ĐÀN ÔNG BIẾT ĐƯỢC MÌNH [BỊ ĐỘI NÓN XANH] LÀ TRẢI NGHIỆM NHƯ THẾ NÀO? ( Phần 3/4 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/31068506/answer/554633506?fbclid

——————————-

ĐÀN ÔNG BIẾT ĐƯỢC MÌNH [BỊ ĐỘI NÓN XANH] LÀ TRẢI NGHIỆM NHƯ THẾ NÀO?

Vợ chồng trẻ, người bạn già. 

Ôi, đúng là sự hoang đường của năm tháng. 

Khó khăn lắm tôi mới dỗ được vợ tôi đi ngủ, tôi đi đến nhà vệ sinh, đóng cửa lại, ngồi bồn cầu hút thuốc. Con trai nửa đêm buồn đi vệ sinh, mơ màng mở cửa nhà vệ sinh ra, khuôn mặt hoang mang va phải tôi. 

[Ba, sao mắt ba đỏ thế]

Tôi sững sờ mấy giây, sau đó mới vội vàng giống như bị điện giật, lập tức dập tắt điều thuốc, lại dụi mắt, trong sự hoảng loạn tìm một lý do lấy lệ để lừa đứa nhỏ…

[Ba bị khói hun, bị khói hun]

Kết thúc hành trình giống như cơn ác mộng, tôi giống như được hồi sinh. 

Vợ tôi giống như biến thành một người khác, dần dần còn xem trọng gia đình hơn là tính mạng của mình. Cô ấy quét dọn nhà cửa sạch đến mức không có một hạt bụi, chăn bông và gối phơi đến mức vùi mặt vào là có thể ngửi thấy mùi ánh nắng rất nồng. 

Cô ấy trở nên quan tâm hơn đến việc học hành của con cái, không kể việc to hay việc nhỏ, còn có lúc nào cũng lo lắng đến cảm nhận của tôi. 

Tôi biết, tình cảm của chúng tôi đã xuất hiện vết nứt, chúng tôi đang cố gằng hàn gắn vết nứt này lại. Tình hình trước mắt khá tốt, thậm chí tôi còn âm thầm vui mừng vì gặp họa mà có được hạnh phúc. Phải hình dung thế nào đây, cuộc sống bây giờ giống như quay trở lại dáng vẻ yêu đương nồng nhiệt lúc mới cưới. 

Cuộc sống trong khoảng thời gian này nếu như viết thành nhật ký thì trong từng câu chữ đều tràn đầy sự cảm động. 

Nhưng tiếc là cảnh đẹp không kéo dài lâu, không lâu sau, thượng đế đã chứng minh cho tôi thấy, tôi không xứng có được tình yêu như thế này. 

Là một khi bị rắn cắn, theo phản xạ có điều kiện sẽ sinh ra sợ hại. Sau khi khó khăn lật qua được một trang trong tình yêu của chúng tôi, tôi vẫn không thể bỏ được ham muốn rình mò điện thoại của vợ tôi. 

Tôi biết, tôi biết. Làm như vậy, mọi người nhất định sẽ khịt mũi xem thường, mắng tôi không phong độ, thân sĩ, mắng tôi trong lòng có quỷ, mắng tôi đã lớn tuổi rồi mà không biết bao dung cũng không biết nghĩ thoáng. 

Giống như dáng vẻ mà trưởng bối vẫn dạy dỗ chúng ta từ trước đến nay, đại trượng phu phải có thể co được cũng có thể duỗi được, phải cầm nên được cũng buông xuống được…..Nhưng một thứ như tình yêu, cầm lên được lại không buông xuống được. 

Wechat của vợ chỉ còn lại mấy nhóm trò chuyện nhất định phải có, như nhóm phụ huynh học sinh, nhóm công việc, nhóm bạn thân, thậm chí cô ấy còn xóa bỏ những người mà không thường xuyên qua lại, giống như cố gắng đơn giản hóa, danh sách bạn bè chỉ còn lại ba mấy người bạn, tôi cũng không nhìn thấy ảnh đại diện selfie của người đàn ông xa lạ kia nữa.

Trong phần tin nhắn chỉ còn lại tin nhắn miễn phí cuộc gọi của China Mobile, mỗi một dãy số trong nhật ký cuộc gọi tôi đều biết. 

Cô ấy còn xóa đi trò chơi to nhỏ trong điện thoại, lúc tôi vô tình hỏi đến, cô ấy nói gì trông con nên không có thời gian chơi. 

Nhưng cô ấy quên không xóa đi một thứ rất quan trọng…

Đó chính là lịch sử hành trình của ứng dụng gọi xe. 

Ừm, đọc đến đây, có lẽ mọi người cũng biết đã xảy ra chuyện gì. 

Tại sao tro tàn lại cháy? Tại sao điều thuốc sắp tàn lại có thể đốt cháy một khu rừng?

Đó là vì, đốm lửa nhỏ đầu tiên cháy lại, cố gắng che giấu ánh mắt của tất cả mọi người. 

Ngày thứ hai sau khi phát hiện ra manh mối trùng hợp lại là sinh nhật của tôi. 

Lũ nhỏ ồn ào, muốn tôi nhắm mắt ước nguyện trước khi thổi nến. 

Tôi nhắm mắt, nghiêm túc ước nguyện, chỉ có hai chữ: 

[Cứu mạng]

Sau khi thổi nến, vợ tôi ôm lấy tôi từ phía sau, nhiệt độ cơ thể ấm áp bao trùm lấy lưng tôi, khiến sống lưng tôi cảm thấy ngày càng lạnh. 

Nửa đêm, chứng mất ngủ lại quay lại sau một thời gian dài. 

Tôi chợp mắt, trong lòng vô cùng tự trách, đổ tất cả sai lầm nên người mình. Tôi nghĩ, có phải là tôi có chỗ nào làm chưa đủ tốt? Tôi có phải là một người đàn ông xứng đáng với chức vụ hay không? Nếu như tôi hoàn hảo thêm một chút nữa, có phải đoạn tình cảm này sẽ không có cơ hội xuất hiện vết nứt?

Những ngọn sóng lăn tăn trong lòng không dừng lại, dần dần cuồn cuộn thành những con sóng lớn, từng con sóng đánh vào tâm nhĩ, vô cùng đau đớn. 

Tôi giả vờ gặp phải ác mộng mà tỉnh dậy, ngồi dậy. Vợ tôi ở bên gối cũng bị tôi làm cho thức giấc, vẻ mặt lim dim, mơ màng nhìn tôi. 

Tôi nói với cô ấy:

[Em yêu, anh gặp ác mộng. Anh mơ thấy em tìm một anh chàng đẹp trai, vứt bỏ anh]

Cô ấy ngồi dậy, ôm lấy tôi, khẽ thủ thỉ bên tai tôi, thì thầm những lời yêu thương du dương, sông cạn đá mòn. 

Đôi mắt cô ấy mang theo sương mù, đầu ngón tay không ngừng vuốt ve mặt tôi. 

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容