Làm Thế Nào Để Viết Một Câu Chuyện Ngọt Ngào Bắt Đầu Bằng “Ta Nghi Ngờ Cung Chủ Nhắm Vào Ta, Nhưng Ta Không Có Bằng Chứng”?

Phần 1

“ Ta nghi ngờ cung chủ nhắm vào ta, nhưng ta không có bằng chứng”
Ta chính là thiên kim tiểu thư của phủ thừa tướng, từ nhỏ ta đã cùng thái tử lớn lên, mối quan hệ của chúng ta thân thiết đến mức có thể nói là mặc chung một cái quần.
Chính vì lúc nào cũng có thái tử che chở ở trong lòng, nên ta có thể vô pháp vô thiên nghịch ngợm mọi nơi ở trong cung. Dĩ nhiên, thái tử chính là tòng phạm của ta.
Câu chuyện bắt đầu từ vài ngày trước, khi bỗng nhiên hoàng thượng lại hạ chiếu chỉ phong Tề Dương làm cung chủ. Tề Dương này chính là con trưởng của một Vương gia, không hiểu vì đâu mà quan hệ giữa phủ này với hoàng thượng rất tốt nên hoàng thượng chưa từng nghi ngờ họ.
Chàng thanh niên Tề Dương này rất giỏi, giỏi đến mức khắp trong kinh thành không ai không biết đến tài hoa của hắn. Quả nhiên, việc phong hắn làm cung chủ là một quyết định đúng đắn khiến ta cũng phải gật gù, tuy nhiên ta đã sớm hối hận rồi.
Ngày đầu tiên Tề Dương nhậm chức, ta như thói quen cũ lẻn vào Đông Cung tìm thái tử đi chơi nhưng lại bị hắn vừa vặn bắt gặp.
Tề Dương mạnh tới mức có thể nhấc được cổ áo ta chỉ bằng một tay. Chỉ cần chạm vào ánh mắt hằn đã khiến ta bất giác rụt cổ rùng mình.
Đừng sợ, đừng sợ, Tiêu Quyên. Hắn ta không biết mình, mình chỉ cần giả vờ làm người hầu ở Đông Cung là được. Ta không ngừng trấn an mình trước cái nhìn chằm chằm của hắn. Nhưng ta chưa kịp lên tiếng giải thích, hắn ta đã chặn lời
“ Không biết Tiêu tiểu thư làm gì mà lén lút vào Đông Cung lúc này?”
Thôi xong, xong rồi, lúc này ta cảm thấy trời đất gần như đã sụp đổ trước mặt mình, làm sao hắn có thể biết ta được chứ?
Ta rụt cổ lại “ Ngươi có tin là ta đi nhầm đường không?”
Nghe câu trả lời này, hắn híp đôi mắt cong “ Chính tiểu thư có thể tin sao? Đi nhầm tới mức trèo tường vào?”
Thấy hắn ta rõ ràng là đang tức giận, ta cũng không dám tiếp lớp
“ Tề Dương, Tiêu Quyên, hai người làm gì ở đây?”
Thái tử tới quả thực rất đúng lúc nha, ta mau chóng ném cho hắn một ánh mắt cầu cứu, ý bảo mau mau qua đây cứu ta.
Sau khi cười với ta, hắn lại quay đầu nhìn Tề Dương “ Không biết Tiêu Quyên đã gây ra rắc rối gì”
Tề Dương hừ một tiếng rõ to “ Nàng ta trèo tường vào Đông Cung, thái tử lẽ nào không biết nguyên nhân?”
Ấy vậy mà tên thái tử khùng điên này lại giả vờ mang bộ dáng vô tội, ngây thơ đáp lời “ Học trò không biết.”
“ Thật? Nàng ta không phải tới tìm ngươi cùng ra cung chơi sao?”
