Mất bao lâu để bạn quên đi một người đã từng thương?

Mất bao lâu để bạn quên đi một người đã từng thương?

Anh ấy vừa quay lưng, giọt nước mắt liền lăn dài xuống má, hai bàn tay của em bấu chặt vào mép áo, cổ họng thì nghẹn ứ không thốt thành lời. Lời chia tay vừa nói ra vài phút trước, em còn chẳng ngần ngại chấp nhận buông tay để mỗi người có một lối đi riêng, vậy mà, suy cho cùng, cũng chỉ là vài phút ngắn ngủi ấy, cũng chính em chấp nhận hoài niệm một tình yêu chỉ còn có một người…

Em à, thói quen là thứ khiến cho con người ta khó sửa nhất, nếu một ngày nào đó, những món em thích ăn bỗng dưng thay đổi mùi vị, liệu em có bỏ chúng để thay đổi khẩu vị của mình hay không?

Người ta vẫn nói, thứ giết chết chúng ta là kỉ niệm, em chẳng cần biết mình đã chia tay bao lâu, nếu mỗi sớm mai thức dậy, em vẫn còn nhớ tới người cũ , mỗi khi đi đường gặp những cặp yêu nhau em vẫn chạnh lòng thì quả đúng, kỉ niệm đã làm cho con người em héo mòn và kéo em ra khỏi quỹ đạo vận hành mà vốn dĩ cuộc đời đã sắp sẵn cho em từ trước.

Em đừng để mình bị đánh lừa rằng những cảm xúc tiêu cực đến bên em mỗi ngày là hệ lụy tất yếu của một tình yêu vẫn còn vương vấn, em buông thả cảm xúc, em để bản thân thả trôi và cuốn theo những thứ mà em thấy, em cảm nhận được đó là sự cô đơn nhất thời .

Có người chia tay xong liền đến bên người khác, có những người chỉ vì một mối tình đậm sâu mà mãi về sau chẳng cho phép mình tiến tới một mối quan hệ nào. Cái đáng nói rằng, chia tay quả thực không đáng sợ. Giống như sinh, lão, bệnh, tử, có mở đầu ắt có kết thúc, một mối quan hệ vừa chớm nở nhanh lụi tàn hay một cuộc tình viên mãn tới già, tất cả cũng chỉ là cách xoay vần khác nhau của quy luật mở – kết.

Điều đáng sợ nhất khi chia tay là ở chính sự lầm tưởng và niềm tin hoàn toàn vào sự lâu dài của những hạnh phúc trước đó.

Cũng đúng, khi con người ta còn đang mặn nồng thì thường mơ tưởng đến một tương lai trọn vẹn và rồi người ta để hạnh phúc thường ngày thành thói quen, khi bỗng dưng không còn, bỗng dưng đơn độc thì trở nên lạc lõng, chơ vơ giữa cuộc đời của chính mình.

Gửi tới em, người con gái vẫn còn đang vật lộn trong một mớ hỗn độn hậu chia tay, em đã hiến dâng hết sự chân thành của mình cho đối phương, cũng đã yêu bằng tất cả những gì em có, tiến xa được là duyên phận, dừng lại cũng đơn thuần là trao hết ân tình thì nói lời tạm biệt.

Đừng đặt nặng hai chữ “ chia tay” như “ từ biệt”, hãy khóc khi cảm thấy trống trải, hãy điên loạn khi em thấy cả người bí bách không nguôi, hãy la cà với bạn bè, hãy làm những thứ vốn dĩ em vẫn yêu khi còn một mình, hãy từng bước đặt lại mọi thứ về vị trí ban đầu, là chính em, vẫn một mình, nhưng là trưởng thành hơn , chín chắn hơn trong tình yêu.

Một cuộc tình chấm dứt, đừng mang theo suy nghĩ ai đúng ai sai, đừng trách người làm em tổn thương cũng đừng buông lời cay đắng khi cả hai đã cho nhau cuộc sống mới. Mọi thứ vẫn luôn vận hành xung quanh em, nếu vì một người mà khiến cả đoạn đường về sau của em thêm gập ghềnh, vì một người mà khiến em thay đổi thì em không chỉ là kẻ bị bỏ lại trong tình yêu mà con là kẻ dưng giữa dòng đời không ngừng chuyển động.

Mạnh mẽ lên, em sẽ là phiên bản tốt hơn ngày hôm qua và chắc chắn rằng, em sẽ tìm được người khác yêu thương em hơn hiện tại.

#Coaiodaykhong?
© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容