Bất ngờ biết được bí mật được giấu kín từ lâu là trải nghiệm như thế nào? ( Phần 7/10)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

“Ảo giác gì?” Tôi hỏi

“ Khi ở bên cạnh anh, tôi thường quên mất quan hệ của chúng ta là bạn trai bạn gái tạm thời.” Đổng Nguyệt nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu.

Tôi cười haha, tự nhiên tôi không biết nên trả lời cô ấy như thế nào.

Cô ấy là một cô gái nhà giàu, làm sao có thể thích tôi, một đứa nghèo chứ? Hơn nữa, cô ấy không phải có bạn trai là Lâm Tử Bân sao? Còn đêm qua cô ấy còn ở bên Khâu Tây Trì.

Tôi đoán đây là do cô ấy uống nhiều nên say rồi.

Chúng tôi vừa nói chuyện,  vừa uống rượu vang,cuối cùng đôi má của Đổng Nguyệt đỏ bừng, đôi mắt cũng trở nên mơ màng. Đổng Nguyệt vừa định đứng dậy thì bỗng nhiên loạng choạng suýt ngã, tôi vội đỡ cô ấy dậy.

Đổng Nguyệt nhờ tôi dìu cô ấy vào phòng ngủ, vừa bước vào phòng ngủ Đổng Nguyệt liền ngã lên giường, nhắm mắt, dường như say bất tỉnh nhân sự.

Tôi giúp cô ấy cởi giầy cao gót, đắp chăn cho cô ấy. Ngay khi tôi định quay người rời đi, Đổng Nguyệt nắm lấy tay tôi, lẩm bẩm: “ Đừng đi…. ở lại với tôi….” 

Nhìn đôi mắt mơ màng của Đổng Nguyệt, ngửi mùi hương thoang thoảng từ cơ thể cô ấy, tôi đột nhiên có cảm giác rung động khó hiểu, cơ thể tự nhiên nóng lên….

Cập nhật tiếp theo:

Tôi chần chừ một lúc, vừa định ôm cô ấy thì chợt nghe bên ngoài có tiếng ho nặng nề, tiếng ho này giống như một gáo nước lạnh dập tắt sự rung động trong tôi.

Tôi nhanh chóng buông Đổng Nguyệt ra, bước ra ngoài nhìn thì phát hiện có một bóng người dưới cầu thang. Khi tôi chạy xuống lầu thì người đó đã biến mất sâu trong vườn.

Khu vườn dưới lầu nhà của Đổng Nguyệt có diên tích rất lớn, được bao quanh bởi bức tường, nhưng không cao, người bình thường có thể sẽ trèo ra, tôi biết đuổi theo thì đã muộn.

Vừa rồi tôi chỉ nhìn thấy bóng lưng của  người đó, anh ta mặc một chiếc sơ mi trắng. Nhìn từ phía sau thì người này không phải là dì Lưu mà là một người đàn ông.

Người này rốt cuộc là ai? Trong nhà Đổng Nguyệt không có ai khác cả! Không lẽ có người đã vào nhà Đổng Nguyệt?

Tôi chợt nhớ khi Đổng Nguyệt đang ngôi bên giường hát , đột nhiên bên ngoài có một đôi mắt đen lấy, lẽ nào là cùng một người sao?

Sau đó vài ngày, ánh mắt Đổng Nguyệt nhìn tôi trở nên rất dịu dàng. Khi chúng tôi cùng nhau ăn cơm, Đổng Nguyệt thỉnh thoảng làm nũng, có lúc lại đùa giỡn các kiểu với tôi.

Một đêm nọ, Đổng Nguyệt rủ tôi cùng cô áy đi bơi, cùng người đẹp đi bơi thì tôi tất nhiên là rất vui. Tôi xuất thân từ nông thôn, từ nhỏ đã ngâm mình ở dòng sông trước cửa nhà, vì vậy tôi cũng quen với bơi lội.

Đổng Nguyệt mang bộ bikini màu đen, đôi chân thon gọn trắng trẽo. Khi chúng tôi đang bơi, đột nhiên Đổng Nguyệt hét lên , nói bắp chân bị chuột rút. Tôi nhanh chóng bơi qua xem, thì Đổng Nguyệt biến mất trong nước, không nhìn thấy cô ấy.

Trong lúc tôi đang hoảng sợ nhìn xung quanh, Đổng Nguyệt đột nhiên xuất hiện từ phía sau tôi, cô ấy hắt nước lên người tôi, vừa cười khúc khích nói : “Đồ ngốc, tôi lừa anh đó.”

Bị Đổng Nguyệt trêu chọc như vậy, tôi vừa tức vừa buồn cười. Vẻ đẹp quyến rũ của Đổng Nguyệt khiến tôi chợt quên mất mình chỉ là bạn trai tạm thời, nên tôi không nhịn được cùng cô ấy chơi đùa dưới nước…

Trong lúc vui đùa, ngón tay tôi vô tình chạm vào vòng eo mịn màng của cô ấy, tôi cảm thấy cơ thể cô ấy run nhẹ một chút. Tôi nhất thời kích động, lại gần ôm lấy cô ấy…

Cập nhật tiếp theo:

Khi tôi vào phòng ngủ của cô ấy…. Cứ như vậy, tôi từ bạn trai tạm thời của Đổng Nguyệt trở thành bạn trai chính thức của cô ấy.

Từ khi cùng Đổng Nguyệt ở bên nhau, Đổng Nguyệt đối xử với tôi rất dịu dàng, có khi buổi sáng còn tự mình làm bữa sáng cho tôi ăn. Mỗi lần từ bên ngoài trở về đều mang cho tôi một vài món quà đắt tiền.

Điều làm tôi vui nhất là cô ấy còn đưa tôi thẻ ngân hàng, tôi lén kiểm tra số dư trong thẻ, không ngờ là có hơn một triệu tệ.

Trời ạ! Cả đời tôi chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tiền như vậy, hơn nữa Đổng Nguyệt còn nói với tôi tiền trong thẻ không có giới hạn, có thể tiêu thoải mái. Tôi đột nhiên cảm thấy cuộc sống đạt tới đỉnh cao, tôi cũng dần quên mất Đổng Nguyệt còn có một người bạn trai là Lâm Tử Bân.

Nhưng rồi có một chuyện xảy ra khiến tôi ngay lập tức vực thẳm nguy hiểm….

Tối hôm đó, Đổng Nguyệt rủ tôi ra ngoài mua đồ cho cô ấy, kể từ khi trở thành bạn trai chính thức của cô ấy, thỉnh thoảng  Đổng Nguyệt và tôi cùng nhau ra ngoài chơi vào buổi tối, chỉ là mỗi lần ra ngoài tôi đều phải hóa trang thành một ông chú với bộ râu quai nón.

Lý do của Đổng Nguyệt là một người thực vật “Lâm Tử Bân”, nếu như không hóa trang thì sợ người khác nhận ra.

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容