BẠN TRAI YÊU ĐƯƠNG QUA MẠNG XẤP SỈ HƠN MỘT TUẦN NÓI MUỐN CƯỚI TÔI, ANH ẤY LÀ NGHIÊM TÚC THẬT SAO?(4/4)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Ngày hôm đó, cạnh vách núi,

Anh vết thương chồng chất,

Trước mặt đã có hơn ngàn cao thủ hai đạo chính tà ngã trong vũng máu,

Mà anh cũng mất đi toàn bộ sức lực,

Tay anh chống kiếm,

Lung lay sắp đổ.

“Xin lỗi, không bảo vệ được em rồi.”

Nhìn khuôn mặt trắng bệch của em, anh đau đớn khôn nguôi.

“Có thể ở bên cạnh anh, chết cũng không là gì.”

Anh nhìn thấy nước mắt, nụ cười trong mắt em.

Khoảnh khắc đó anh ngẩng lên trời cười lớn,

Anh và em ôm nhau đến bên vách núi,

Dưới cái nhìn chăm chú của hai đạo chính tà,

Chúng ta ôm nhau rơi xuống vách núi.

Hối hận không?

Chưa từng!

Kiếp thứ tư,

Anh là một thiếu gia của nhà địa chủ,

Thê thiếp thành đàn.

Còn em chỉ là một nha đầu nấu cơm mà thôi.

Trong một nháy mắt nhìn thấy em,

Không biết tại sao,

Vậy mà trong lòng lại sinh thương hại,

Chỉ muốn ôm em trong lòng yêu thương,

Chỉ muốn cùng em đi khắp chân trời góc biển,

Chỉ muốn cùng em trải qua năm tháng bất tận…

Anh muốn bỏ năm thê bảy thiếp,

Gia tộc không cho phép,

Anh lấy cái chết để tranh cãi,

Cuối cùng, anh đã mất đi quyền thừa kế gia tộc,

Đường đường là thiếu gia của một gia tộc lớn trở thành một thư sinh nghèo nàn,

Em cùng anh trồng hoa cúc dưới chân núi  Nam,

Đây là một kiếp mà anh vui vẻ nhất.

Cho dù nghèo khốn,

Nhưng cảm thấy thoả mãn.

Bạn đã gửi

Kiếp thứ năm,

Em là một hoa sen xanh trước mặt phật,

Mà ai lại là một đại yêu quái.

Xa xa nhìn thấy hình dáng của em,

Rung động không ngớt.

Anh dẫn quân tấn công vào trong Linh sơn,

Huynh đệ, thuộc hạ thương vong gần như tận cùng.

Cuối cùng anh buông thỏng thân thể tàn phế đến trước mặt em.

Phật tổ, Bồ tát, La hán lạnh lùng nhìn anh,

Mà trong mắt anh chỉ có em.

Một giọt nước mắt rơi xuống trên hoa sen xanh,

Anh khóc rồi,

Anh cười rồi.

Không biết đã tìm kiếm bao nhiêu năm,

Cuối cùng trước lúc chết lại nhìn thấy được em.

Kiếp đó anh ngã xuống dưới âm thanh diệt thế của Phật tổ,

Anh mờ mờ ảo ảo nhìn thấy trên hoa sen xanh lại xuất hiện một giọt nước mắt,

Có lẽ chỉ là một giọt sương…

Kiếp thứ sáu,

Em và anh đều là người phàm,

Anh đã từng nhiều lần nhìn thấy em từ xa xa,

Muốn đến bên cạnh em,

Lại luôn bị đoàn người ngăn trở.

Kiếp đó, anh suốt đời không kết hôn,

Chỉ vì tìm kiếm bóng dáng em,

Lại cuối cùng khó mà như ý.

Đây là một kiếp mà anh hối tiếc nhất.

Dù cho là chết đi,

Dù cho nhận hết đau khổ,

Cũng còn hơn “không có cách nào gặp nhau”.

Kiếp thứ bảy,

Chính là kiếp này của chúng ta…

Ngày hôm đó nhìn thấy em trên Internet,

Anh đột nhiên nước mắt như mưa.

Có lẽ em đã quên tất cả của kiếp trước,

Có lẽ dung mạo của em đã có sự thay đổi,

Có lẽ em và anh đều chỉ là những người phàm bình thường nhất ở tầng lớp thấp nhất,

Vậy thì sao?

Rất lâu rất lâu không gặp rồi,

Nhưng cũng chẳng có gì.

Hai người nếu như yêu nhau lâu dài,

Thì cần gì phải quan tâm đến việc ở bên nhau sớm tối.

Kiếp này gặp nhau,

Đã là ông trời ban ơn.

Anh sẽ trải qua trắc trở,

Lần nữa đi đến trước mặt em,

Cùng em tiếp tục cuộc hẹn bảy đời bảy kiếp.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容