Ngộ sát Tử Thần…

Ngộ sát tử thần!

Tôi là một thần chết và tôi làm việc cho Satan – vua của địa ngục, nhiệm vụ của tôi là thu hồi những linh hồn xấu xa trên thế giới.

Làm thế nào để định nghĩa cái ác thì về cơ bản Satan có tiếng nói cuối cùng. Đôi khi Satan không thể giải quyết hết được mọi việc, vì vậy chúng tôi phải linh hoạt trong việc giải quyết tất cả các vấn đề thuộc phạm vi công việc mà chúng tôi phải đảm nhiệm. Mỗi thần chết sẽ đeo một chiếc liềm dài màu đen, chức năng của lưỡi liềm là cắt đứt mối liên hệ giữa linh hồn và thể xác, đồng thời cắt đứt những mớ cảm xúc của linh hồn với thế giới.

Con người không thể cảm nhận được sự tồn tại của chúng tôi, họ gọi chúng tôi là vật chất tối, được cho là được phát hiện bởi một con người tên là Fritz Zwicky. Chúng tôi sẽ đem những linh hồn bị chặt đứt đó giao cho Satan, về cách giải quyết thì chúng tôi không biết và cũng không dám hỏi. Ai lại không biết phân biệt tốt xấu mà can thiệp vào công việc của lãnh đạo?

-“Lần này tuyệt đối không được phạm sai lầm, ngươi phải thật sự tập trung!” Satan đập bàn và giận dữ mắng tôi.

-“Được, được, được!” Tôi chỉ gật đầu.

Tôi biết rằng điều mà Satan tức giận là lần trước tôi đã thu hoạch riêng linh hồn của một chàng trai nói dối, điều này làm sự uy nghiêm của Satan bị giảm xuống.

Lần này Satan sắp xếp để tôi thu hoạch linh hồn của một người phụ nữ tên “Phùng Linh”, và liên tục nhắc nhở tôi không được phạm lỗi.

Ngày hôm sau, tôi đã đưa linh hồn đó đến cho Satan.

-“Đây là ai?” Satan hỏi tôi.

-“Thưa ngài, đây là chồng…Phùng Linh”

Satan hít một hơi thật mạnh, như thể đang kìm nén cơn tức giận của mình.

-“Không phải ta kêu ngươi thu hoạch linh hồn Phùng Linh sao?”

-“Thưa ngài, tôi thực sự xin lỗi, tôi đã chém nhầm người!”

– “Bùm”!

Satan lại vỗ bàn, lúc này tim bôi đập thình thịch, trên trán bắt đầu xuất hiện những hạt mồ hôi dày đặc. Bạn biết đấy, sự trừng phạt của Satan rất đáng sợ.

-“Ngươi xưa nay làm việc chưa từng gặp vấn đề hay sai sót. Nhưng gần đây ngươi liên tục phạm sai lầm? Nó đã xảy ra hai lần liên tiếp”

Tôi không dám nói mà chỉ đứng đó, bất động để nghe Satan khiển trách.

Khi Satan thấy tôi không nói lời nào, hắn hỏi linh hồn tôi mang theo:

-“Ngươi nói cho ta nghe đã có chuyện gì?”

Chồng Satan thuật lại câu chuyện:

-“Đồ tiện nhân, bất kỳ người phụ nữ nào ở bên ngoài đều hơn cô gấp trăm lần.” chồng Phùng Linh vừa nói vừa đá vào bụng cô.

-“Ôi.”

Phùng Linh hét lên rồi lăn ra đất. Cô lấy hai tay ôm chặt bụng, nét mặt như một quả bóng bị bóp méo, miệng không ngừng kêu than.

-“Không sinh được con trai lại làm ăn thua lỗ. Rốt cuộc cô có lợi ích gì.” Nói xong anh ta lại xông lên đá thêm vài cái vào bụng cô khiến cô đau đớn tột cùng.

