BẠN ĐÃ TỪNG NGHE QUA CÂU CHUYỆN “SUY NGHĨ KỸ CÀNG THÌ CỰC KỲ KHỦNG KHIẾP” CHƯA? ( Phần 8/16)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Nhưng điều mà tôi không ngờ tới là, vợ tôi không đến khách sạn Phoenix phía trước, mà đi vào bên trong một nhà hàng McDonald’s gần đó. Tôi kiểm tra đồng hồ, bây giờ đã hơn hai giờ sáng, trên đường đã không có bóng người, đèn đường hai bên phát ra ánh sáng mờ ảo, hàng quán hai bên đã đóng cửa ngừng kinh doanh, phố xá nửa đêm vắng vẻ như thế, không còn sự ồn ào náo nhiệt như ban ngày. Nhưng McDonald’s vẫn sáng rực rỡ, và qua bức tường kính, có thể nhìn thấy một số cặp đôi trẻ đang nói chuyện thân mật bên trong.

Tôi nấp sau một gốc cây ngô đồng bên đường và thấy vợ tôi cùng một thanh niên mặc vest đen đang ngồi đối diện nhau. Bởi người đó ngồi quay lưng với cửa kính phía bên ngoài nên Trình Thiên nhìn không rõ nét mặt của người đó, nhưng nhìn từ phía sau, người đó trông rất trẻ, rất giống với phía sau của người đàn ông đã trộm trèo qua bức tường sân trong đêm đó, có điều tối nay người đàn ông này mặc một bộ vest đen, nhưng đêm đó người đó mặc áo May-ô đỏ, lẽ nào là cùng một người sao? Nhìn từ phía sau lưng và vóc dáng người này lại rất giống phó cục trưởng Trịnh, lẽ nào là phó cục trưởng Trịnh?

Tôi không biết người này rốt cuộc là ai, tôi thấy anh ta dùng tay ra hiệu không ngừng nói chuyện với vợ, vợ còn dùng cả hai tay để giúp anh ta sửa sang cổ áo trước ngực, có vẻ như mối quan hệ giữa hai người rất thân thiết. Tôi rất muốn xông đến trước mặt hai người để xem xem người đó rốt cuộc là ai, ở trước mặt chất vấn vợ và anh ta là quan hệ gì, lại sợ vợ biết mình đang theo dõi cô ấy.

Khi tôi đang lưỡng lự có lên phía trước hỏi chuyện hay không, tôi chợt thấy cả hai đứng dậy và bước ra khỏi McDonald’s, sau khi người đàn ông ra khỏi nhà hàng, anh ta lập tức lên một chiếc ô tô có rèm che màu đen đang đậu ngoài cửa, do khoảnh cách xa nên tôi vẫn chưa kịp đến gần một chút nhìn rõ mặt người đàn ông đó, người đàn ông đó đã lên xe đi rồi. Nhưng vợ lại không đi cùng người đó, cô ấy đứng ở cửa đưa mắt nhìn theo chiếc xe đi một đoạn rất xa rồi mới quay đầu lại, giống như dáng vẻ lưu luyến không nỡ.

Một lúc sau, tôi thấy vợ quay đầu lại bắt đầu bước tới đây, đoán chừng là vợ muốn về nhà, tôi suy đoán nếu như bọn họ tiếp tục hẹn hò thì vợ nhất định phải lên xe của người đàn ông đó, nhưng vợ căn bản là không đi cùng người đó. Tôi vụt nhanh vào bóng tối bên cạnh rồi chạy thật nhanh về nhà từ con hẻm khác, nằm trên giường chưa được mười phút thì vợ tôi cũng về nhà nằm trên giường. 

Tôi giả vờ ngủ ngon lành và dường như hoàn toàn không biết gì về hành động của vợ. Tôi nheo mắt và cảm thấy vợ tôi trằn trọc trên giường một lúc lâu mới chìm vào giấc ngủ.

Ngày hôm sau sau khi thức dậy, tôi vài lần muốn chất vấn vợ, lời đến bên miệng rồi lại nuốt trở lại. Tôi thầm nghĩ vợ nếu đã giấu diếm mình làm những chuyện đó, nếu như mình ở trước mặt chất vấn, cô ấy nhất định cũng sẽ không nói, làm không tốt còn sẽ khiến tình cảm của hai người rạn nứt, tôi cũng không muốn ở trước mặt vợ không quan tâm thể diện. Tôi muốn vạch trần bí mật này trong âm thầm, xem xem kế hoạch hôm nay của cô ấy và phó cục trưởng Trịnh rốt cuộc là gì?

Tôi trong lòng thầm nghĩ hôm nay giả vờ đến công ty làm việc, sau khi lái xe ra ngoài thì thuê một chiếc taxi trước, sau đó đậu taxi ở một nơi tương đối khuất gần cửa nhà, bản thân ngồi trong xe bí mật theo dõi mọi động tĩnh của vợ, xem xem cô ấy rốt cuộc là muốn đi đâu, nếu vợ tôi lái xe ra ngoài, tôi sẽ bí mật theo dõi phía sau cô ấy, xem cô ấy và Phó cục trưởng Trịnh định làm gì.

Ăn sáng xong, tôi đặt bát đĩa xuống, đang định ra gara lấy xe, chưa kịp ra khỏi nhà thì đã nghe thấy tiếng vợ nói: “Chồng à, đợi đã. Em bàn bạc với anh một chuyện được không?” 

Tôi quay đầu lại hỏi: “Có chuyện gì vậy?” Chu Lâm nói, “Mấy ngày nay công việc của em có chút không thuận lợi, tâm trạng rất không tốt. Em muốn anh cùng em đến nơi khác du lịch vài ngày để thư giãn. Anh thấy được không?”

Tôi ngơ ra, thầm nghĩ vợ rốt cuộc là muốn làm gì? Hôm nay không phải cô ấy có kế hoạch với phó cục trưởng Trịnh sao? Tại sao lại muốn tôi đi du lịch với cô ấy? Lẽ nào có âm mưu nào khác sao? Tôi nói, “Em muốn đi đâu?”

Chu Lâm mỉm cười nói: “Em muốn đi Bắc Kinh.”

“Đi Bắc Kinh?”

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容