì ngoài câu nói nhàm chán này. Tôi cũng không biết làm thế nào để có thể tự bảo vệ tốt mình nữa. Cuộc sống dù thế nào đi nữa vẫn sẽ có ánh sáng tốt đẹp. Chỉ có sống sót thì mọi thứ đều có hy vọng.

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容