Kế tiếp sự việc phát sinh quả thật khiến tôi rớt cả cằm vì kinh ngạc, thái tử ấy vậy mà nhìn về phía ta, ánh mắt tràn đầy thất vọng “ Tiêu Quyên, ta đã sớm nói với ngươi, đừng có mỗi ngày chỉ nghĩ đến việc đi chơi, đừng có mỗi ngày đến quấy rầy ta học tập như thế. Sao ngươi lại không nghe lời ta?”
Vừa nói, hắn lại còn vừa ra vẻ như người cha tốt vô cùng đau đớn khi không dạy được đứa con gái ngỗ ngược.
Hảo tiểu tử, hảo huynh đệ, không phải chính nhà ngươi hôm qua cầu xin ta dẫn người đến Xuân lâu hay sao?! Nghĩ nghĩ, tôi nắm chặt tay Tề Dương, mỉm cười “ Cung chủ, ta có thể đánh hắn sao?”. Kỳ Dương nghe vậy buông ta ra, cuối cùng ngày hôm đó, đi Xuân lâu không thành mà thái tử còn bị ta đuổi đánh cả ngày tại Đông Cung.
Ta nghi ngờ rằng cung chủ nhắm vào ta từ khi nào? Nghĩ lại quả thực có rất nhiều manh mối.
Ví dụ như khi ta đến Đông cung tìm thái tử, Tề Dương luôn nói ta không biết phép tắc lễ nghĩa, không biết sự cách biệt giữa nam nữ. Hắn còn nói ta thậm chí không giống một tiểu thu khuê các nhà quyền quý nhưng ta vẫn chịu đựng hắn.
Ví dụ như ta mặc một bộ váy hoa xinh đẹp mới vừa mua cách đây vài ngày, ta còn tự thấy mình đột nhiên trở nên xinh đẹp gợi cảm. Ấy vậy mà hắn lại đem ta trở thành trò trào phúng. NHỊN.
Lại ví dụ như những nhà quyền thế khác mời ta tham gia bữa tiệc, gặp vài anh em tốt nên ta cùng bọn họ cười đùa. Ta lại chỉ muốn biết tên khốn nào đã mời cả Tề Dương đến phá hỏng bầu không khí của ta. Khi ta đang vui vẻ trò chuyện, bỗng nhiên lại bị ai đó xốc ngược lên, nắm cổ áo kéo đi.
“ Cô còn chưa học qua phép tắc lễ nghi hay sao? Cô thật sự so với các cô gái tầm thường ngoài kia cũng không thể sánh được.”
Thực sự lần này ta đã không thể chịu đựng được nữa.
Trách không được hắn hoàn toàn phù hợp với chức vụ thái phó, quả nhiên là làm việc tới quen. Mở miệng đóng miệng đều là cái gì tôn nghiêm, cái gì lễ nghi, một cách hành xử cứng nhắc như cuốn sách.
Ta chính là muốn trả đũa hắn. Chính vì thế, khi ta đề cập với thái tử về ý tưởng này, thái tử đã hơi sốc và có ý đồ muốn thuyết phục ta “ Ngươi hãy suy xét lại đi nha”. Rồi lại tiếp tục nhấp môi “ Lại nói, quả thực ngươi chính là hành vi cùng lễ nghĩa không hợp, cung chủ cũng không có sai khi nhắc nhở ngươi”
Ta dùng tay hung hăng nắm đầu hắn “ Hảo huynh đệ, rốt cục ngươi đang ở phe ai?”
“ Cái kia … “ Thái tử dè dặt ngước nhìn ta, “ Ta có thể không tham gia không?”
Ta trừng mắt nhìn hắn “ Nhà ngươi lặp lại lần nữa nghe xem”

Phần 2

Sau khi ngày đêm vạch ra kế hoạch trả thù ở Đông Cung, cuối cùng ta cũng mãn nguyện rồi. Theo ta, kế hoạch nhìn chung rất hoàn hảo, và dĩ nhiên ta chính là thiên tài.
