LÀM SAO BẠN BIẾT RẰNG ĐỐI PHƯƠNG KHÔNG HỀ COI MÌNH LÀ BẠN?!

Tôi nghĩ rằng tôi khá dễ dãi với vấn đề này. Tuy nhiên tôi vẫn cảm thấy nhìn nhận của tôi rất đúng.
Nếu tôi rơi xuống giếng, chỉ cần bạn không phải người đẩy đá xuống thì bạn vẫn là bạn của tôi. Nếu bạn chỉ đứng nhìn, điều này cũng không ảnh hưởng gì đến tình bạn của chúng ta. Vì thế đến khi tôi leo lên khỏi cái giếng đó, tôi vẫn sẽ tìm bạn đã chuyện trò vui vẻ.

Không phải tôi đang cố tỏ ra mình thân thiện mà là ngay từ lúc gặp ai đó, kết bạn với ai đó, tôi đã không còn mong đợi quá nhiều từ đối phương.

Bạn không phải là máu mủ ruột rà của tôi, bạn không ban ơn cho tôi cũng không nợ tôi, chúng ta chỉ là những người bình thường vô tình đi chung một đoạn đường trong cuộc đời. Chúng ta đi trên con đường nhàm chán, cùng nhau pha trò, chia sẻ cho nhau những câu chuyện. Chính vì thế khi đến ngã tư đường, bạn có thể kiêu hãnh mà rẽ sang chặng đường khác. Sau tất cả, chúng ta đều là những người có những mục tiêu riêng, mỗi người đều mang theo gánh nặng của riêng mình. Bạn có thể hiểu được khó khăn của tôi, tôi hiểu được nỗi đau của bạn, chúng ta đã trở thành người quen, nhưng không phải người có thể sống chết thay nhau.

Chính vì thế, tôi coi bạn là một người bạn đã đủ rồi. Nếu tôi đặt mối quan hệ bạn bè lên trên bản thân mình thì tôi có thể tin tưởng kí thác cho bạn chút cảm xúc, nói với bạn những lời từ trái tim. Lúc này bạn sẽ dần trở nên có ý nghĩa trong cuộc sống của tôi.
Nhưng bạn có coi tôi là bạn hay không, điều đó thực sự không quan trọng.

Lẽ thường nếu cả hai trở thành bạn bè, suy nghĩ cho nhau, điều này quả thực rất tốt. Tuy nhiên nếu tình cảm của bạn là một chiều, nó sẽ tựa như bạn đem tặng người ta một bông hoa cẩm tú cầu, người ta chỉ cần không quay lại ném vào bạn mưa sa bão tuyết. Vậy thì bông cẩm tú cầu bạn tặng sẽ không là vô ích.

 
Loại quan hệ như thế, tôi cũng sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn, người khác cũng cho rằng tôi là người rộng lượng. 

Nhưng chắc chắn cũng sẽ có người nói mối quan hệ của tôi quả thực rất lãm đạm.

 
Nhưng thực tế, tôi lại thấy rằng “ Nếu tôi đối xử tốt với người khác, ắt hẳn họ cũng sẽ đối tốt với tôi.” Nếu như bạn quá coi trọng việc cho đi và nhận lại, cuộc sống hằng ngày quả thực sẽ trở nên thực dụng và mệt mỏi.

 
Những thứ thuộc về tình cảm sẽ luôn không cách nào cân đo đong đếm.

 
Nếu tôi nói rằng tôi đã dùng hết sức mình, tận lực đối xử tốt với bạn nhưng tại sao bạn lại giáng cho tôi một cái tát đau như vậy? 

Bạn lại hỏi tôi rằng “ tận lực cao mấy trượng, nặng mấy cân?”. Có thể đối với tôi đó chính là tận lực, nhưng với bạn nó lại chẳng đạt tới yêu cầu.
Có vẻ như tôi rất tham lam, nhưng dường như đôi lúc tôi vẫn cảm thấy mình uất ức đến cực điểm. Chính vì thế, đôi lúc tôi cũng cảm thấy xấu hổ với những cảm xúc bên trong mình.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容