Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
—————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/
Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/
Nguồn : https://zhuanlan.zhihu.com/p/41811141?
———————————
Những mẩu chuyện kinh dị tôi giấu tận dưới đáy hòm
17. Con trai đã được 11 tháng rồi, có thể nói vài từ bập bẹ. Như những đứa trẻ khác, bé thường chỉ vào một đồ vật nào đó, sau đó cố gắng nói ra tên của đồ vật đó. Có một lần, bé chỉ một thứ trên tập tranh sau đó i i a a gọi: “Mèo”. Chúng tôi nhìn thật kỹ, quả nhiên, trong góc xó nơi đầu ngón tay bé chỉ vào, có vẽ một con mèo.
Một hôm, tôi với con trai ở nhà một mình, nó chợt ngừng chơi, chỉ ngón tay vào phía sau lưng tôi, sau đó nói ra một tiếng vô cùng rõ ràng: “Người”.
18. Một đêm, tôi mơ màng tỉnh lại từ trong giấc mộng, nghe thấy tầng một có tiếng động. Hé cửa ra nhìn, phòng bếp ở tầng một vẫn sáng đèn, thỉnh thoảng lại truyền tới tiếng mài dao xèn xẹt kỳ quái.
Mẹ ở tầng dưới hình như nghe thấy tiếng tôi mở cửa, liền nói:
– Con trai, dậy rồi đấy à? Xuống đây chuyển đống đồ này giúp mẹ!
Tôi đang định đi xuống, thì từ phòng ngủ bên cạnh truyền đến giọng nói run rẩy của mẹ tôi:
– Con trai! Đừng xuống! Mẹ cũng nghe thấy tiếng nói đó!
Ai mới là thật đây?
19. Một hôm đang ngủ trưa trong phòng, chợt nghe có người gõ cửa, tiếng gõ lại vô cùng rõ ràng, dứt khoát “Cộc, cộc, cộc!” ba tiếng. Tôi giật mình tỉnh dậy, cứ tưởng là mẹ gọi, tôi lập tức hỏi vọng ra: “Ai đấy!” rồi lục tục xuống giường đi mở cửa. Nhưng mở cửa ra, bên ngoài chẳng có ai cả. Nghĩ ra hôm nay mẹ không có nhà. Tôi xuống lầu, ròm ngó tất cả các tầng các phòng xem có ai không, không may có là trộm cũng chẳng có gì phải sợ. Cả căn nhà không một bóng người. Rốt cục là ai đã gõ cửa phòng tôi chứ? Tôi đến phòng bếp tự rót cho mình một cốc nước, định thần lại, mở ti vi xem tin tức các thế lực chính trị đấu đá nhau; mười lăm phút sau, càng nghĩ càng thấy lạ, thế là tôi lại đi lên lầu, đóng cửa phòng ngủ lại, sau đó đứng ở ngoài cửa, thử gõ cửa phòng, tiếng gõ đó, giống hệt! Ba tiếng “Cộc, cộc, cộc!” rõ ràng. Tiếp đó tôi nghe thấy trong phòng có tiếng nói: “Ai đấy!”, cả người tôi nổi da gà…
20. Hắn vừa mua một căn nhà, bên cạnh có một hồ bơi rất lớn.
Sân thượng của căn nhà, ngang với ván nhảy mười mét của hồ bơi,
Vì thế hắn thường hay ngồi trên sân thượng,
Ngắm nhìn những cô gái xinh đẹp đến tập nhảy cầu,
Mặc dù do góc nhìn,
Hắn không thể nhìn thấy dáng vẻ các cô nhảy vào nước,
Nhưng nhìn vẻ mặt các cô ở trên bục bình tĩnh hay căng thẳng, cùng vẻ đẹp khi lộn nhào trên không trung,
Đủ khiến hắn mãn nguyện.
Hôm đó đã rất muộn rồi, hắn kinh ngạc nhìn thấy trên ván nhảy vẫn có người đang nhảy.
Đó là một cô gái có nước da ngăm bánh mật, dáng người rất đẹp, vẻ mặt khỏe khoắn hồng hào.
Cô thường lặng lẽ đi đến bục nhảy,
Im lặng đứng một lúc,
Rồi bật lên không trung, thân thể thực hiện các động tác nhào lộn,
Như một con chim yến đang nhảy múa trên không.
Hắn nhìn cô nhảy rất nhiều lần, cũng không thấy có tiếng động nước,
Chắc chắn là một cao thủ.
Cô vợ về nhà, thất vọng nói:
– Đang định đến bể bơi bên cạnh bơi vài vòng,
Ai ngờ người ta đang rửa bể, không có nước.
Hắn thất thần nhìn ra cửa sổ, cô gái đó lại lần nữa bước lên bục nhảy,
Lần này, cô nhìn hắn nở nụ cười kỳ dị.
21. Khi hắn tỉnh lại,
Thứ đầu tiên nhìn thấy chính là sợi dây đỏ trên cổ tay mình.
Loại dây đỏ hắn thường buộc lên cổ tay người chết,
Ở nhà xác nơi hắn công tác.
Không biết đã bao nhiêu lần,
Cứ có ai đó thần không biết quỷ không hay dùng loại dây đỏ này buộc lên cổ tay hắn.
Hắn buồn bực tháo sợ dây xuống,
Định đốt đi như những lần trước.
Cô bạn gái nằm bên cạnh đột nhiên bật khóc nức nở,
– Anh ghét em như vậy sao? Mỗi lần em trộm tết cho anh sợi dây tình yêu như thế này, anh đều lén đốt đi!
Hắn đột nhiên bừng tỉnh,
Áy náy hôn cô,
Vừa xin lỗi, vừa buộc lại sợi dây đỏ.
Cô bạn gái lau nước mắt, vui vẻ mỉm cười,
Đột nhiên, cô ấy trợn to mắt, nói:
– Không đúng! Sợi dây này không phải sợi em buộc, sợi em buộc đẹp hơn nhiều! Còn sợi này vừa to vừa xấu!
22. Mé cổ của hắn mọc ra một cái u thịt, to gần bằng quả dưa hấu,
Bên trên còn lờ mờ nhìn ra như có ngũ quan,
Làm hắn trông như một dị nhân hai đầu.
Đây là phiền toái lớn nhất trong cuộc đời hắn,
Làm hắn rơi không biết bao nước mắt đắng cay.
Cuối cùng, hắn hạ một quyết tâm, cắt khối u kia đi.
Bác sĩ nhìn hắn, hỏi:
– Anh quyết định cắt nó đi? Phẫu thuật có thể có nguy hiểm đấy.
Hắn ta kiên định gật đầu, ký lên đơn đồng ý phẫu thuật.
Thời khắc này, hắn ta cũng không muốn nhìn thấy thứ phiền toái đó.
Lúc hắn tỉnh lại, nghe thấy bác sĩ nói:
– Chúc mừng anh, phẫu thuật rất thành công! Hãy nhìn xem, đây chính là khối u thịt bị cắt ra.
Hắn cố gắng mở mắt,
Thấy bác sĩ đang chỉ mình, rõ ràng trên cổ mình, bây giờ chỉ còn lại cái u thịt kia.
Cái u thịt theo tay chỉ của bác sĩ, nhìn về bên này và phát ra tiếng khàn khàn:
– Tốt quá, cảm ơn bác sĩ, đây là phiền toái lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Hắn muốn hét lên, lại phát hiện mình không còn âm thanh,
Rồi dần dần, tia ý thức cuối cùng cũng biến mất.
暂无评论内容