Căn nguyên của mọi vấn đề tâm lý là gì? ( Phần 1/2 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Căn nguyên của mọi vấn đề tâm lý là gì?

Bản chất của mọi vấn đề tâm lý hầu hết là tự đả kích chính mình. Không chấp nhận bản thân mình. Nguyên nhân đầu tiên bắt đầu từ việc bố mẹ chỉ trích con cái, thầy cô bắt bẻ học sinh. Rồi chuyển thành chính bản thân tự công kích chính mình.

Con người là sản phẩm của hoàn cảnh, trong môi trường làm việc của chúng ta, làm đúng là điều hiển nhiên, làm sai thì không thể chấp nhận được. (Cái này chỉ nói bao quát, phần lớn môi trường nào cũng vậy, không bao giờ thay đổi được).

Môi trường làm việc mang về tận trong mối quan hệ gia đình, chúng ta nhìn vợ hoặc chồng mình, nhìn con mình, đâu đâu cũng toàn là vấn đề.

____________Một tổng kết từ những bệnh nhân mắc chứng lo âu, rối loạn ám ảnh cưỡng chế, trầm cảm và mất ngủ.

Cách thức xử lý: khẳng định bản thân, vợ chồng, con cái.

Với những sai lầm, hãy rộng lượng bỏ qua, những gì đã làm tốt, hãy khen ngợi và khích lệ theo nhiều cách khác nhau.

Tại sao không nói đến bố mẹ, bởi vì bố mẹ là đầu trò gây ra các áp lực tâm lý, không cách nào chữa trị được. Ít liên lạc đi sẽ sống nhiều thêm một vài ngày. Thông thường, những người gặp các vấn đề về tâm lý thường có lịch sử bị phê bình nghiêm khắc và đánh giá tiêu cực từ bố mẹ. (Không phải tôi cố ý khép tội cho gia đình, bố mẹ cũng là người bị hại, bọn họ cũng bị thời đại cuốn theo, không có cách nào tự giải tỏa những cảm xúc tiêu cực, gặp phải những áp bách từ cuộc sống là lại trút lên đầu các con. Nhưng tuổi tác đã quyết định, bố mẹ sẽ không bao giờ tự mình kiểm điểm, cũng không có khả năng tự kiểm điểm, chúng ta không thể thay đổi bọn họ, chỉ đành thay đổi khoảng cách của mình với bố mẹ.)

Tán dương có hiệu quả vô cùng rõ rệt với các con.

Nhìn bài kiểm tra của con, với những lỗi sai tôi coi như mắt mình mù rồi, còn bài làm đúng, với môn ngữ văn thì từ thứ tự nét bút, cỡ chữ to nhỏ, các kiểu khen ngợi, với một toán cũng như vậy.

Con người ta học một cái gì đó, mới bắt đầu đều là con số không, trong quá trình học tập, mắc sai lầm là chuyện rất bình thường, mà thường thường mọi người chỉ nhìn thấy sai sót và mắc lỗi. Cho rằng làm đúng là lẽ đương nhiên, làm sai thì không thể chấp nhận được.

Thầy cô đặt áp lực lên phụ huynh, phụ huynh chỉ nhìn lỗi sai, thấy vô cùng chướng mắt, rồi lại lấy con nhà người ta ra mà so sánh với con mình: tại sao đứa XX nào đó nó được 100 điểm mà con chỉ được có 90 điểm…

Các con bốn bề vây khốn, một mực tiếp thu những đánh giá từ bên ngoài, đến cuối cùng cũng giống như những yêu cầu khắt khe của bố mẹ không bỏ qua bất kỳ một sai sót nhỏ nào trên bài kiểm tra, các con cũng tự yêu cầu mình phải chính xác một trăm phần trăm như một thói quen.

Tiểu học còn hay có điểm tuyệt đối chứ lên trung học rồi thì có dễ dàng không? Các con sẽ tự đả kích chính mình.

Càng trưởng thành, những đánh giá càng phức tạp, từ bài kiểm tra đạt điểm tuyệt đối còn phải làm người cũng phải đạt điểm tuyệt đối.

Lúc đó, không sụp đổ mới lạ.

Làm gì có sinh ra đã lạc quan hay sinh ra đã bi quan.

Đều là kết quả của sự rèn luyện có chủ đích từ nhỏ, với mỗi một sự việc phải xem trọng điểm của nó là ở mặt tốt hay mặt trái.

Tôi muốn cho con gái tôi nhận thức được: cho dù cả thế giới đều không công nhận nó, nhưng với tôi nó vĩnh viễn tỏa sáng rực rỡ nhất.

… Dưới đây là một đoạn tôi nhặt nhạnh được trên mạng…

Không phải nhìn thấy hy vọng từ trên người con, bạn mới tin tưởng nó

Mà bạn phải tin tưởng các cọn, bạn mới nhìn thấy hy vọng

Không phải là khi con đã biết tự chịu trách nhiệm, bạn mới buông tay con

Mà là bạn buông ta rồi, con mới học được tự trách nhiệm

Không phải khi con biết nghe lời, bạn mới tôn trọng các con

Mà là bạn tôn trọng các con, bọn trẻ mới biết nghe lời

Không phải khi con trở lên ưu tú bạn mới nghi nhận

Bạn phải ghi nhận rồi, con mới trở lên ưu tú

Không phải khi con hạnh phúc bạn mới hạnh phúc

Mà khi bạn hạnh phúc, các con mới có được hạnh phúc.

Đoạn bên trên không phải do tôi viết, xem qua thấy rất hay, ngẫm lại thấy thật thấm thía. Phải nói một câu, vô cùng tán đồng.

Tôi không hề mong con tôi giỏi giang, nghe lời.

Thay vào đó, tôi khuyến khích nó chất vấn với những ngôn từ, hành động của tôi và có những cái nhìn của riêng mình về mọi sự vật. Cùng nhau thảo luận mọi vấn đề của cuộc sống. Quan hệ giữa tôi và con gái luôn bình đẳng. Thậm chí tôi còn hy vọng nó có thể không sợ quyền uy, nhân cách bình đẳng với thầy cô giáo. Cho dù con mới là học sinh tiểu học.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容