Bắt cóc buôn bán phụ nữ đáng sợ cỡ nào? ( Phần 16/22)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

35.

Sau khi trở về căn phòng thuê của tôi, tú nghiên đã ngồi đấy đợi sẵn từ lâu rồi, cô ấy có chìa khóa phòng tôi, thường xuyên đến đây ngủ ngờ.

“Thông báo tìm người là thật đó, là người bên quê của bạn e, con gái họ đã mất tích tám năm rồi, hai người nhà liền bán hết của cải có giá trị trong nhà, đi khắp nước tìm luôn, vậy mà vẫn chưa từ bỏ, rốt cuộc chị ấy có chuyện gì vậy, anh nói thật cho em biết đi!”

Vừa gặp thì cô ấy đã hỏi cung tôi, tôi thở dài một hơi, liền kể lại từ ngày đầu tiên tôi gặp chị dâu, tôi đã lược bớt một số chuyện vô nhân tính, còn lại tôi nói rõ cho cô ấy biết hết.

“Vậy mà còn có máy chuyện như này sao! Tức chết mất!”

Quả nhiên, tú nghiên tức giận vô cùng, ở trong phòng, cô ấy đứng ngồi không yên, lại còn trách khứ tôi, bảo từ đầu lập trường của tôi không đủ vững vàng, nếu như tôi quyết tâm giúp chị dâu chạy trốn, thì sau này sẽ không có con, chị ấy cũng không bị lãng phí tám năm thanh xuân.

“Em đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà nghĩ đi có được hay không? Từ nhỏ anh đã lớn lên trong môi trường như thế, anh không cùng một giuộc với bác gái và anh trai đã là hay lắm rồi!”

Cô ấy là kiểu người rất thích phân tích chuyên gia các kiểu điển hình luôn, tôi cãi lại, cô ấy cũng không quan tâm mấy chuyện này, cô ấy ra sức nói tôi đã bán đứng mấy chục năm đọc sách thánh hiền, lại dám đồng ý với chuyện trong thôn, lúc cô ấy nói đến mức kích động quá, cô ấy còn lấy điện thoại ra để báo cảnh sát, tôi liền ngăn cản cô ấy lại.

“Đừng kích động quá, vấn đề bây giờ không phải em cứ báo cảnh sát là có thể giải quyết được đâum, lúc đó cảnh sát vào cuộc rồi, Liên Liên sẽ thế nào đây? Mấu chốt vẫn nằm ở ý muốn của chị dâu, nếu như chị ấy muốn rời đi, thì chúng ta cứ lên kế hoạch đã, sau đó lén đưa chị ấy vớiiên Liên ra ngoài, nếu như chị ấy không muốn đi, tụi mình có báo cảnh sát cũng phí sức thôi.”

“Chị ấy điên chắc? Sao lại không muốn đi?”

Tú Nghiên xem thường lời tôi nói, cô ấy nhìn tôi như thể đang nhìn kẻ ngốc vậy.

“Em đừng quên lúc trước có một tin tức rằng, có một nữ sinh đại học tình nguyện ở lại nơi đó để làm giáo viên đó nha, jztr bất luận thế nào, mình phải hỏi chị ấy trước rồi mới quyết định, dù sao thì giờ cũng không gấp được!”

Từ ngày chị dâu bị những kẻ xấu bán đứng, trong lòng tôi, uy tín của bọn họ đã giảm đi rất nhiều, nhưng Tú Nghiên lại chỉ nghĩ thế giới này chỉ có trắng không có đen, cô ấy nghĩ quá đơn giản ròi.

“Vậy thì trước tiên cứ nghe theo anh vậy, cuối tuần chúng ta loại về quê lần nữa!”

Lần này về tôi không có thông báo cho anh họ, sau khi chúng tôi trở về lần nữa, chị dâu lại bị trói lại, sau khi Tú Nghiên nhìn thấy thì tức giận vô cùng, cô ấy muốn đi tìm anh họ lấy chìa khóa, tôi liền nhanh chóng khuyên cô ấy bình tĩnh lại, đừng quên mục đích của chuyến đi này.

Lúc này Tú Nghiên mới kiềm nén được cơn giận, nhân lúc anh họ và bác gái đi ra làm việc rồi, chúng tôi nói cho chị ấy biết về thông báo tìm người đó, sau khi biết ba mẹ vẫn chưa từ bỏ, vẫn tìm kiếm chị ấy, mắt chị dâu đột nhiên đỏ cả lên.

Nhưng cuối cùng, khi chúng tôi bày kế hoạch bỏ trốn cho chị ấy, chị ấy lại từ chối nói: “Chị không muốn chạy nữa.”

36.

Tôi với Tú Nghiên đều rất bất ngờ, tôi liền hỏi tại sao vậy.

”Bởi vì Liên Liên, chị không nỡ rời xa nó.”

Toi bảo chị dâu yên tâm đi, nếu như chạy trốn, thì cũng sẽ dẫn theo Liên Liên, chị ấy lại lắc đầu nói: “Em đi học ở bên ngoài, có mấy chuyện em không biết, ba năm trước có một người làm công đến thôn mình, anh ta vụng trộm với người phụ nữ hàng xóm, sau đó nhân lúc trời tối giúp người phụ nữ đó chạy trốn, trưởng thôn không tìm được người, liền lấy người mẹ đang bị bệnh đang nằm liệt giường của anh ta ra để uy hiếp, người làm công đó không còn cách nào nữa, chỉ đành một mình trở về, trưởng thôn cho người bắt anh ta lại, nói anh ta là kẻ phản bội, sau đó thì anh ta bị trói vào cây đại thụ ở cuối làng, bị bỏ đói đến chết.”

Tin này thật sự trước giờ tôi chưa từng nghe qua, không ngờ đám người trong thôn lại ác độc đến thế, tôi hiểu ý của chị dâu, chị ấy sợ sẽ liên lụy tôi, sợ tôi sẽ có kết cục như người làm công đó.

“Báo cảnh sát! Phải báo cảnh sát! Trên đời có còn luật pháp mà!”

Tú Nghiên lại làm loạn lên, tôi ra hiệu bảo cô ấy nhỏ tiếng chút, lỡ như bị anh họ đột nhiên quay về nghe thấy thì hỏng bét rồi.

“Không có tác dụng gì đâu, nếu không thì năm đó chị cũng không bị bắt về đâu, bởi vậy mới nói các em đừng làm khổ mình nữa, chị đã chấp nhận số phận rồi, ngược lại là Tiểu Quân em đó, sau này cố gắng đừng quay về nữa, đặc biệt là Tú Nghiên, em thật sự không nên đến những nơi như này.”

Chị dâu nói xong thì nhìn tôi với ánh mắt đầy tâm sự, đột nhiên tôi nhớ lại có lần Tú Nghiên đang tắm thì có người nhìn trộm, tôi lo lắng nói: “Suy cho cùng Tú Nghiên cũng là bạn gái em, chắc… chắc không sao đâu hả?”

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容