Bất ngờ biết được bí mật được giấu kín từ lâu là trải nghiệm như thế nào? ( Phần 6/10)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Sau khi Đổng Nguyệt đi, tôi ở nhà lên mạng. Lên mạng một hồi lâu thì tôi đi ra ngoài hít thở. Nhà Đổng Nguyệt là kiểu biệt thự vườn, diện tích đất rất rộng, trong vườn có nhiều loại cây cỏ, còn nuôi một số động vật. Trong nhà cô ấy có một con chó rất dễ thương tên là Đại Long. Khi không có việc gì tôi thường cùng Đại Long chơi.

Bình thường thì nó bị xích lại, tôi nới lỏng dây xích chuẩn bị kéo nó đi dạo trong vườn, nhưng khi tôi vừa nới lỏng dây xích, không ngờ Đại Long giống như nhạy cảm với thứ gì đó, ngay lập tức thoát khỏi tay tôi chạy vào trong nhà.

Tôi nhìn thấy Đại Long chạy, vội vàng đuổi theo, khi tôi đuổi theo đến gần một căn phòng, tôi chợt ngửi thấy một mùi thối bay ra như mùi thịt thối, ngửi nó thì cảm thấy có chút buồn nôn. Đây rốt cuộc là mùi gì?

Nhìn kỹ lại, hóa ra đây là nơi này Đổng Nguyệt nói nhà thờ tổ tiên ở khu phía Bắc.

Tôi cảm thấy căn phòng này rất bí ẩn, từ trước đến giờ tôi chưa từng đến đây bao giờ, tôi nghĩ rằng bây giờ Đổng Nguyệt cũng không có ở nhà, vào xem xem nơi thờ cúng tổ tiên người giàu có như thế nào !

Tôi nhìn quanh không thấy ai nên bước tới mở cửa ra xem, thì phát hiện bên trong không có các kiểu  bài vị tổ tiên, mà có một cái tủ đông lớn, mùi thối từ cái tủ bốc ra.

Tôi đang định đưa tay mở tủ đông thì đột nhiên có một giọng nói phía sau vang lên: “ Anh Lâm, anh làm gì ở đây?”

Tôi quay đầu nhìn lại thì ra là Dì Lưu bảo mẫu. Kể từ khi tôi vào nhà Đổng Nguyệt, vì để tôi đóng giả Lâm Tử Bân thật hơn, Đổng Nguyệt và dì Lưu bình thường đều gọi tôi là “ Anh Lâm”

Tôi chỉ vào tủ đông nói: “Bên trong là thứ gì vậy, sao mùi thối như vậy?”

Sắc mặt Dì Lưu rất khó chịu, nói: “Bên trong là một vài loại thịt, không ngờ hôm nay cúp điện,nên bốc mùi như vậy.”

Tôi “Ồ” một tiếng, quay người đi ra. Dì Lưu vẻ mặt ủ rũ nói: “ Anh Lâm, có chuyện quên nói với anh. Căn phòng này nuôi mấy con chó săn, bình thường không có việc gì tốt nhất anh không nên đến đây.”

Tôi liếc nhìn bên trong, quả nhiên có hai con chó sói lớn, thân hình mạnh mẽ, đôi mắt hung dữ. Có một con sói nhìn thấy tôi, nó tự nhiên nhảy lên sủa vào mặt tôi, trông rất đáng sợ, mà con kia thì đang nhai xương.

Tôi tự nhiên cảm thấy khúc xương  mà con chó soi gặm hơi lạ. Tôi nhìn kỹ khúc xương, thì bất ngờ sửng sốt, khúc xương có năm ngón, có hai ngón còn có móng, nhìn giống như là một bàn tay người….

Cập nhật tiếp theo:

Ngay khi tôi đang kinh hãi, dì Lưu đột ngột đóng cửa lại.

“Đi mau đi, coi chừng chó sói cắn người!” Dì Lưu sắc mặt u ám nói với tôi.

Tôi trở về phòng mà tâm trạng không ngừng thảng thốt, con chó sói đó rốt cuộc đang gặm xương gì?

Lẽ nào mắt tôi nhìn nhầm rồi?

Tổ tiên được thờ trong ngôi nhà này, nhưng mà tôi không nhìn thấy bài vị nào cả!

Vào buổi tối, tôi đang ở trong phòng lên mạng, Dì Lưu đến nói với tôi Đổng Nguyệt đã về, cô ấy đang đợi tôi ăn tối ở phòng ăn dưới lầu.

Lúc tôi xuống lầu đã nhìn thấy Đổng Nguyệt ngồi ngay ngắn vào bàn bầy đủ các món ăn. Đổng Nguyệt mang một chiệc váy xẻ tà màu trắng trông rất gợi cảm và quyến rũ.

Đổng Nguyệt lấy ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo đưa cho tôi, mỉm cười nói: “Tôi rất hài lòng với biểu hiện mấy hôm nay của anh, chiếc đồng hồ này tôi đặc biệt mua tặng anh. Tôi nghĩ anh đeo nó nhất định rất đẹp.”

Tôi mở chiếc hộp ra nhìn, là một chiếc Rolex , trên đồng hồ còn đính một vài viên kim cương. Mặc dù tôi không biết giá cụ thể của chiếc đồng hồ này, nhưng tôi đoán ít nhất không dưới 100.000 nhân dân tệ. Tôi có chút cảm thấy được yêu thương mà sợ nên nhanh chóng từ chối.

Đổng Nguyệt nhìn có vẻ không vui, cô ấy bĩu môi nói: “Có phải anh chê chiếc đồng hồ này không đẹp phải không?”

Tôi nói: “Không phải vậy, chỉ là chiếc đồng hồ này đắt quá.”

Đổng Nguyệt nói: “Tôi nói anh nhận lấy thì nhận lấy.”

Đổng Nguyệt cười nói: “ Trong khoảng thời gian tiếp xúc với anh, tôi cảm thấy rất vui. Mỗi lần nhìn anh đều khiến tôi luôn có một ảo giác.”

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容