CÓ MỘT CÂU CHUYỆN MA LẠNH SÓNG LƯNG NÀO SẮP DOẠ CHẾT TÔI KHÔNG?(3/8)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Ba tôi xem trọng nhất cái bảng hiệu rượu rắn sống này của ông ấy, có chút không kiên nhẫn gật gật đầu.

Buổi trưa tôi đặc biệt gọi điện thoại cho mẹ, ba tôi dường như ở một bên lớn tiếng gọi điện thoại cho khách hàng chào hàng rượu rắn.

Mẹ tôi đoán chừng là đang dùng điện thoại đánh bài, không kiên nhẫn nói: “Đều bán đi rồi, ba con làm ăn nhiều năm như vậy, mấy chục bình rượu rắn làm sao mà không bán được, khách hàng cũ đều không đủ.”

Lúc ăn cơm tối, tôi cố ý mượn cớ quên mang sách, gọi xem trở về nhìn một chút.

Xác nhận tất cả rượu rắn trên kệ đều không nhìn thấy nữa, vẫn là rất khâm phục ba tôi.

Tan lớp tự học tối, vẫn là ba đến đón tôi.

Ông ấy rất đắc ý nói với tôi: “Ba con hôm nay bán phá giá, rượu rắn đều bán sạch rồi, một khoảng tiền thật lớn đó. Đợi con thi tốt nghiệp xong, ba mẹ dẫn con đi du lịch, thi cho tốt! Cho ba con nở mặt nở mày một chút!”

Xác nhận trên kệ trong cửa hàng một mình rượu rắn cũng không còn nữa, tôi nặng nề thở dài một hơi.

Mẹ tôi có thể là hôm nay thu được tiền, đi đánh mạt chược rồi, ba đưa tôi về nhà, lại bị gọi ra ngoài uống rượu rồi.

Trong nhà chỉ có một mình tôi, tôi tắm rửa xong, chuẩn bị về phòng đi ngủ, suy nghĩ nếu như lại mơ thấy con rắn đen đó, nhất định phải hỏi anh ta là chuyện gì.

Trước khi đóng cửa, dường như nghe thấy tầng ba hình như có tiếng đạp nước ào ào gì đó, nghe lên thì giống như tiếng đuôi rắn gõ vào chai thủy tinh đêm qua.

Chương hai

Tôi nghe thấy âm thanh đùng đùng trên lầu, có chút bất an đi theo cầu thang lên trên, gõ cửa.

Người mở cửa là con trai của gia đình thuê nhà, tên là Trần Toàn, vừa mở cửa liền ngửi thấy mùi rượu thuốc nồng nặc trên người anh ấy.

Tôi trong nháy mắt liền cảm thấy không ổn, Trần Toàn uống đến mức hai mắt say mềm nhìn tôi: “Là Long Linh à, có chuyện gì không?”

Ánh mắt đó của anh ta không đúng lắm, tôi thử nghiên đầu nhìn vào bên trong: “Các anh đang uống rượu rắn sao?”

“Em vào uống chung một ly đi? Ba em hôm nay bán rẻ, em uống chung một chút đi.” Trần Toàn cười khà khà, ánh mắt nhìn xuống dưới cổ tôi.

Tôi vừa tắm xong, bị ánh mắt của anh ta nhìn đến mức rất không thoải mái: “Ba tôi lúc nãy nói với tôi, con rắn ngâm rượu đó chết rồi, bảo tôi mua về lại, giá tiền gấp đôi.”

Không biết có phải là ảo giác hay không, đứng ở cửa nhà anh ta, tiếng đuôi rắn đập vào thủy tinh đó vang lên càng lớn.

“Rắn chưa chết mà, vẫn còn sống.” Trần Toàn cười khà khà, kéo cửa ra, còn vươn tay đến kéo tôi: “Đến uống vài ly đi.”

Cửa vừa mở lớn, liền nhìn thấy trên bàn trà ở phòng khách đang bày một bình thủy tinh lớn, chính là loại rượu ngâm rắn của ba tôi đó, bên trong một con rắn lớn trong ly rượu trắng miệng thô đang mở mắt, nhẹ nhàng chuyển động trong rượu.

Mà ba của Trần Toàn là Trần Thuận, hình như vẫn rất vui vẻ, lấy đũa không ngừng chọc vào thủy tinh, gõ con rắn không ngừng chuyển động.

Nhưng bất luận là bơi thế nào, đầu của con rắn đó lại cũng đối diện với tôi, hơn nữa ánh đèn của phòng khách chiếu lên trên thủy tinh, trong mắt con rắn đó hình như ẩn giấu ánh sáng xanh thăm thẳm và oán hận, gắt gao nhìn tôi chằm chằm.

Tôi bị doạ đến mức lùi lại một bước, nuốt một ngụm nước bọt: “Tôi ra giá gấp bốn lần, bán lại đi”.

“Không bán. Em xem, còn sống, vẫn còn sống mà.” Trần Toàn nói, hình như lưỡi cũng to lên rồi, lưỡi không ngừng nổ ra ngoài, chiếc lưỡi rộng lớn hình như phía trước hở ra một cái khe.

Còn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容