Thái tử cầm tờ giấy trên bàn lên xem, hoài nghi bảo: “ Kế hoạch này thực sự đem lại kết quả sao?”
Ta nhanh chóng cướp lại tờ kế hoạch kia “ Vì cái gì mà không?
“Ngươi không biết hiện tại các thể loại cung đấu đều không sử dụng phương pháp này nữa?”
Nói đến kế hoạch trả thù của ta, chính là ta sẽ đâm một tổ ong bắp cày trên cây, sau đó thái tử sẽ rắc một ít hương liệu lên người Tề Dương.
Để thực hiện kế hoạch này, ta đã lẻn vào cung với một chiếc mặt nạ cứng và dày. Khi đến gần cây có tổ ong, ta hơi sợ sệt, nhưng vẫn bắt đầu hít hơi sâu rồi leo lên. Khi mắt thấy mình gần chạm đến tổ ong, trời đất quỷ thần ơi ai mà ngờ được ta lại trượt chân rơi xuống. Mặt nạ cũng bung ra trong không khí. Cảm giác lúc này chắc chắn là sợ hãi và hoảng loạn mà ta chưa từng gặp qua
Một vòng ôm, ta ấy thế mà lại rơi vào một vòng ôm với chính xác 1 tay đỡ đùi và 1 tay ôm ngực.
“ Ngươi là mỗi ngày đều chứa cái gì trong đầu vậy?” Giọng Tề Dương tức giận vang lên bên tai ta
Bởi vì bây giờ khoảng cách của bọn ta rất gần, nên anh ta nói mà hơi thở lại phả vào sau tai khiến ta ửng hồng hai má.
Thấy ta im lặng không đáp, ánh mắt kia càng tỏ ra không hài lòng. Sau khi thấy tai ta đỏ lên, ta nghe loáng thoáng hắn đè thấp thanh âm “ Thật sự muốn mệnh ta mà”.
Nói xong, hắn đem ta trong vòng tay ôm trở về phòng. Ép sát trên giường, vòng tay hắn vẫn đang đặt trên đùi ta “ Tiểu cô nương nhà ngươi mỗi ngày đều cũng nam tử khác kề vai sát cánh, vậy tại sao chỉ cần bị ta ôm lại liền trở nên đỏ mặt?”
Ta vội vàng lấy tay che mặt của mình lại “ Ngươi … Ngươi mau thả ta ra”
Hắn trầm thấp cười thành tiếng, tim ta lại run lên một nhịp.
“ Tiểu cô nương chính mình chạy đến đất nhà ta, đây chính là dê vào miệng cọp.”
“ Ta sai rồi, tai sai rồi còn không được sao” Lúc này ta chỉ thấy mình cực kì xấu hổ, đến mức đã muốn khóc thành tiếng rồi.
“ Hay là để ta hôn ngươi một cái, sau đó sẽ để cho ngươi đi?!”
Ta còn chưa kịp phản ứng, môi của mình đã bị Tề Dương che lại. Hắn hôn đến khi ta cảm giác mình không còn thở nổi thì hắn mới buông tha.
Thấy vòng ôm của hắn đã vơi lỏng, ta xấu hổ đẩy cửa chạy trối chết ra ngoài. Không chạy thẳng về phủ, ta liền một mạch chạy đến Đông Cung.
“ Tiêu Tiêu, ngươi thất bại rồi? Tại sao miệng của ngươi lại sưng lên như vậy? Có phải đã bị ong bắp cày đốt không?” Thái tử nhìn tôi đầy sự quan tâm
Đương nhiên, ta biết rằng đây chỉ là sự quan tâm giả dối của tên hảo huynh đệ này, ta trừng mắt “ Tại sao hôm nay ngươi lại không làm theo kế hoạch tác chiến của ta”
Hắn tội lỗi né tránh ánh mắt của ta “ Hôm nay ta có đi nha, nhưng mà bị Tề Dương bắt được”
“ Thì?”