-“Aaaaaaaaa!”

Cảnh bạo lực gia đình này, tôi thấy rất nhiều, cụ thể là trong chính gia đình của tôi.

Satan ấn định thời gian thu thập linh hồn của Phùng Linh vào canh ba, vì sai lầm của nhiệm vụ lần trước nên tôi không muốn làm rối thêm lần nào nữa, lần này tôi đã đến nhà Phùng Linh từ sớm và đợi đến canh ba.

Tôi nhìn những vết bầm tím và vết sẹo khắp người của Phùng Linh mà không khỏi xót xa.

Điều quan trọng nhất của Thần chết là máu lạnh và tàn nhẫn. Nếu không máu lạnh và tàn nhẫn, công việc thu hoạch linh hồn sẽ rất khó hoàn thành tốt. Thế giới đầy rẫy những yếu tố tình cảm như vui buồn phân ly, sinh ly tử biệt, yêu hận…những cảm xúc này rất dễ ảnh hưởng đến sự tập trung cao độ của Thần chết, công việc thu hoạch linh hồn sẽ trở nên thiếu quyết đoán.

-“Anh đã hứa với ba tôi là sẽ không đánh tôi nữa.” Phùng Linh khóc lóc nói.

-“Anh bị khinh bỉ ở bên ngoài, cớ gì khi về nhà luôn trút giận lên tôi”.

Chồng cô đột nhiên nổi giận, xông thẳng đến ngồi lên trên người vợ, dùng tay trái bóp chặt cổ cô, giơ cánh tay cứng cáp lên, đập vào chán Phùng Linh một cái

-“Bốp!”

– “Mẹ kiếp, mày vừa mới nói cái gì?”

Tôi thấy người đàn ông vừa hét vừa đập vào trán vợ mình:

– “Ai nói tôi bị khinh bỉ? Ai nói tôi bị khinh bỉ!

– “Ai nói hả? nếu muốn đánh cô thì tôi sẽ đánh thôi”

Hắn liên tục tát và hét vào mặt Phùng Linh, cơ thể nồng nặc mùi rượu.

-“Ôi…..”

Cô ấy lấy tay che bụng vì đau, miệng không ngừng kêu than. Phùng Linh khóc nức nở nói:

-“Tôi muốn ly hôn với anh, tôi sẽ không bao giờ tin lời vô nghĩa của anh nữa.”

-“Ly hôn? Cô dám!”

Nói xong, hắn đấm mạnh vào sống mũi cô khiến máu trào ra từ lỗ mũi ngay lập tức.

Lúc này đã gần canh ba.

Nhìn tình cảnh khốn khổ của Phùng Linh, tôi hiểu sự sắp đặt của Satan. Hẳn là hắn đã sắp xếp để Phùng Linh chết dưới tay chồng nàng vào canh ba, ta chỉ cần đợi đến thời gian quy định là đến, một khi Phùng Linh chết, ta có thể trực tiếp đưa linh hồn nàng về cho Satan, nhiệm vụ như vậy là hoàn thành!

Nhưng, làm sao Satan có thể sắp xếp cho tôi một nhiệm vụ đơn giản như vậy, thật lạ lùng vì các nhiệm vụ trước đây đều khó cấp S.

-“Nếu có khả năng, hôm nay anh giết tôi đi, nếu không thì ngày mai chúng ta sẽ ly hôn.”

Những lời này đã đâm sâu vào lòng tự trọng của người đàn ông, và sự tức giận của anh ta bùng cháy đến cực điểm. Anh hoàn toàn mất tự chủ, nắm lấy cái gạt tàn thủy tinh nặng trịch trên bàn cà phê bên cạnh, đập vào giữa trán cô, tức đến hộc máu!

Phùng Linh lúc này đã choáng váng.

Người đàn ông vẫn còn giận dữ, lại nâng cao chiếc gạt tàn, và đập nó một lần nữa vào đầu cô với vẻ mặt đầy tức giận.

