TRỐN THOÁT KHỎI MẬT THẤT – TRÒ CHƠI 4 GÓC (PHẦN 3/8)

TRỐN THOÁT KHỎI MẬT THẤT – TRÒ CHƠI 4 GÓC (PHẦN 3/8)

Cộc! Cộc! Cộc!

Tiếng gõ cửa nặng nề kéo tôi về hiện thực.Không giống với cách gõ cửa của bạn tôi, cậu ấy cũng không nói với tôi sẽ có khách đến nhà.

Cộc! Cộc! Cộc!

Tiếng gõ không dừng lại, thậm chí càng ngày càng vang dội.

Cộc! Cộc! Cộc!

Từng nhịp gõ cửa tựa như tiếng sấm rung chuyển trong đêm đen thăm thẳm, tôi sợ hãi lăn từ trên sofa xuống đất.

Trong phòng không bật đèn, tối đen như mực, tại sao đối phương vẫn gõ cửa không ngừng.

Hơn nữa, ngoài cửa chỉ có tiếng gõ cửa nặng nề không ngớt, đối phương không hề nói một lời.

Tôi nhẹ nhàng đến bên cửa, tiếng gõ đột nhiên ngừng lại. Tôi nín thở, không dám phát ra một tiếng động nào, bám lên cửa nhìn qua mắt mèo.

Ngoài hành lang tối đen như mực, không thấy rõ được gì.

Người ngoài cửa đi rồi sao? 

Dường như để trả lời cho câu hỏi ấy của tôi, tiếng chìa khóa tra vào ổ “lạch cạch” bỗng nhiên truyền đến.

Hơi thở của tôi dường như ngừng lại, âm thanh chìa khóa xoay trong ổ tựa như một con dao cùn, cứa mạnh vào đại não.

Tôi kìm nén nỗi sợ, bấm số khẩn cấp 110, bật đèn lên trong tích tắc.

Hít sâu một hơi, kìm nén nước mắt đang trực chờ rơi xuống, lấy hết sức lực hét về phía cửa: 

“Ai?”

Qua mắt mèo cái gì cũng không thấy rõ, tôi mở ra một khe cửa nhỏ, nhìn ra bên ngoài.

Ngoài hành lang tối đen mà tĩnh mịch, trong phòng lại đang bật đèn. Tôi có thể nhận ra, có một người đàn ông mặc đồ đen đứng ngoài cửa.

Chúng tôi đứng cách nhau một khoảng, nhưng tôi có cảm giác bóng đen ấy sẽ xuyên qua không gian mà đến trước mặt tôi, bóp chặt lấy cổ họng tôi.

Chúng tôi mắt đối mắt, im lặng nhìn nhau như vậy vỏn vẹn 10 giây.

“Không được rút lui! Không được rút lui!”, tôi cưỡng ép chính mình phải đối diện với hắn. Tôi không nhìn rõ mặt của hắn, cũng không nhìn rõ biểu cảm.

Trong khoảnh khắc đó, tôi đã tự hỏi chính mình rằng: người này có thật sự tồn tại hay không?

“…Tôi đi nhầm.”

Hắn ta gãi đầu, quay lại, chậm rãi liếc nhìn tôi rồi bước đi.

Nghe tiếng bước chân xa dần, tôi vội vàng đóng cửa rồi quỳ trên đất khóc to, khóc vì sự dũng cảm và tuyệt vọng của bản thân.

…Không, đợi một chút!

Nếu là đi nhầm thì tại sao lại phải gõ cửa? Gõ cửa chẳng phải để thăm dò xem trong nhà có người hay không sao?

Hơi lạnh lại ập đến, tựa như một con rắn bò lên từ sống lưng, quấn chặt tôi đến chết.

Hắn ta rốt cuộc là ai? Hắn đến tìm ai? Tôi…

Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến tôi sợ hãi hoảng loạn một hồi.

Là bạn cùng phòng tôi gọi.

“Cậu về nhà một chuyến đi! Bây giờ! Ngay lập tức!”

————————————————————————

Bạn tôi nhận được một gói hàng, người gửi nặc danh, bên trong gần như trống không, chỉ có một bức ảnh và một cái thẻ nhớ.

Bức ảnh là hình chân dung của tôi, nhưng tôi không hề có ấn tượng gì về bức ảnh này, có lẽ là có người chụp trộm.

Còn trong chiếc thẻ nhớ chắc chắn cất giữ bí mật vô cùng quan trọng.

“Đừng bỏ tớ ở một mình, tớ sợ lắm!”, cô ấy ôm chặt lấy tôi cầu xin: “Thật sự có người đang theo dõi chúng ta sao?”

Tôi biết rõ, cho dù có kẻ đang ẩn náu quanh đây, người mà hắn nhắm đến chỉ có một mình tôi, có liên quan đến việc Tử Nghiên mất tích. Tôi không được liên lụy đến bạn bè mình nữa.

Vì vậy tôi không vội vàng mở thẻ nhớ ra xem, cũng không kể cho bạn tôi nghe chuyện xảy ra vừa nãy. Tôi ngủ ở nhà một đêm, sáng hôm sau vội vàng đi thuê tạm một căn phòng giá rẻ dưới tầng hầm.

Tôi không tin máy tính của mình cho lắm, vì vậy đã mượn của cậu bạn hôm qua. Cậu ấy nghe chuyện người đàn ông áo đen thì nửa tin nửa ngờ, nhưng thấy tôi tỏ vẻ nghiêm túc thì vội nói: “Cậu đừng ở một mình. Nếu cậu ở đây, tớ có thể bảo vệ cậu…”

Tôi cũng lo cho cậu ấy, nhắc nhở: “Nếu kẻ đó muốn đột nhập vào nhà cậu chứ không phải theo dõi tớ thì sao? Cậu nhớ cẩn thận đấy.”

“Được! Cậu yên tâm.”

Trịnh Thu Mai dịch

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容