Thái tử lui dần về sau mấy bước “ Cho nên ta đã nói cho hắn tất cả kế hoạch của ngươi”
Hắn đã sẵn sàng để chạy trốn thế nhưng ta lại không có tâm trạng để đánh hắn ta
“ Tiêu Tiêu, có phải ngươi bị ong chích tới ngu rồi không?”
Ta đương nhiên đang rất lười so đo với lời nói của hắn, chỉ liếc mắt nói “ Chỗ nào ngốc thì để nó ngốc đi”
Những ngày sau đó, bất cứ nơi nào có thể gặp Tề Dương ta đều tìm cách tránh đi. Cho đến sau này, mỗi khi nghĩ lại ngày hôm ấy, trái tim ta vẫn đập liên hồi. Điều này quả thực khiến một đứa vô tâm vô phế như ta cảm thấy khó chịu.
Cho đến một hôm, hoàng thương ban cho ta một sắc lệnh thiêng liêng, những cảm xúc bế tắc này mới hoàn toàn được phá vỡ.
“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: Từ lâu đã nghe về Tiêu Quyên tiểu thư con gái tể tướng là người khéo léo rộng lượng, lại hiền thục đức độ thêm phần tướng mạo xuất chúng. Chính vì thế, hôm nay khi Tề Dương đã đến tuổi thành thân, vừa lúc cần chọn vợ hiền xứng đáng. Từ khi Tề Dương còn trong bụng mẹ, có thể đã là ý trời định nên thành thân với Tiêu Quyên tiểu thư. Chính vì thế ta đặc cách phong nàng làm vợ cả, chọn ngày lành tháng tốt để kết hôn. Khâm thử”
Sắc lệnh này cứ thế mà ban bố cả trong và ngoài thành khiến ta không kịp trở tay. Sau khi tiếp thánh chỉ, ta chỉ biết nổi giận đùng đùng, mặc cho hạ nhân ngăn cản mà đạp cửa Tề phủ tìm gặp Tề Dương.
Ta vừa tới cũng là lúc hắn vừa gài xong cái cúc áo cuối cùng, ánh mắt từ ngạc nhiên chuyển dần sang tiếc nuối.
“ Ngươi nếu đến sớm hơn một chút thì đã tốt rồi, vậy là có thể nhìn thấy ta đang thay quần áo”
Ta tiến đến cận mặt hắn, hỏi rõ “ Chuyện ban hôn là như thế nào?”
Hắn nhướng mày, đáy mắt tràn ngập ý cười “ Như thế nào, Tiêu cô nương hôn ta xong lại không chịu trách nhiệm?”
“ Đó mà gọi là ta hôn ngươi sao, rõ ràng chính là ngươi cưỡng hôn ta”
“ Ồ, vậy là ta đã cưỡng hôn ngươi sao? Ta đã cưỡng hôn ngươi như thế nào nhỉ?”
Thấy hắn mặt dày vô lý như vậy, ta nhất thời không biết phải làm sao
“ Như thế này đúng không?” Sau đó, hắn lại nghiêng người ôm hôn ta lần nữa.
Đúng, ta thừa nhận, ta đã thực sự bị hắn dụ dỗ, thật sự đối với hắn động tâm
Hai tháng sau, trong phòng tân hôn sau khi đã uống rượu hỉ, ta thở dài than vãn “ Sao chỉ mới thế này đã kết hôn rồi”
Nhìn tên Tề Dương đang trộm cười bên cạnh, ta ném cho hắn một cái trừng mắt “ Ngươi không hối hận chút nào sao? Chỉ vì một cái hôn cũng liền đem nó trở thành hôn ước?!”
Tề Dương nghiêng người, vẫn mỉm cười nhẹ nhàng đầy dịu dàng với ta “ Ta còn gì để tiếc nuối, có được nàng, ta chính là đạt được điều mình mong muốn”

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容