[ZHIHU ASK] MỘT CÂU CHUYỆN ẤM ÁP NHẤT TÔI TỪNG NGHE

Con trai tôi qua đời năm 10 tuổi, vợ chồng tôi sau đó cũng làm thủ tục ly hôn. Căn nhà thiếu đi hai người, đột nhiên trở nên vô cùng trống vắng, tựa như có miếng thịt trong tim tôi bị ai đó khoét đi, rồi dần dần hòa tan vào hư không vô tận. Cũng cùng năm đó, hàng xóm cạnh nhà tôi thường hay thổi sáo trúc vào lúc tầm 3 giờ chiều hằng ngày. Thời gian như vậy là vừa đẹp, vừa không làm phiền tôi nghỉ ngơi vừa không ảnh hưởng đến công việc, vì vậy tôi cũng không tiện có ý kiến gì. Nhưng nói thật lòng, tôi càng mong nhà họ thổi sáng vào 5 giờ sáng sớm hoặc 11 giờ đêm, như vậy tôi có thể đường đường chính chính gõ cửa nhà họ mà mắng: “Đừng có thổi nữa được không?”. Không phải do tôi quá đáng, mà là do tiếng sáo đó quá khó nghe. Thế nhưng tiếng sáo nhà bên vẫn luôn ngoan ngoãn như vậy, 3h chiều mỗi ngày, mỗi lần 30 phút, vừa khéo khiến tôi bị giày vò khổ sở mà lại không thể đạt đến giới hạn bộc phát tức giận. Cứ thế ngày qua ngày, tôi thậm chí nghi ngờ nhà đó đang cố tình chọc tức tôi. Vì vậy mỗi lần ra ngoài bắt gặp thằng nhóc nhà bên, tôi thường mặt nặng mày nhẹ với nó. “Cháu chào cô ạ.” Cô cái con khỉ, thằng nhóc thối! Thế là tôi cố ý trêu chọc nó: “Ái chà chào nghệ sỹ thổi sáo, em thổi hay thật đấy, chị không được nghe một ngày thôi là trong lòng thấy trống trải cô đơn lắm ấy.” Tôi cứ tưởng nó sẽ xấu hổ đỏ mặt, ai ngờ khả năng nghe hiểu của thằng nhóc này có vấn đề, tưởng là tôi đang khen thật, vỗ ngực tự tin mà nói: “Cô yên tâm, sau này ngày nào cháu cũng thổi cho cô nghe.” Gọi chị! Thằng nhóc thối! Nhưng không ngờ, sau hôm ấy tiếng sáo liền thay đổi, du dương trầm bổng, tựa thấm qua một lớp tường rồi rót vào tim tôi vậy. Một lần gặp bố thằng bé, tôi cười nói: “Trình thổi sáo của con anh dạo này tiến bộ thật đấy.” Anh hàng xóm tự nhiên đỏ mặt, nhỏ giọng nói: “Hai ngày nay tôi thổi.” Tôi hơi ngượng ngùng: “Hóa ra anh cũng có sở thích này.” “Không phải đâu”, anh ấy lắc đầu, “con trai tôi bị tai nạn phải nhập viện rồi, nhưng nó dặn tôi 3 giờ chiều hằng ngày nhất định phải thổi sáo thay nó.” Tôi ngạc nhiên hỏi: “Tại sao?” “Thằng quỷ này không chịu nói rõ ràng, chỉ liên tục nhắc tôi, nói cái gì mà đã hứa là sẽ thổi cho cô ấy nghe rồi, nếu không cô ấy chỉ có một mình sẽ cô đơn lắm, cũng chẳng biết là đang nói ai”. Khoảnh khắc ấy, trong mắt tôi dường như có một hồ nước nhỏ, đang nhẹ nhàng trào dâng. Mấy ngày sau, tiếng sáo lại vang lên lần nữa, vẫn vừa chói tai vừa lạc nhịp. Nhưng khi âm thanh ấy vang lên giữa không gian, đột nhiên tôi lại thấy hóa ra căn phòng này không rộng như tôi tưởng, nơi trống trải trong tim cũng được lấp đầy bởi sự ấm áp. Trịnh Thu Mai (Quần Đùi Hoa) dịch.

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 共1条
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片
    • 头像Lạc Mai0