[ZHIHU] 7 mẩu chuyện ngắn về tình thân

[ZHIHU] 7 mẩu chuyện ngắn về tình thân

1. Nấu cơm

Có một lần cha tôi ốm nặng, nằm trên giường bệnh hơn nửa tháng rồi mà không tỉnh. Vào một buổi chiều, đột nhiên cha tôi tỉnh lại.

Lúc tỉnh lại ấy, miệng cha tôi động đậy không ngừng, mẹ tôi tiến sát lại gần, nói với cha: “Ông cứ từ từ nói, tôi vẫn nghe đây”

Cha tôi yếu ớt mà nói rằng: “Con gái sắp đi học về, bà đã nấu cơm chưa?”

Có những lúc con người ta không hề biết, được làm con của cha của mẹ là điều hạnh phúc biết bao nhiêu. Bất luận bản thân họ phải trải qua những gì, điều đầu tiên họ nghĩ đến luôn là “Con cái có khỏe không”.

2. Đuổi kịp

Ông nội tôi năm nay hơn 70 tuổi rồi, thế mà vẫn thích ngồi bệt ngoài cổng nhà chơi cùng mấy đứa trẻ con, vừa chơi còn vừa hô to gọi nhỏ. Bà cố tôi nghe thấy, bèn chống gậy ba-toong chạy ra, ông tôi phát hiện liền đứng lên bỏ chạy. Nhưng cuối cùng ông vẫn bị bà cố đuổi kịp, chịu một gậy vừa cứng vừa đau.

Bị đánh xong, ông cười hì hì nói với tôi rằng: “Chẳng qua ông sợ mẹ ngã, chứ nếu không bà ấy còn lâu mới đuổi kịp…”

Dù đã bao nhiêu tuổi, một chữ “mẹ” luôn làm ta cảm thấy vừa kính mà vừa sợ. Mẹ cũng là điều ấm áp nhất trên cuộc đời này, chỉ cần mẹ vẫn còn đây, ta có thể mãi là đứa trẻ.

3. Quả nhãn

Có một hôm mẹ tôi mua về một ít nhãn, nhưng ăn lại không được ngọt lắm. Tôi và bố chê không ngon, mẹ tôi liền nhỏ giọng nói: “Mẹ thấy bác bán nhãn lớn tuổi, nhìn có nét giống bà ngoại con.”

Bà ngoại tôi qua đời đã được hơn một năm rồi.
Trên đời này, có những thâm tình và hoài niệm mãi mãi chẳng thể nói thành lời, cũng chẳng thể khóc một trận là có thể quên ngay.

Thời gian vẫn cứ trôi, nhưng có những yêu thương đã khắc sâu vào xương tủy.

4. Chạy bộ

Trước kia tôi cãi lại lời cha, gả cho một người đàn ông, kết hôn rồi lại ly hôn. Cha con bất hòa.

Sau khi ly hôn tôi một mình nuôi con, hai mẹ con sống vô cùng kham khổ, mẹ tôi xót con xót cháu, bảo tôi sang nhà ăn cơm, tranh thủ lúc cha tôi đi chạy bộ.

Từ hôm ấy, ngày nào tôi cũng đợi cha đi chạy bộ rồi dẫn con sang nhà ăn cơm. Cho đến một hôm trời đổ mưa to, tôi chạy về không kịp, hai cha con chạm mặt nhau, không kịp tránh đi. Cha tôi nhìn tôi mà nói: “Lần sau về nhà ăn cơm thì đừng có mà giấu giấu diếm diếm, hại tôi mưa to thế này vẫn phải đi chạy bộ!”

Bất hòa, cãi vã với cha mẹ, con cái nghĩ rằng sau này sẽ không thèm quay lại, nhưng trong mắt cha mẹ, ta vẫn mãi là đứa trẻ của họ mà thôi, cha mẹ trách ta sao không biết tự chăm sóc mình, cha mẹ chỉ muốn ta hạnh phúc mà thôi.

5. Võ công

Cha: Con trai, con thấy cha có cường tráng không?

Con trai: Có ạ!

Cha: Con thấy võ công Thiếu lâm có lợi hại không?

Có trai: Lợi hại ạ!

Cha: Bây giờ cha cạo trọc đầu, luyện võ công Thiếu lâm, con thấy có được không?

Con trai vỗ tay: Cha giỏi quá!

Một hôm, con trai thấy cha đã cạo trọc đầu, liền vui vẻ hoan hô: Cha ơi cố lên, nhất định cha sẽ trở thành cao thủ!

Hôm ấy, là ngày đầu tiên người cha tiếp nhận hóa trị

Những lời nói dối ấy, là tình cảm ấm áp cha muốn dành cho con.

6. Sủi cảo

Cha tôi mắc Alzheimer, trí nhớ càng ngày càng kém, đến con trai cũng chẳng nhận ra.

Một hôm tôi đưa cha đi ăn cơm, trong đĩa còn lại hai cái sủi cảo, cha tôi liền gắp hết cả hai cái bỏ vào miệng

Cha tôi nói, hai cái này để dành cho con trai tôi, nó thích ăn nhất cái này.

Thời gian trôi đi, cha mẹ rồi cũng sẽ già, sẽ đổ bệnh. Có lúc cha mẹ sẽ quên đi tất cả, quên mất chính họ là ai, nhưng sẽ chẳng bao giờ quên yêu con cái.

7. Thở dài

Có một lần tôi gọi điện với cha mẹ, nói chuyện một lúc lâu.

Sau khi cúp máy, tầm nửa tiếng sau thì mẹ tôi gọi lại, hỏi rằng: “Có phải có chuyện gì không ổn à con, vừa nãy con cứ thở dài mãi.”

Trên đời này, chỉ có cha mẹ là nhận ra tiếng thở dài của con, dù chỉ là thanh âm rất nhỏ.

Link: https://zhuanlan.zhihu.com/p/65809052

Trịnh Thu Mai (Quần Đùi Hoa) dịch.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容