Làm Thế Nào Lấy Đề “Thái Tử Đăng Cơ Nhưng Lại Phong Trắc Phi Lên Làm Hoàng Hậu” Viết Truyện ( Phần 2/9 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://zhuanlan.zhihu.com/p/406030019

——————————-

Làm thế nào lấy đề “Thái tử đăng cơ nhưng lại phong Trắc phi lên làm Hoàng hậu” viết truyện

Tính cách Triệu Tố Tố vui tươi, luôn bị Thái tử phi làm cho tức chết.

Ta vừa an ủi Tố Tố vừa phải tạ tội với Thái tử phi.

Dần dà cũng thấy nhàn nhã.

Sau đó ta mang thai.

Chuyện này khiến ba người trong phủ đều rất kinh ngạc, ta cũng thế.

Tại sao Thái tử phi nhắm vào Triệu Tố Tố mà không nhắm vào ta?

Vì ta không xinh đẹp như hai nàng ta, cũng không được sủng ái như hai nàng ta.

Thế nên, mọi người đều không nghĩ ta sẽ mang thai đầu tiên, ta cũng không nghĩ thế.

Có một lần Thái tử vào cung, Thái tử phi cười nhạo Tố Tố là gà mái không biết đẻ trứng.

Ầy, chẳng phải ngươi cũng không đẻ được sao!

Nhưng Tố Tố tính tình không tốt, cãi nhau với Thái tử phi một trận, trong lúc hỗn loạn, Tố Tố đã cào vào chiếc cổ xinh đẹp của Thái tử phi. Thái tử nổi giận phạt Tố Tố cấm túc.

Mặc dù Thái tử phi không vui lắm với hình phạt này, nhưng nghĩ đến trong phủ chỉ có nàng ta có thể độc hưởng Thái tử thì nàng ta vẫn rất vui vẻ.

Thế là hai người họ lại bắt đầu hạnh phúc ngọt ngào.

Tiết thanh minh, Thái tử và Thái tử phi đi đạp thanh, ta ở trong phủ ăn bánh xanh, tiện thể đem một phần bánh đậu đến cho Tố Tố.

Vào tết Đoan Ngọ, Thái tử và Thái tử phi đi chèo thuyền du ngoạn, ta ở trên bờ ăn bánh chưng, tiện thể mang một phần hai lòng đỏ trứng cho Tố Tố.

Thái tử và Thái tử phi vào cung dự tiệc, ta với Tố Tố ở trong phủ ăn bánh trung thu và ngắm trăng, bánh trung thu dẻo lạnh ở trong cung thật sự rất ngon.

Tất niên, Thái tử và Thái tử phi vui vẻ thân mật vào cung dự tiệc, ta ở trong phủ nhìn Tố Tố uống rượu.

Kiếm của Tố Tố rất lợi hại, không hổ danh là con gái của nhà tướng, khí phách này rất tuyệt.

Nếu không phải Thượng Kinh này giam cầm nàng ấy, có lẽ nàng ấy đã là nữ tử mạnh mẽ nhất nơi biên cương rồi.

Vào lễ Vạn Thọ, Thái tử đưa Thái tử phi vào cung chúc thọ.

Xe ngựa của hai người vừa đi qua một con phố, ta và Tố Tố vào cổng viện tử, ta sắp sinh rồi.

Ta nắm tay Tố Tố, bảo nàng ấy đừng vội nói cho Thái tử, đợi sinh xong hẵng báo tin vui, ban thưởng nhiều.

Khóe miệng Triệu Tố Tố giật giật, vẫn đồng ý với ta.

Thực ra ta rất thích Thái tử, người thật sự rất khôi ngô.

Lúc ta tỉnh lại thì đã là trưa hôm sau, người đang trông ta là Tố Tố, ta mới biết ta gài nàng ấy một đôi trâm tua rua đỏ. 

Thái tử và Thái tử phi cũng đến, còn ban thưởng.

Đứa bé được lấy tên là Lý Vãn Giác.

Là Hoàng đế đích thân ban thưởng, vì cùng ngày sinh nhật với Hoàng đế nên người rất vui, thưởng rất nhiều thứ. Quà của Thái hậu, Hoàng thượng, Hoàng hậu và cả các nhà khác tặng chất đầy cả viện tử.

Đây là cháu trai đầu tiên của Hoàng đế, rất tôn quý.

