Không biết từ bao giờ, đến “Nỗ lực” cũng trở thành chuyện phải xem sắc mặt người khác mà làm

Không biết từ bao giờ, đến “Nỗ lực” cũng trở thành chuyện phải xem sắc mặt người khác mà làm…

Cô ấy tên là: A Khiết, là bạn cùng phòng kí túc xá (ktx) đại học của tôi

Càng lớn lên, tinh thần ktx chúng tôi cũng ngày càng tùy tiện và lười biếng rồi.

Chỉ có A Khiết vẫn kiên trì lối sống kỉ luật tự giác.

–         “Mình không dậy nổi nữa, A Khiết, cậu cứ đi học trước đi!”

Chỉ có mình cô ấy trong tiết Vi tích phân đáng ghét, nguyện ngồi ở bàn đầu tiên.

Chỉ có mình cô ấy dành cả ngày nghỉ ngơi, để vùi mình trong Thư viện.

Cũng chỉ có mình cô ấy không màng mưa to gió lớn mà luôn đến phòng tập đúng giờ.

–          “A Khiết, chiều nay cùng nhau đi dạo phố không? Lâu lắm rồi cậu không ra ngoài chơi với bọn mình rồi!”

–         “Thôi mình không đi đâu, CET-4 (Kì thi sát hạch tiếng Anh cấp đại học toàn Trung Quốc) sắp đến rồi, mình ở phòng ôn lại một chút.” 

–         “Học bá không hổ danh học bá thật, thật là kiên trì!”

Kỉ luật và nỗ lực chính xác là phẩm chất đáng quý mà không phải ai cũng có được. Nhưng ở trong đám người tầm thường này, người như cô ấy, lại trở thành sự tồn tại quái dị khác người.

–         “Người ta sao mà có thể cùng một đám với lũ học kém như chúng ta chứ. Người ta còn phải học hành mà!”

–         “Kiến thức nền của mình vốn không tốt rồi, nên mới muốn xem thêm chút thôi.”

Thế nhưng, nỗ lực nếu như không đạt được một kết quả tốt, có thể còn phải nhận những chỉ trích.

Khi số điểm A Khiết vừa đủ qua môn, trong đám đông những lời ra vào bắt đầu nổi lên:

–         “Cô ấy giỏi kiên trì thật đấy!”

–         “Kiên trì thì có tác dụng gì? Điểm còn chẳng cao bằng mình!”

–         “Đúng là không có thiên phú trong lĩnh vực này rồi.”

–         “Có thể chỉ đơn giản là “dốt” mà thôi, hahahah”

       “Cô ấy đúng là giỏi cố gắng” từ một câu khen ngợi đơn thuần, biến thành lời cười nhạo như dằm đâm vào tim…

Thật ra, điều đáng buồn chính là: Trong tất cả các đặc điểm của một con người, điều dễ dàng bị phủ nhận nhất, hình như chính là sự nỗ lực… Thế gian này có rất nhiều người “bản thân không cố gắng, cũng không muốn người khác cố gắng”:

图片[1]-Không biết từ bao giờ, đến “Nỗ lực” cũng trở thành chuyện phải xem sắc mặt người khác mà làm-Weibo24h.com

Người khác chăm chỉ thi các chứng chỉ, anh ta nói: “Chứng chỉ này thì cũng có tác dụng gì, sau này đi làm cũng đâu có dùng đến”.

Người khác chăm chút trang điểm, cô ta nói: “Lớp trang điểm này không phải quá đậm rồi à? Chỉnh hình đúng không? Một tý chân thực cũng không thấy!”

Người khác kiếm tiền mua đồ cao sang, họ lại nói: “Chẳng qua là đang tỏ vẻ nhà có tiền thôi chứ gì!”

Sự lười biếng đến từ việc tự an ủi bản thân. Những người này, điều họ sợ nhất có lẽ chính là cảnh này:

“Biết gì chưa? A Khiết cô ấy lần thứ 2 thi lên Thạc sĩ đã thành công rồi!”

