ĐÀN ÔNG BIẾT ĐƯỢC MÌNH [BỊ ĐỘI NÓN XANH] LÀ TRẢI NGHIỆM NHƯ THẾ NÀO? ( Phần 4/4 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/31068506/answer/554633506?fbclid

——————————-

ĐÀN ÔNG BIẾT ĐƯỢC MÌNH [BỊ ĐỘI NÓN XANH] LÀ TRẢI NGHIỆM NHƯ THẾ NÀO?

Bạn có biết cảm giác bị hàng nghìn con dao cứa vào không?

Câu chuyện đến đây, có lẽ bạn cũng cảm nhận được đại khái rồi. 

Đúng vậy, đúng vậy. 

Tôi đã không nhẫn tâm, không nhẫn tâm một lần nữa nói thẳng với cô ấy [Em ngoại tình].

Trước đây tôi đã từng xem video về những người đàn ông đánh đập những kẻ ngoại tình ở trên mạng, và những bình luận vỗ tay khen gợi ở trong phần bình luận. 

Không chỉ không bị cảm thấy thê lương lây, thậm chí tôi còn rất ngưỡng mộ những người đàn ông kia. Bọn họ yêu đến mức sinh hận, hận sinh ra tức giận, có thể buông tay dùng một trận đánh đổi lại một lần chia tay trong vui vẻ, mọi người đều vui mừng. 

Nhưng, nhưng, tất cả điều này bảo tôi phải ra tay như thế nào. 

Có một lần tôi nghĩ rằng mình đang quay thế giới của Truman. Thậm chí tôi còn cho rằng trải qua những ngày tháng giúp đỡ lẫn nhau này, đồng cam cộng khổ này, chỉ là nội dung của vở kịch gặp dịp thì chơi. 

Tôi bị tình yêu làm mờ mắt, trong tai nhét đầy những lời hứa hẹn. Tất cả những thứ này, đều khiến tôi cố gắng tin tưởng, tin tưởng thế giới này chỉ trêu đùa tôi, cuối cùng sẽ cho tôi một cái kết hoàn mỹ. 

Bạn nhìn đi, tôi đã không còn trẻ nữa, lại sống giống như một cậu thiếu niên lần đầu trải qua ngày cá tháng Tư.

Hai tháng sau, cuối cùng cũng đã đến giới hạn. 

Công ty của vợ tôi tổ chức đi du lịch. 

Cô ấy dùng ứng dụng đặt vé tàu, còn cố ý lấy một tấm vé giấy, đặt trên chiếc bàn nhỏ ở lối ra vào, đặt ở vị trí dễ thấy, nơi mà chúng tôi thường để chìa khóa. 

Tôi lướt điện thoại của cô ấy, chỉ có ứng dụng đặt vé, cũng chỉ có một đoạn hành trình. 

Nhưng tôi vẫn không yên tâm. 

Buổi tối, lúc vợ tôi rời đi, tôi đã đăng nhập vào gmail của cô ấy. 

Tổng công đi đường sắt để bảo vệ sự trung thực, 12306 đã trung thực gửi thông tin đặt vé chi tiết vào gmail của khách hàng. 

Trong hòm thư, tôi nhìn thấy hai thông tin của về vé tàu vẫn chưa đọc, là gửi cùng một địa chỉ, nhưng địa điểm hoàn toàn khác với công ty du lịch. Có lẽ cô ấy lén dùng một ứng dụng đặt vé khác, đặt vé xong lại lập tức hủy đi. 

Tôi gọi điện thoại đến công ty của cô ấy, đồng nghiệp của cô ấy nói với tôi, vợ tôi xin nghỉ làm, không đi du lịch cùng với công ty. 

Tôi bình tĩnh nói cảm ơn, sau đó cúp điện thoại. 

[Ngoại tình chỉ có không có lần nào và vô số lần]

Đây là câu nói mà tôi đã tốn cả một đời để đổi lại, từ ngữ tràn đầy sự tủi nhục và bi thương. 

Nơi mềm mại cuối cùng trong lòng tôi đột nhiên vỡ nát. 

Đột nhiên, nước mắt của tôi trào ra, không khống chế được mà rơi xuống. 

Giây phút này, tôi đã phán tội tử hình cho đoạn tình cảm này. 

Bạn nói ly hôn đi?

