Câu chuyện ma dễ thương nhất mà bạn đã nghe hoặc viết là gì?

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/36568426/answer/745373910

——————————

1
 Vì lời nguyền, ma cà rồng không thể nếm thức ăn của con người trực tiếp, vì vậy họ chỉ có thể nghĩ ra những cách khác.
 Mấy ngày nay có một nhà hàng mang tên Thành phố ẩm thực mới được khai trương, trong ba ngày khai trương đồ ăn đều được miễn phí, lẩu nướng bạch tuộc viên, trà sữa, tráng miệng, kem.
 “Thật ngon.” Mọi người thở dài.
 Không ai để ý rằng khi thành phố chìm trong giấc ngủ, những người từng đến Thành phố ẩm thực đều có hai vết răng nhỏ trên cổ.
 “Thật ngon.” Con dơi béo trong góc thở dài.

 –“Lễ hội ẩm thực”

 2
 Chỉ cần ta trả lời câu hỏi này cho bọn họ, những linh hồn tươi ngon này sẽ thuộc về ta, tiên bút phách lối nhìn thiếu niên đang hành lễ trước mặt, bất giác nở một nụ cười quái dị.
 “Hãy nói ra câu hỏi cuối cùng của cậu đi.” Tiên bút hỏi.
 “Hãy cho chúng tôi biết số Pi bằng bao nhiêu.”

 –“SỐ PI”

 3
 Chàng trai xấu số gặp phải một con mèo đen đang hấp hối trên đường, cậu ta vội vã đến bệnh viện thú cưng.
 “Năm mươi tệ không đủ.”
 “Đừng tham lam như vậy, ở đây tôi còn có một chiếc đồng hồ bỏ túi của tổ tiên, trị giá một nghìn tệ.”
 “Thôi, ngày mốt tôi sẽ đưa tiền cho cô, nhất định phải tiết kiệm.”
 Dù thế nào đi nữa, cuối cùng anh cũng cứu sống được con mèo đen.
 Vài tháng sau, chàng trai xấu số bị ô tô tông phải hơn chục mét để cứu một bé gái, khi tỉnh dậy cậu ta đã nằm trong bệnh viện.
 “Cậu thật là may mắn, cậu lại có thể sống sót sau khi bị thương nặng như vậy.” Bác sĩ kinh ngạc.
 Cậu ta sững sờ nhìn con mèo đen trên bệ cửa sổ, cậu ta nhớ lúc mình đang hấp hối đã nhìn thấy một thanh niên mặc đồ đen mặc cả với Hắc Bạch Vô Thường.
 “Hai kiếp là được.”
 “Đừng tham lam như vậy, ta sẽ cho ngươi căn cơ tu luyện hai trăm năm.”
 “Thôi, ta sẽ cho ngươi cả đời này, ngươi đừng mang hắn đi.”

 –“Mặc cả”

 4
 “Ông chủ, quả dưa của anh không ngọt.” Tên côn đồ nhỏ với mái tóc nhuộm vàng gõ vào quả dưa trên sàn, nóng lòng muốn đập nát quả dưa.
 “Nếu đòi tiền thì bỏ xuống, đừng đụng vào dưa của tôi.” Ông chủ giật dưa từ tay Hoàng Mao dẫn đầu.
 “Đúng vậy.” Bọn côn đồ cười lớn lấy hai tờ trăm đô từ trong ví của ông chủ “Lần sau bán thứ gì thì nhớ nộp phí bảo vệ trước. Nếu còn ậm ừ thì tự chịu rủi ro”.
 Chủ sạp trái cây cúi gằm mặt không dám nói gì, không chịu đóng phí bảo vệ thì nhóm người này sẽ phá sạp, ngưng kinh doanh. Gọi cảnh sát cũng vô ích, sau vài ngày ở trong trại giam, họ ra ngoài làm việc chăm chỉ hơn.
 Khi đám côn đồ đi hết, ông chủ sờ vào quả dưa của mình và thở dài, đây là những quả dưa tốt mà ông đã dày công trồng trọt, có vỏ mỏng, thịt dày nhưng không thể bị chúng làm hỏng được.
 Mặt trời đã sớm lặn, thấy dòng người càng ngày càng ít, ông chủ dọn dẹp sạp hàng rồi đạp xe ba gác về nhà, không để ý, một quả dưa hấu màu xanh ngọc đã lẻn ra khỏi xe ba gác rồi lăn ra góc đường.
 Đêm đó, một người đàn ông lạ mặt áo xanh, quần áo đỏ xông vào hang ổ côn đồ, đánh nhóm người đến sưng cả mũi, treo ngược trước cửa chợ rau và cho muỗi ăn cả đêm. Các côn đồ kêu gào thảm thiết khi bị hạ gục đều thể hiện mong muốn thay đổi lỗi lầm trong quá khứ.
 Không ai biết kẻ kỳ lạ là ai, chỉ một số nhân chứng nghe thấy tiếng lẩm bẩm từ miệng kẻ kỳ lạ khi hắn rời đi.
 “Hừ, còn ai dám nói ông đây không ngọt nữa không?

