Khi Tôi Lớn…

Xin chào mọi người! Tớ là YingYang
“Khi Tôi Lớn” là Blog chia sẻ về cảm nhận chung của bản thân tớ lúc lớn !

_Ai chẳng có vấn đề riêng,câu chuyện riêng trong cuộc sống bản thân cơ chứ?
_Ai mà chẳng trải qua một lần trưởng thành trong đời, đó chắc chắn là lần trải qua đau nhất khi lớn lên.
_Những suy nghĩ, những tính cách, lối sống lại càng ngày càng thay đổi, …
_Những áp lực, vấn đề của cuộc sống luôn đặt nặng lên bản thân mỗi ngày.Cứ thế cứ thế đều trôi qua từng giây phút, từng ngày tháng, khi ngoảnh đầu lại chợt nhận ra bản thân đã khác đi rất nhiều!
Khi con ếch ngồi từ đáy giếng chỉ nhìn cần nhìn cái bầu trời nhỏ qua miệng giếng của nó và khi con ếch chợt nhận ra bầu trời của riêng nó…
Ra khỏi cái lớp bảo bọc ấy mỗi ngày, tự tìm cho mình sự tự do, nhưng đồng thời cũng cho bản thân nó hiểu được sự tranh giành, sự cố gắng, sự ham muốn, những tình cảm vốn có của nó, ngày càng ngày càng có những khoảng khắc vui vẻ, hạnh phúc, cũng có những cảm xúc đau khổ, mất mác khó tả vì trải nghiệm cuộc đời tự do.
_Tớ thật giống… con ếch nhỏ đó ! Liệu mọi người khi lớn sẽ thế nào ?
_Cùng nhau nhìn lại bản thân nhé:
Khi còn nhỏ tớ là người thù dai, lúc không được chơi game, xem TV thì lại bỏ ăn cả ngày, lúc điểm kém lại giấu đi, lúc làm sai lại đổ lỗi. Khi lớn lên rồi cái tính trẻ con ấy lại biến mất một cách lạ thường thay vào đó là một lối sống khác lạ.
Cái tính hay dựa dẫm, mong chờ vào người khác cũng dần tan biến. Nếu là tớ lúc nhỏ thì chỉ cần té là đủ làm tớ khóc, còn bây giờ khi té phải tự thân học cách đứng dậy, không để bản thân khóc vì những điều đó.
_Lớn rồi mới biết xã hội này thị phi thế nào?
_Lớn rồi mới biết hai từ ” thành công” là gì?
Lúc bé chỉ mong lớn thật mau để khỏi phải đi học, khỏi phải làm bài tập, khỏi phải dậy sớm. Nhưng khi lớn mới hiểu đi trường học còn đỡ hơn đi trường đời, làm bài tập còn đỡ hơn vừa làm deadline vừa đi làm, hơn thể nữa là nhận ra không còn nhiều thời gian vào việc ngủ.
Mỗi khi ngủ lại chẳng muốn nhắm mắt, thời gian trôi qua thật nhanh chỉ muốn sống chậm lại một chút để làm những việc mà bản thân mong muốn nhanh nhất.
Có lẽ bởi vì ngủ thì thời gian dành cho bản thân và gia đình ngày càng ít đi, những làn tóc trắng bạc màu càng xuất hiện nhiều hơn trên đầu họ. Những vết nhăn, chai sạn của họ từng ngày là động lực cố gắng là thúc đẩy tinh thần trưởng thành của tớ.
_Thời “Thanh Xuân” Trung Học:
Nhớ lại lúc đi học vô tư hồn nhiên, mỗi ngày đầu tắc mặt tối đến trường, lúc ngủ muộn thì bịa lí do, đến trường thì mượn vở chép bài, sợ nhất là kiểm tra miệng…
Hồi trung học ở cái lứa tuổi dậy thì luôn tin vào những cuốn tiểu thuyết tình yêu vĩnh cửu gì đấy… Trải qua vài lần rồi bản thân mình lúc đó thật ngốc, lớn lên lại chẳng còn tin vào mấy chuyện đó, tự phân biệt  cho mình rạch ròi giữa: Bạn Đường và Bạn Đời.
Đã Yêu thì không được sợ, vì trước sau gì chẳng chia li, không sớm lại muộn, làm gì có cái gọi là mãi mãi có chứ! Nếu trong lúc yêu mà có cảm giác hạnh phúc, vui vẻ, trải nghiệm cùng nhau thì chẳng có gì hối hận cả. Ít nhất nhân sinh đã cho bản thân trải qua cảm giác được yêu…
_Bây giờ cuộc sống trôi nhanh bọn bề lo toan, những suy nghĩ kia như làn gió thổi qua… để lại những chiếc lá rụng trên đường đời, những bước chân nhanh qua trên con đường ấy…
Đời người đều phải trải qua sinh – lão – bệnh – tử , “trưởng thành” rồi cũng sẽ đến, chỉ là không biết nhanh hay chậm. Nó không phải “mất mát” mà là “phần thưởng” sau những lần vấp ngã, những khó khăn thử thách nên nếu nó đến thì hãy cho bản thân chấp nhận, để rồi vững bước trên đường đời này nhé!

Gửi: 4/6/10/2021

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
YingYang的头像-Weibo24h.com
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容