Không, không, ly hôn là điều không thể, cả đời này tôi không thể ly hôn. 

Cô ấy là mối tình đầu của tôi. 

Cả đời này tôi chỉ làm một người phụ nữ là cô ấy.

Tôi sao có thể buông được cô ấy. 

Tôi yêu cô ấy. 

Bạn nhìn tôi đi, kết hôn chín năm, con trai thông minh, con gái ngoan ngoãn, sự nghiệp thành công, gia đình mỹ mãn. 

Thực ra ở trong lòng tôi đã cô độc đến già rồi. 

Tôi là một người đàn ông, phải là một người đàn ông có trách nhiệm với xã hội. 

Tôi là kỵ sĩ, là một kỵ sĩ phải bảo vệ công chúa và hoàng tử nhỏ, bảo vệ cho bọn chúng dần trưởng thành. 

Điều mà tôi có thể làm, là cố gắng hết sức để duy trì, duy trì một cặp vợ chồng đồng sàng dị mộng, dáng vẻ vào ban ngày gắn bó như keo sơn. 

Điều mà tôi có thể làm chính là cố gắng duy trì, duy trì một gia đình không đổ vỡ, dáng vẻ ấm áp hòa thuận bên ngoài. 

Công chúa và hoàng tử nhỏ của ba, mong các con trưởng thành nhanh một chút, vì ba chỉ có thể giúp các con đến mức này. 

Lời cuối…

Tôi đã từng viết rất nhiều câu chuyện, đây là một trong số đó. Câu chuyện viết lại dựa trên tư liệu thực tế, thường được đăng trên các tài khoản công cộng của họ. Hình mẫu nhân vật trong câu chuyện là một ông chú trung niên có chút thành công trong sự nghiệp, có chút giao tình với tôi, có một chút liên quan đến công ty mà tôi làm việc trước đây. 

Tôi cũng tình cờ biết được câu chuyện đằng sau người đàn ông này. Ông ấy thường uống đến mức bất tỉnh nhân sự trong những bữa tiệc xã giao, tôi đã đưa ông ấy về mấy lần, ở trong xe đã từng nghe thấy ông ấy nhắc đến một hai lần, cũng nảy sinh động lực viết câu chuyện này. Bây giờ có rất nhiều kênh hô hào nữ quyền, nhưng lại bỏ qua người thảm nhất trong cuộc sống có thể là đàn ông. 

Chúng ta từ nhỏ đã được giáo dục, đàn ông không được dễ dàng rơi lệ, vì vậy chúng ta không thể khóc; đầu gối nam nhi có vàng, vì vậy chúng ta không được quỳ. 

Chúng ta thường vì một câu nói mà bị chặt đường lui…[Bạn có phải là đàn ông không]

Đương nhiên phải, chúng tôi là đại nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, vì vậy có lẽ không có điều gì mà chúng tôi không thể làm được, nên nhẫn nhịn không được kêu than, quyết chí tiến lên, không có đường lui. 

Vì vậy chúng tôi ở trong những bữa tiệc rượu không có đường lui, chỉ có thể ngốn nga ngốn nghiến rượu vàng, rượu trắng. 

Vì vậy chúng tôi ở trên phương diện công việc không có đường lui, trách nhiệm nuôi gia đình sống qua ngày trở thành vốn liếng khi ông chủ tùy ý trách mắng bạn. 

Vì vậy chúng tôi ở trên phương diện tình cảm cũng không có đường lui, một câu tha thứ mặc dù buồn cười nhưng cũng là nghĩ một đằng nói một nẻo. 

Hãy nhìn xem có bao nhiêu câu trả lời cho câu hỏi này, có bao nhiêu người đàn ông cắt bỏ đi phần mong manh yếu đuối ở sâu trong lòng mình, thể hiện một cách trần trụi với chúng ta; có bao nhiêu chàng trai ý chí hừng hực, không kịp đề phòng nên bị phản bội, bị đâm một nhát dao; có bao nhiêu cặp tình nhân trằn trọc, đồng sàng dị mộng; có bao nhiêu gia đình đã tan nát từ lâu, chỉ có thể cố gắng duy trì dáng vẻ ấm áp, hòa thuận bên ngoài. 

Chỉ có thể nói thế gian trắc trở, đường tình nguy nan. 

Nhưng chúng ta là đại nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, một chút tổn thương này thì là cái gì. 

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容