 – “Người đàn ông dưa hấu”

 5
 “Ngôi nhà này không có vấn đề lớn gì lớn. Chỉ là hư hỏng lâu ngày sẽ phát ra tiếng động dị thường. Hơn nữa, cho dù có ma, bạn gái của thí chủ chính là một tiên miêu đã tu luyện 300 năm, chút việc nhỏ này tự nhiên dễ như trở bàn tay.” ”Tiểu đạo sĩ trừ tà đuổi ma vừa trấn trạch cho nhà mới nhỏ giọng nói.
 “Phốc.” Cô gái nhỏ đang uống trà sữa trước mặt không nhịn được phun ra một ngụm trà sữa, còn anh chàng bên cạnh thì há to mồm tỏ vẻ kinh ngạc.
 “Thí chủ không biết chuyện này sao? Tội lỗi, tội lỗi.” Tiểu đạo sĩ dường như cảm nhận được sự xấu hổ, haha ​​bỏ chạy không chút lưu tình.
 Không khí rất trang nghiêm, trang nghiêm khác thường, trang nghiêm mang theo sự chết chóc.
 Tôi thấy nam thanh niên bóp má cô gái một cách hằn học: “Được đấy, vậy mà em lại dám nói cá hộp trong tủ lạnh tự nhiên biến mất?”

 – “Kẻ trộm”

 6
 “Đầu cọp không được đụng vào.”
 Tiểu hòa thượng nhìn con hổ đang ngủ say trước mặt, trong lòng cảm thấy vô cùng bất an.
 “Sư phụ đã chạm vào nó rồi sao?” “Hiển nhiên vi sư đã chạm vào nó.”
” Sư phụ đã chạm vào rồi thì cớ làm sao ta không thể chạm vào?” tiểu hòa thượng lấy hết dũng khí, run rẩy vươn tay ra.
 “Gàoo!”
 Nghe thấy tiếng gầm lớn, sau đó lại chìm trong gió dữ, con hổ mở đôi mắt nâu vàng ra.
 Mạng ta coi như xong, tiểu hòa thượng nhắm mắt đưa chân.
 Sau một lúc lâu, anh ta cảm thấy trên đầu mình có một cảm giác lông xù xù chạm vào.
 Hai ta huề nhau.” Lão hổ ồm ồm nói.

——《 huề nhau 》

 7
 Hôm nay là ngày đầu tiên tiểu hồ yêu biến hình xuống núi, mặc dù những chỗ khác đều đã rất giống người, nhưng không thể giấu được một cái đuôi lông tơ to lớn, cho nên nàng không còn cách nào khác đành quấn lấy cái đuôi của mình lên vai làm cổ áo.
 Không ai có thể nhìn ra đi, nàng âm thầm nghĩ vậy.
 Quả nhiên, nàng xuống núi tìm chàng thư sinh mà nàng yêu mến bấy lâu nay, hai người nói chuyện phiếm thật sự rất vui.
 Chỉ là khi chia tay, chàng thư sinh đã nói với nàng.
 “Lần sau xuống núi đừng giấu đầu hở đuôi. Bây giờ đã là mùa hè rồi.”

 – “Quấn cổ”

 số 8
 Anh ta luôn cảm thấy mình là một chàng trai may mắn.
 Khi gặp một chiếc xe tải lớn trên đường, khi chiếc xe chuẩn bị tông vào mình, anh ta đã vấp phải chân trái và bị lộn nhào ở chân phải, và chạy thoát.
 Công ty sa thải nhân viên, anh ta cũng nằm trong số đó, nhưng anh ta may mắn tìm được một công việc khác là rửa bát trong một nhà hàng, và có những bữa ăn do các đầu bếp năm sao làm hàng ngày.
 Thậm chí, có lần bị sét đánh vào ngày mưa nhưng không gây thương tích gì cho cơ thể mà chỉ để lại hình xăm hình tia sét trên lưng.
 Vì vậy, anh ta đã luôn sống hạnh phúc.
 “Ngươi định giúp hắn ta bao lâu?” Hắc vô thường bất lực hỏi khi nhìn Bạch vô thường đang đánh bay chậu hoa từ trên trời rơi xuống.
 “Hắn ta là người đầu tiên sẵn sàng ôm ta vào lòng. Vì nếu không cẩn thận đầu thai sẽ thành quỷ xui xẻo, cho nên ta đành phải có trách nhiệm đến cùng.”

 –“Anh chàng may mắn”

 9
 Có lời đồn rằng thường có những tiếng la hét chói tai từ vòng đu quay bị ma ám, và theo thời gian, không ai đến ngồi đó nữa.
 Có một vị sư già không tin chuyện ma quỷ, nửa đêm quyết tâm tìm ra chân tướng.
 Vào lúc nửa đêm, các nhân viên bật đu quay, và ngay sau đó, có một tiếng động lạ.
 Lão hòa thượng quanh thân kim quang hô lớn: “Yêu nghiệt phương nào đến đây dọa người.”
 Một giọng nói đáng thương từ xa truyền đến: “Tôi không muốn đâu, nhưng tôi … tôi sợ độ cao.”

 —— “Sợ độ cao”

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容