Hủy hoại một đứa trẻ có thể đơn giản đến mức nào? ( Phần 1/9 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Hủy hoại một đứa trẻ có thể đơn giản đến mức nào?

[阿潘馆长] (185593 lượt thích)

Hồi nhỏ, các bạn đã từng gặp phải trường hợp thứ đồ mà bản thân bạn thích nhất, sau đó bạn bị bố mẹ ép buộc phải đưa thứ đó cho những đứa trẻ nghịch ngợm khác khác chưa?

Tôi đã từng gặp phải chuyện như vậy rồi.

Hồi nhỏ, tôi có tích cóp được một hộp sao giấy, là dùng những mảnh giấy nhỏ gấp nhiều vòng nhiều vòng để thành một ngôi sao giấy đấy, trong hộp có tầm khoảng hơn một nghìn ngôi sao lận đấy.

Khi mình chuẩn bị về quê, mình đã mang theo chiếc hộp đó để định đưa cho ông nội, nói với ông nội rằng. ông hãy đặt chiếc hộp này ở trên đầu giường của mình, như vậy thì có thể thực hiện được ước mơ ở trong đó đấy.

Ông nội là người đã nuôi mình từ nhỏ, sau này rồi mới đưa mình lại cho bố mẹ chăm sóc, bố tôi đối xử với tôi không được tốt thế nên là mình thường xuyên nhớ ông nội nhiều hơn.

Có một truyền thuyết ở trong trường học như thế này, chỉ cần bạn tự tay gấp đủ một nghìn ngôi sao bừng giấy thì sẽ có thể thực hiện được một điều ước.

Tôi đến trường lên lớp học không được tập trung cho lắm, mà tập trung gấp sao giấy suốt một năm trời.

Khi tôi mang chiếc hộp về quê, họ hàng cô dì chú bác đến nhà chơi, họ mang theo con của họ đến, chúng nhìn thấy cái hộp sao giấy của tôi thì hai mắt sáng quắc lên. 

Đứa trẻ đó thích sao giấy, và thích nhất là có được sao giấy mà không cần tự tay mình gấp cơ, thế là nó có ý định cướp đoạt đi hộp sao giấy của mình.

Tất nhiên là tôi đã liều mạng từ chối rồi, đứa trẻ ấy liền banh cái mồm ra khóc bù lu bù loa lên, bố của tôi tức giận mà mắng tôi là: “Mày đưa cho nó đi, chỉ là một cái hộp nát thôi mà.”

Tôi không thể nói ra được để có thể cái hộp này, tôi đã phải mất bao nhiêu thời gian để có thể gấp đầy sao giấy đựng vào trong đây, cũng không thể nói được chiếc hộp này có ý nghĩa với tôi đến mức nào. Khi ông nội chưa về đến nhà thì chiếc hộp đã bị cướp đi mất rồi.

Đứa trẻ đó nói là muốn nhìn thấy các ngôi sao, thế là đã đem chiếc hộp sao giấy của tôi đi về treo đầy trần nhà, đổ hết những ngôi sao trong hộp ra đầy sàn.

Tôi ở tầng một không dám khóc ra tiếng, tôi cỉ nhìn thấy những tôi ngao nhỏ mà tôi khổ công bao lâu nay để gấp được đã bị đổ đầy ra sàn nhà, mà chẳng có ai quan tâm tôi cả.

Đứa trẻ đó chơi chán, chơi mệt rồi thì nó nói là nó chơi chán rồi, chẳng thú vị gì nữa.

Tôi đi đến chỗ trước cửa nhà để tìm lại ngôi sao giấy mà tôi đã viết điều ước của mình lên đó.

Tôi đã tìm rất lâu, rất lâu, sau đó bố tôi gọi tôi về ăn cơ, tôi nói là đợi con một chút, con đang tìm một thứ đồ.

Bố lại mắng tôi: Sao mày không học tập những đứa trẻ khác một chút chứ hả, côn nhà người ta gọi một tiếng là ngoan ngoãn đi về nhà ăn cơm ngay.

Lúc đó mình cảm thấy ủy khuất lắm, tổn thương lắm.

Năm nay khi tôi về quê, em trai họ của tôi mang về một thứ đồ chơi, đó là một chú robot ong vàng Bumblebee, một nhân vật trong một bộ phim điện ảnh rất hot trong thời gian trước đó.

Em ấy nói với tôi là: Bố mẹ em đưa em đi xem phim, sau đó đã mua cho em đấy, nó có thể biến hình được đấy ạ!

Con robot ong vàng này trông không được xịn xò lắm, nhìn là biết ngay hàng fake rồi, nhưng trong lòng em ấy thì nó như là một báu vật vậy.

Đứa trẻ nhà hàng xóm lại xuất hiện, nó lại banh cái miệng ra khóc bù lu bù loa lên đòi cái con robot đó, bố mẹ của em ấy cũng đã đưa ra quyết định giống hệt như những gì bố mẹ tôi đã làm vậy.

“Con đưa đồ chơi cho em ấy đi, sau này bố mẹ sẽ mua cho con cái khác, con lớn phải biết nhường nhịn em nhỏ chứ, con hiểu chuyện một chút đi!!!”

Em ấy nhìn thấy bố mẹ mình sắp tức giận thì vô cùng sợ hãi, ngậm ngùi nước mắt mà đưa con robot ong vàng đó cho đứa trẻ nhà kế bên ấy.

Tôi đi qua đó, nói với em đó rằng, nếu không muốn thì em đừng đưa cho nó nữa.

Vài người lớn và cả đứa trẻ nhà kế bên đấy đều đơ hết người ra luôn. Họ không thể hiểu nổi, một người trưởng thành lại đi khuyên một đứa trẻ bảo vệ đồ chơi của mình.

Đứa trẻ nhà bên ấy cũng không còn khóc nữa, dường như nó cũng cảm thấy kinh ngạc vì sự ấu trĩ của một người lớn là tôi đây.

Tôi đi ra nói với bố mẹ của em trai họ là: Thứ em ấy cần không phải là con robot ong vàng bình thường này mà là con robot ong vàng em ấy được bố mẹ đưa đi xem phim và mua cho cơ.

Em ấy yêu thích món đồ chơi này, giống như việc em ấy yêu quý bố mẹ của mình vậy.

Còn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容