Cô ấy sắp chết và không còn có thể chịu đựng được bất kỳ tổn hại nào, dù chỉ là một chút.

Người đàn ông đó đã nâng cái gạt tàn của mình lên lần thứ ba. Lúc này máu me bắn tung tóe trước mặt tôi làm tôi nhớ đến cảnh cha tôi đã từng giết mẹ tôi bằng cái gạt tàn. Ngày đó, tôi đã đứng hình rất lâu khi nhìn cái gạt tàn đang nằm trên tay cha, và mẹ tôi đã chết vì bị cha tôi bạo hành. Cha trừng mắt nhìn tôi, mùi rượu phả ra ông nói:

– “Ngươi mà dám hé miệng một lời thôi, ta sẽ giết chết.”

Sau khi mẹ tôi mất, cha tôi càng đánh đập tôi dữ dội hơn.

-“Nếu tôi là con trai thì có lẽ sẽ không phải chịu cảnh ngày ngày bị cha đánh đập?”

 Tôi đứng trên mép mái nhà và lẩm bẩm một mình:

-“Mẹ ơi, con nhớ mẹ!”

Tôi nhìn mây trắng trước trời, đôi mắt của tôi. mờ dần. Sau đó, tôi nhắm mắt và nhảy về phía trước.

Người đàn ông lúc này lại nâng gạt tàn thuốc trong tay lần thứ 3. Có vẻ như anh ta thực sự có ý định giết vợ.

Nhìn Phùng Linh trước mặt, tôi lại nhớ tới khoảnh khắc trước khi mẹ tôi qua đời.

Lúc đó, tôi không thể làm gì ngoài việc khóc, đây là điều tôi hối hận hàng chục năm nay. Tôi ước gì mình có thể lấy được cái gạt tàn từ bố.

Ngay khi chiếc gạt tàn sắp đánh Phùng Linh và lấy đi mạng sống của cô ấy, tôi không thể không hét lên:

-“Mẹ!”

Một chiếc liềm đen xuất hiện trong tay tôi ngay lập tức, và tôi trực tiếp vẫy nó về phía người đàn ông. Chiếc liềm thu nạp hơi thở của cái chết ngay lập tức cắt đứt mối liên hệ giữa linh hồn và thể xác của người đàn ông.

Trong mắt người đời, chồng của Phùng Linh đã có một cái chết bất đắc kỳ tử.

-“Lần này tôi đã không hoàn thành tốt mọi việc. Tôi sẵn sàng bị trừng phạt.” Tôi cầu xin Satan.

Satan nhìn tôi và mỉm cười đầy ân cần.

-“Quên lần này đi, vì những thành tích công việc xuất sắc mà ngươi làm trước đây. Ta sẽ cho ngươi một cơ hội khác.”

Khi tôi chấp nhận đến đây làm việc cho Satan, ngày tôi rơi từ sân thượng với tốc độ cao xuống, tôi chỉ cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, không sợ hãi, vì tôi có thể nhìn thấy mẹ tôi, người yêu thương tôi khi tôi chết đi.

 Đột nhiên một giọng nói vang lên bên tai tôi.

-“Ngươi có sẵn lòng làm việc cho ta không?”Tôi thấy rằng cơ thể của tôi không tiếp tục rơi xuống, mà đứng lơ lửng trên không trung.

Đứng trước mắt ông là một người đàn ông mặc áo choàng đen, sau lưng có một đôi cánh đen, hai bên trán có hai sừng.

-“Ta là Satan, ngươi có muốn làm việc cho ta không?”

-“Satan???”

-“Đúng vậy, Satan -Vua Địa ngục!”

-“Ở đó có gì tốt sao?”

-“Có.”

-“Đó là gì?”

-“Thỏa mãn tất cả nguyện vọng của ngươi”

Trích:三千短篇故事集三千雪瓣
Dịch: Sad!!!
© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容