ĐÀN ÔNG BIẾT ĐƯỢC MÌNH [BỊ ĐỘI NÓN XANH] LÀ TRẢI NGHIỆM NHƯ THẾ NÀO? ( Phần 2/4 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/31068506/answer/554633506?fbclid

——————————-

ĐÀN ÔNG BIẾT ĐƯỢC MÌNH [BỊ ĐỘI NÓN XANH] LÀ TRẢI NGHIỆM NHƯ THẾ NÀO?

Hai tay con bé vùng vẫy dữ dội, tôi đưa tay qua, con bé như một phản xạ có điều kiện nắm lấy tay tôi, nắm chặt, thật chặt, giống như một người bị đuối nước không màng tất cả nắm lấy cọng rơm trôi nổi trên mặt nước.

Cái miệng nhỏ nhắn, non nớt mấp máy những lời nói mơ mà tôi không hiểu. Lông mi dài phủ xuống, giống như hai vầng trăng khuyết treo ngược. 

Tôi nhìn chằm chằm vào con bé. 

Cuối cùng lông mày cũng dãn ra, đưa tay lên dùng ngón cái còn lại lau nước mũi cho con bé. 

Hành động này vào sáu năm trước, tôi là một người đàn ông có bệnh sạch sẽ, ngay cả áo sơ mi cũng không cho phép có vệt mồ hôi ố vàng. 

Ngồi trước chiếc bàn làm việc ngắn ngủn, tôi giống như một người mất hồn, ngồi như một khúc gỗ. 

Rất lâu sau, tôi khẽ thở dài một tiếng, lấy ra một cuốn sổ bài tập từ trong cặp sách của con gái, một trang số học lớp hai siêu vẹo dùng tay trái vụng về để viết. 

Qua buổi tối hôm đó, tôi giống như bị ma nhập, tận dụng mọi lúc trong cuộc sống để xem trộm điện thoại của vợ tôi. 

Nhân lúc cô ấy nấu cơm, nhân lúc cô ấy tắm rửa, nhân lúc cô ấy thay nước cho cá vàng, nhân lúc cô ấy phơi quần áo ở ban công. 

Tôi vừa căm hận vừa chột dạ. Mở khóa điện thoại của cô ấy hết lần này đến lần khác, vừa đọc tin nhắn tức đến run rẩy, vừa âm thầm chịu đựng sự đau khổ, chụp lại những thứ này, trước khi cô ấy quay lại để lấy điện thoại, còn phải để điện thoại về đúng vị trí cũ, còn mình lại bày ra dáng vẻ dù có sóng lớn cũng không hoảng sợ. 

Wechat, tin nhắn lạ, định vị Iphone, số điện thoại không lưu, từng cái từng cái giống như một con dao vô hình đâm từng nhát vào trái tim của tôi, để lại từng mảng gỉ sắt ở vết thương, khi trái tim đập, mang đến sự đau đớn vô cùng. 

Cho đến mùa xuân vào ba tháng sau. 

Cuối tuần hôm đó cả nhà tôi đi du lịch. 

Ban ngày đi thăm quan khắp nơi, trở về homestay thì trời đã tối. Tôi và con trai ngồi ở phòng khách chơi Wii, vợ tôi và con gái chơi với chó của chủ nhà ở ngoài sân, hai mẹ con chạy rất kinh khủng. 

Lúc trò chơi chuyển đến các hình ảnh, một tay tôi cầm tay điều khiển trò chơi, tay còn lại….

Không sai, một lần nữa tôi lại nhân lúc vợ không có ở đây, đưa tay về phía chiếc điện thoại cô ấy đang để trên bàn.

Không sai, vẫn là ảnh đại diện của người đàn ông xa lạ kia. Vợ tôi rất thông minh, cài đặt [tin nhắn tránh làm phiền]. Nhưng, cho dù điện thoại không phát ra bất kỳ âm thanh gì, cũng không thể ngăn cản một người chờ cơ hội lục lọi bí mật, cũng không thể che giấu được tin nhắn vào năm phút trước đột nhiên hiển lên. 

Từ lúc tôi sinh ra đến bây giờ, lần đầu tiên tôi cảm thấy chữ Hán lại xấu xí và bẩn thỉu như vậy, những nét chữ vuông vức tạo thành một thứ bùa ngải hủy diệt tình yêu, chúng đâm thẳng vào trái tim tôi, nổ đôm đốp, vỡ nát đến mức máu me be bét.

Nửa đêm, đợi lũ nhỏ sau một ngày lăn lộn mệt nhọc ngủ sâu, sau ba tháng trằn trọc, mất ngủ, cuối cùng tôi không thể chịu đựng được nữa, lặng lẽ gọi người vợ đang gối đầu bên cạnh dậy, đưa cô ấy vào trong nhà tắm.

Tôi không bật đèn. Ánh trăng xuyên qua khẽ hở của rèm cửa, tôi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài như thác nước của cô ấy, ngửi mùi hương trên tóc của cô ấy, tôi đưa tay ôm lấy cô ấy, dần dần, ôm chặt hơn, giống như chàng trai hai mươi năm trước ở trên sân thể dục ôm hoa khôi của lớp vào lòng. 

[Em đã ngoại tình]

Vợ tôi ở trong lòng tôi đột nhiên run rẩy, qua một khoảng thời gian rất ngắn, cứng đờ giống như mất hồn, sau đó đột nhiên dùng lực vùng vẫy. Tôi vẫn ôm chặt lấy cô ấy, ôm chặt lấy cô ấy, không hề di chuyển. 

[Em đã ngoại tình]

[Em không có]

[Em đã ngoại tình]

[Em….]

Dần dần vợ tôi không giãy dụa nữa, giống như một con báo cái tuyệt vọng, thu lại móng vuốt, thả lỏng những bắp thịt đang căng cứng, trở thành một con mèo dịu dàng, sợ hãi rụt rè chui vào lòng tôi. 

Mọi âm thanh đều tĩnh lặng, thời gian dừng lại, tôi ôm lấy cô ấy, dán chặt lên má cô ấy, hai bóng người quấn vào nhau, giống như đông cứng lại. 

Qua rất lâu, rất lâu, đến tận khi giọt nước mắt nỏng bỏng của cô ấy rơi lên mặt tôi. 

Tôi đã tha thứ cho cô ấy. 

Tôi giống như một tên ngốc, bị cả thế giới phản bội, còn cúi đầu chấp nhận lời xin lỗi của thế giới này, chấp nhận châm chước cho nó một lần.

Tôi tha thứ cho cô ấy, không phải vì gần như cầu xin tha thứ ở bên tai tôi hay hứa hẹn điều gì đó, cũng không phải vì tôi mềm lòng, hay động lòng trắc ẩn. 

Phải biết rằng, không giống như mấy người trẻ các bạn, tôi đã là một người đàn ông đã lớn tuổi. 

Tôi đã nhận lấy hồng nhan tri kỷ mà năm tháng ban tặng cho tôi, cũng coi như là nhận lấy sự tuyệt vọng thê lương mà năm tháng ban tặng cho tôi. 

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容