Sau nhiều năm bỗng nhiên nhận ra rằng: Cái người mà vẫn “nỗ lực một cách ngu ngốc” ấy từ lâu đã âm thầm đạt đến đỉnh cao mà chính bản thân họ đang ngước vọng. 

图片[2]-Không biết từ bao giờ, đến “Nỗ lực” cũng trở thành chuyện phải xem sắc mặt người khác mà làm-Weibo24h.com

Tất Thục Mẫn từng viết:

“Con người không phải không thể hèn nhát và lười biếng, thế nhưng anh không thể đem thói xấu này ngụy trang thành đạo cao đức trọng được, không thể bởi vì bản thân không đạt được sự cao nhã mà hạ thấp những người đã làm được. Những người như thế chính là thói đạo đức giả.”

Đúng là mỗi người đều có quyền và tự do lựa chọn cuộc sống của mình.

Bạn có thể lười nhác nhàn hạ, cũng có thể lăn xả phấn đấu. Mà người thực sự nhìn thấu, sẽ không bao giờ cười nhạo sự lựa chọn của bất cứ ai…

中文版:不知道从什么时开始,连“努力”也变成了一件需要看人眼色的事……

她叫阿洁,是我大学室友。

随着年纪的升高,我们宿舍的氛围越来越恣意怠惰。只有阿洁一直坚持着自律的生活。

–   “我起不来,阿洁你先去吧!”

只有她愿意在讨厌的微积分课上,坐到最前排

只有她会把一整个休息日,都用来泡图书馆

也只有她不论刮风下雨每晚都准点去健身房

–   “阿洁,下午一起去逛街吗?你都好久没和我们出去玩啦”

–   “我先不去了,马上考四级了,我在宿舍复习会”

–   “学霸真不愧是学霸,好能坚持哦”

自律和努力绝对是难得可贵的品质。但在一群咸鱼里,这样的一个人,就会成为格外突兀的存在:

–   “人家可不能和我们这些学渣混,人家是学习的。”

–   “我本来基础就不好嘛,就多看看”

而努力如果没有达到成一个好的结果,可能还遭受非议。

那次阿洁低分飘过分数线,一些言论便在集体里开始发酵:

–   “她真是好能坚持”

–   “坚持有什么用啊?四级考得都没我高。”

–   “是真的没这方面的天赋吧”

–   “可能只是单纯的本而已吧,哈哈哈哈”

“她真的很努力”也从一句纯粹的赞扬,变成了明枪暗箭的嘲笑

 

其实挺让人难过的,在一个人所有的特质中,最容易否定的,好像就是一个人的努力。

这世界上就是有很多“自己不努力,也不想别人努力”的人。

别人勤奋地考证书,他说:“这个证也没有什么用,以后工作也用不着”

别人花精力打扮,她说:“这状也太浓了吧?整容了吧?一点都不真实”

别人挣钱买奢侈品,她又说:“只不过是装着家里有钱吧”

以此来宽慰自己的懒惰。为这些人最害怕的,可能也就是现在这一幕:“听说了吗?阿洁二战考研成功了!”

多年后突然发现,那个一直“傻傻努力”的人早已悄悄抵达他们曾向往的高度。而他们自己呢,直到现在还是空握着一腔虚幻的自我满足。

毕淑敏曾经写过这样一段话:

不是不可以怯懦和懒惰,但他不能把这些陋习伪装成高风亮节,不能由于自己做不到高尚,就诋毁做到了,这些的人是伪善

“People can be timid and lazy,but he cannot disguise these bad habits as good manners. Not because they can not be noble. It is hypogritical to denigrate those who have done this”

的确每个人都有选择人生的权力和自由。

可以来懒散闲适,也可以奋力拼搏,而真正通透的人,从不嘲笑任何人的选择!

_Tiểu Diệp Tử_

小叶子愿你一路顺风^^

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 共3条
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片
    • 头像maianhs0
    • 头像maianhs0