Thế giới này rốt cuộc tốt đẹp đến nhường nào? ( Phần 1/2 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Tác giả: Miêu Sơn

Một ngày nọ lúc lên lớp, bạn lên bảng làm sai một bài tập, câu trả lời sai một cách kỳ cục, mặt bạn đỏ đến tận mang tai đi xuống bục giảng, bắt đầu suy nghĩ lung tung có phải các bạn khác đang cười nhạo bạn không.

Có một hôm, bạn nhìn thấy bạn thân của bạn đang nói chuyện với một người bạn mà bình thường bạn không thích lắm, bọn họ luôn quay đầu lại nhìn bạn, vì thế bạn bắt đầu suy đoán có phải họ đang nói xấu bạn hay không, bạn thân của bạn có phỉa là ghét bạn rồi không, cuối cùng bạn lại khẳng định cái suy đoán ấy.

Một hôm nào đó, bạn kẹp tóc mái lên, đi đến đâu cũng cảm thấy có người đang bàn tán về kiểu tóc của bạn. Có một bạn gái chạy đến hỏi bạn: “Tại sao bạn lại tự làm xấu mình thế này.”, bạn chỉ cười cười không nói gì. Nhưng lúc về đến nhà lại tự soi gương, nghĩ trong lòng: “Hừ, sao mình không để mái lại xấu như này.”

Một hôm, sau khi tan học lúc bạn chơi bóng rổ không ném bóng trúng rổ, bèn ngẩng đầu lên nhìn biểu cảm của người khác, cảm thấy bọn họ đều giống như đang cười nhạo bạn vậy. Một hôm trên đường trở về nhà, bạn đạp xe suýt chút nữa đã đụng phải một chiếc xe ô tô, tài xế liếc mắt nhìn bạn rồi không nói gì đã lái xe rời đi. Còn bạn lại đứng im tại chỗ suy nghĩ linh tinh có phải người tài xế đó đang mắng bạn không có mắt không.

Bạn rất ghét tính nhạy cảm đa nghi của mình, có lẽ bạn sẽ hâm mộ những nhân vật chính được miêu tả trong sách, trong lòng bọn họ không có tâm tư gì, đơn thuần đến mức vô cùng tốt đẹp, còn tâm tư của bạn tỉ mỉ quanh co phức tạp.

Bạn luôn luôn cho rằng tất cả những người bạn gặp gỡ chẳng có mấy người thật lòng đối xử tốt với bạn, sẽ luôn cho rằng cuộc sống của mình nát bét, mỗi ngày nếu không phải đọc thuộc lòng cổ văn ngấp ngứng thì chính là phương trình xyz chi chít chi chít. Rất nhiều lúc bạn rất muốn quay trở về thời thơ ấu, bởi vì lúc đó bạn sống rất thoải mái vui vẻ.

Một sáng sớm mùa đông, mẹ bạn bảo bạn mặc thêm áo ấm hẵng ra ngoài, nhưng bạn lại không kiên nhẫn hất tay mẹ ra nói: “Không cần mẹ lo.”

Có một người khác giới đã tỏ tình với bạn rất nhiều lần nhưng đều bị bạn từ chối nhưng vẫn đối xử với bạn tốt như cũ, nhưng bạn lại cho rằng anh ấy thật phiền phức và nói với anh ấy: “Anh tránh xa tôi ra, thật phiền phức.”

Sau khi phát kết quả bài thi, bạn phát hiện vành mắt của bạn bàn sau đỏ ửng, bạn hỏi cô ấy có chuyện gì vậy, cô ấy chỉ nói tối hôm qua ngủ không ngon mà thôi. Thế là sau đó bạn lại vui mừng phấn khởi bàn tán với cô ấy về bài thi vừa rồi, nhưng lại không phát hiện được nụ cười trên khóe môi cô ấy có chút miễn cưỡng.

Nửa năm mới quay về nhà thăm ông bà một lần, bà nội chuẩn bị cho bạn một bàn đầy ăp thức ăn, nhưng bạn lại kén ăn không thích ăn món nào cả. Nhưng bà nội chỉ thản nhiên nói một câu: “không thích ăn thì không cần ăn, để ông nội đưa cháu ra ngoài ăn đồ ăn ngon nhé.”

Bạn cho rằng những chuyện bạn làm chỉ là những chuyện vụn vặt bé nhỏ không đáng kể mà thôi, bạn cho rằng những lời bạn đã nói sẽ chẳng mấy chốc bị gió thổi đi, bạn cho rằng cả thế giới này đều đối xử không bất công với bạn. Nhưng bạn có từng nghĩ đến chưa, có lẽ ở trong mắt người khác bạn căn bản không quan trọng chút nào.

Đáp án bạn viết có đúng hay không, kiểu tóc của bạn có thây đổi thế nào, bóng của bạn có ném trúng rổ hay không…..Những chuyện ấy ở trong mắt người khác căn bản chẳng phải chuyện gì cả, chỉ là bạn quá tự ti, quá để ý đến ánh mắt của người khác nhìn mình mà thôi.

Còn với thế giới mà nói, bạn chỉ là một sự tồn tại vô cùng  nhỏ bé. Trái đất này không có bạn cũng vẫn chuyển động như cũ. Bạn lúc nào cũng thích nghĩ tất cả mọi chuyện phức tạp lên.

Nhưng thực ra có lẽ bạn thân của bạn chỉ đang nói bạn đối xử với người khác rất tốt rất nhiệu tình với người bạn kia, có lẽ bạn gái kia chỉ đang nói đùa với bạn, có lẽ sau khi người tài xế lái xe đi rồi vẫn còn đang lo lắng cho sự an nguy của bạn.

Bạn luôn than phiền thế giới này đối xử không tốt với bạn, luôn oán giận những người ở bên cạnh bạn chẳng có bao nhiêu người thật lòng đối xử tốt với bạn. Nhưng bạn lại không phát hiện, thực ra là tự bản thân bạn đang từng chút từng chút đẩy mọi người ra xa bạn.

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容