Ra tháng đưa Vãn Giác vào cung bái kiến Thái hậu và Hoàng hậu, được khen ngợi hết lời.

Ta thề, nhất định phải dạy dỗ Vãn Giác thật tốt!

Ít nhất phải giống một con người, không thể giống như cha của thằng bé.

Trong một năm sau, ở phủ Thái tử, ngoài Vãn Giác ra thì không còn đứa bé nào được sinh ra nữa.

Sau đó, phủ Thái tử lại đón thêm hai người thiếp.

Tần Ương, con gái chi chính của Tứ phẩm thượng thư.

Lý Miên Tâm, em gái của Trung thư thị lang.

Sau đó nữa, lại qua bốn năm, Hoàng đế băng hà, Thái tử thành công đăng cơ.

Chương hai

“Nương nương, Hiền phi đến rồi.” Giọng của Châu Nhi kéo suy nghĩ của ta về, ta cười nói: “Mau mời vào.”

Hiền phi chính là Triệu Tố Tố.

Hiền phi cười rất mặc ý, ăn vận đơn giản. Ta nghĩ, thân là người đứng đầu trong tứ phi, nàng ấy thật sự giản dị quá rồi.

“Nghe nói Thục phi lại đến rồi?” Hiền phi tỏ vẻ như xem kịch.

Ta cạn lời, nói: “Há gì lại không đến, ầm ĩ một trận rồi cuối cùng là Hoàng thượng đến.”

“Hoàng thượng quen đối nhân xử thế vậy rồi.” Hiền phi nói, “Để khiến người ta không nhìn ra ngài ấy xấu xa thì cũng chẳng dễ dàng gì.”

Khóe miệng ta giật giật, hỏi: “Thế nào? Có phải muốn ra tay với thái phó không?”

Hiền phi nghe thế thì nghiêm túc nói: “Đúng vậy, Hoàng thượng đã thu thập chứng cứ rồi, còn triệu đại ca của ta hồi kinh.”

“Tốc độ nhanh thật.” Ta cảm thán.

“Tên cẩu Hoàng đế này, mới đăng cơ chưa đầy hai tháng đã xuống tay với thầy của mình, cũng chẳng sợ triều thần thất vọng.”

Ta nói: “Tố Tố, ngươi nghĩ như vậy, chẳng lẽ thái phó không nghĩ vậy sao?”

Triệu Tố Tố lập tức hoàn hồn: “Chuyện đó…”

“Đã có đầy đủ chứng cứ rồi.” Ta cười nói, “Có lẽ Thục phi với thái phó cho rằng, chỉ là tạm thời mất lòng vua thôi.”

Ngày trước Thái tử điện hạ và Thái tử phi phu thê tình cảm sâu nặng, giờ đây lại không thể xứng với hai chữ phu thê.

Thái tử đăng cơ, tiền triều lên tiếng, không thể lập Đông Phương làm hậu.

Đúng là nực cười, ban đầu chính bọn họ đã lập Đông Phương Nguyệt làm Thái tử phi, nói cái gì mà tài nữ trăm năm hiếm gặp.

Lúc lập hậu lại nói Đông Phương Nguyệt thiếu đức hạnh, không xứng làm hậu.

Buồn cười, đức hạnh của ta xứng làm hậu sao?

Ta vốn cho rằng Thái tử sẽ chẳng để ý, dù sao thì người với Đông Phương Nguyệt là phu thê trẻ, tình sâu như biển, sao có thể không lập nàng ta làm hậu.

Nhưng sự thật chứng minh, tâm tư của cẩu Hoàng đế không phải thứ chúng ta có thể đoán được.

Thái tử đăng cơ, ngày hôm sau đã có thánh chỉ.

Dung trắc phi làm hậu, Triệu trắc phi làm nhất phẩm Hiền phi, nhưng Thái tử phi lại thành nhị phẩm Thục phi. Ngay cả Tần Ương mà nàng ta coi thường, từng hãm hại làm mất lòng vua cũng được phong làm Đức phi.

Kẻ có ngốc hơn nữa cũng có thế nhìn ra.

Là cảnh cáo, cũng là đường lui.

Từ nay tém bớt lại thì vẫn có đường đi, nếu không thì hết đường.

Nhưng tiếc là, nhất đại tài nữ bị tình yêu làm mờ mắt.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容