HỌC CAO TRUNG RỐT CUỘC PHẢI CẦN CỐ GẮNG NHƯ THẾ NÀO MỚI ĐƯỢC XEM LÀ CỐ GẮNG? ( Phần 1/4 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

HỌC CAO TRUNG RỐT CUỘC PHẢI CẦN CỐ GẮNG NHƯ THẾ NÀO MỚI ĐƯỢC XEM LÀ CỐ GẮNG?

Tác giả tốt nghiệp Đại học Thanh Hoa, năm thứ hai. Lúc học cao trung bên cạnh không thiếu học bá, trải qua quan sát và tổng kết những kinh nghiệm của bản thân, có những suy nghĩ của bản thân về vấn đề này, cho là—phù hợp thức tế, phù với với sự nỗ lực của bản thân chính là sự nỗ lực lớn nhất. Dưới đây sẽ nói về cách nhìn và phương pháp cố gắng như thế nào cho lúc học cao trung để giới thiệu cho mọi người tham khảo. 

1. Thiên phú là khoảng cách khó có thể vượt qua giữa học bá và học tra?

(Học bá: chỉ những người học giỏi

Học tra: chỉ những người học kém)

Bạn L là người bạn tốt nhất hồi cao trung của tôi, thường xuyên có tên trong danh sách học sinh giỏi, trong lớp luôn luôn giữ vị trí đứng đầu. Cậu ấy có thể làm hết tất cả bài tập trong vòng 1 buổi tối, tùy hứng bỏ một buổi tối khác trèo lên tầng cao nhất của phòng học để hóng gió suy nghĩ về cuộc đời; có thể vì chơi vui vẻ trong tiết thể dục mà dứt khoát bỏ tiết tiếp theo; có thể chỉ dựa vào chuẩn bị bài trước, lên lớp chú ý nghe giảng, hết tiết có thể giúp đỡ bạn học giải đáp các loại câu hỏi liên quan đến học tập. Cậu ấy có lẽ chính là học bá mà chúng ta thường nói. 

Bạn S là một nhân vật nhỏ trong lớp của tôi, thành tích thuộc loại trung bình, nhưng sự chăm chỉ của cậu ấy khiến người khác phải cảm động. Mỗi ngày chỉ ở ba điểm là phòng học, nhà ăn, phòng ngủ, mệt nhoài. Sáng sớm đã đi ra ngoài, tối muộn mới trở về, dường như ở trong phòng học một cái ngẩng đầu, một cái cúi đầu chính là ngày và đêm. Sách luyện đề làm hết quyển này đến quyển khác, mặc dù chỗ nào cũng thấy chỗ gạch đỏ; <<Ngũ Tam>> được lật đi lật lại, dường như lật đến mức rách cả sách, mặc dù không ai biết được rốt cuộc cậu ấy có hiểu những kiến thức ở bên trong không. Cậu ấy luôn nói: “Tớ ngốc như vậy, không cố gắng làm sao được, tớ còn muốn thi vào một trường đại học lớn.” Thực ra cậu ấy vẫn luôn không biết, không giải quyết một vài vấn đề thì dù có cố gắng đến đâu cũng chỉ có thể là làm nhiều mà công nhỏ thôi. Có lẽ cậu ấy chính là học tra rất cố gắng mà chúng ta thường nói. 

Thực tế rất tàn khốc, bạn L cà lơ phất phơ, thi được trường đại học thuộc top2, mà bạn S khiến người khác cảm động, chỉ có thể thi được vào một trường đại học rất bình thường ở Quảng Châu. Nếu như bạn cẩn thận quét một vòng, sẽ phát hiện trên ví dụ nói trên có ở khắp mọi nơi, có lẽ chính là bạn. Chúng ta sẽ vì bạn S mà tức giận, bất bình, oán trách thế giới này quá không công bằng; sẽ vì bạn L mà cảm thán, thiên phú có lẽ mãi mãi sẽ là một khoảng cách không thể vượt qua được. 

Nếu như coi khoảng cách giữa bạn S và bạn L là khoảng cách của thiên phú, vậy thì chỉ có thể nói lầ chúng ta vẫn chưa thấy được bản chất. 

Bạn L trông có vẻ học một cách vô cùng thoải mái, nhưng trên thực tế lại vô cùng chú trọng đến hiệu suất, vô cùng chú trọng đến sự tuần hoàn tốt. Cậu ấy nhận thức được một số bài tập về nhà mà thầy cô cho thậm chí là phía nhà trường giao cho có giá trị rất thấp, vì vậy cậu ấy sẽ chỉ làm qua loa lấy lệ thôi, mà đối với những kiến thức, khái niệm, các dạng đề kinh điển trong việc học tập hàng này, cậu ấy không chỉ nắm chắc, mà còn thuần thục. Sau khi làm xong bài tập, cậu ấy thường tìm ra những thiếu sót để bổ sung, cũng chưa từng bỏ qua những kiến thức còn thiếu sót. Cậu ấy rất giỏi trong việc quản lý thời gian, bình thường trong lúc lấy cơm ở nhà ăn, trong đầu lại tính toán những công thức vật lý. Mỗi ngày cậu ấy sẽ dành thời gian để vận động, thậm chí còn là chơi game trên điện thoại, bởi vì cậu ấy biết, sau khi cậu ấy giải phóng bản thân mình, có thể tập trung toàn bộ tinh thần và sức lực, nâng cao hiệu suất các lần tiếp theo. 

Trong thời đại tri thức, người lao động giá rẻ lại tồn tại một cách rất bình thường. Khi bạn đầu tư một phần lớn thời gian một cách không hiệu quả, thì giá trị kết quả đạt được rất khiến người khác lo ngại. Tôi cũng đã từng như vậy, luôn cho rằng dành nhiều thời gian để học tập, luôn cho rằng thành tích chưa được nâng cao là do vẫn chưa đủ mệt, luôn muốn ép buộc bản thân. Chúng ta đều có thể suy nghĩ một chút, bản thân phải chăng luôn hướng về phía trước, nhưng cuối cùng lại phát hiện ra mình vẫn giậm chân tại chỗ. 

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容