CÓ MỘT CÂU CHUYỆN MA LẠNH SÓNG LƯNG NÀO SẮP DOẠ CHẾT TÔI KHÔNG?(4/8)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Anh ta vươn lưỡi, đầu còn chầm chậm vươn ra phía trước, rõ ràng vai anh ta không cử động, nhưng cổ lại nghiêng về phía trước theo phương thức tịnh tiến, trong đôi mắt say xỉn và mờ ảo ấy, đôi đồng tử như không ngừng co rút lại.

Nụ cười trên mặt ngày càng kì lạ, hình như có ý xấu.

Tôi quay đầu nhìn con rắn ngâm trong rượu đó một chút, hình như bị Trần Thuận cách lớp thủy tinh gõ đến phiền rồi, vung đuôi rắn chuyển động đùng đùng trong rượu, thậm chí lưỡi rắn còn phun ra tiếng khàn khàn.

Rõ ràng là cách xa, lại cách lớp thủy tinh, không lẽ nào có âm thanh, nhưng tôi lại nghe thấy âm thanh khàn khàn gọi: “Long Linh, Long Linh.”

Tôi bị doạ đến mức lùi về sau hai bước, cũng không quan tâm bình rượu rắn này nữa, vội vàng đi xuống lầu.

“Đều sống, đều sống mà, Long Linh, haha…” Trần Toàn ở phía sau còn kì lạ cười haha với tôi.

Sau khi tôi xuống lầu, không dám ở trong nhà nữa, bận rộn thu dọn quần áo ngày mai mặc, cầm cặp sách, gọi điện thoại cho ba tôi, nói có vài bài tập không biết làm, muốn đến nhà Trương Hàm Châu ở nhờ một đêm.

“Đi đi, đi đi, sáng mai ba đi đón con, đưa con và Hàm Châu cùng đến trường.” Ba tôi ở bên đó cùng bạn bè uống rượu khoác lác.

Còn lớn tiếng nói: “Nghe này! Con gái nhà tôi, chính là hiểu chuyện, học hành gì đó không cần lo lắng, so với sinh con trai như cậu chu đáo hơn nhiều.”

Tắt điện thoại, tôi trực tiếp xuống lầu, gọi một chiếc xe ôm đi đến nhà Trương Hàm Châu.

Lúc đang đợi xe, thấp thoáng cảm thấy có gì đó ở trên lầu đang nhìn tôi, vừa quay đầu, liền nhìn thấy Trần Toàn cởi trần đứng ở ban công tầng ba.

Thân thể anh ta nằm sấp trên lan can của ban công, nửa thân trên đều nghiêng xuống, hình như không hay một chút sẽ ngã xuống dưới rồi.

Tài xế xe ôm theo ánh mắt của tôi mà nhìn một chút, lập tức hét lên phía trên một câu: “Này, người anh em, đừng rơi xuống đó.”

Trần Toàn lập tức rụt trở lại, phản ứng đó vô cùng nhanh chóng.

Sau khi tài xế xe ôm đưa tôi đi, Trần Toàn vẫn đứng trên ban công nhìn tôi, ánh đèn đường mờ ảo phản chiếu trong mắt anh ta, như thể chúng đang ẩn giấu ánh sáng xanh yếu ớt.

Ở trên xe ôm, tôi gọi điện thoại cho Trương Hàm Châu, quan hệ của cô ấy với tôi rất tốt, ở cửa nhà đợi tôi.

Ba của Trương Hàm Châu là một đạo sĩ tại gia, ở trên thị trấn tự xây dựng một đạo quán nhỏ, bình thường thì dựa vào làm đạo trường cho người ta, rằm mồng một thì nhận một vài chuyện cúng bái hành lễ để kiếm tiền, trường trên thị trấn đều gọi ông ấy là Trương đạo sĩ.

Nhà của cô ấy là ở trên lầu của đạo quán, ngay khi tôi muốn vào đạo quán, trong vành đai xanh bên cạnh hình như có tiếng “xào xạc” gì đó, hững loài cây cảnh xanh tươi đổ sang hai bên.

“Mèo hoang đó.” Trương Hàm Châu nhìn một cái, kéo tôi vào.

Chân tôi vừa giẫm vào đạo quán, Trương đạo sĩ đang làm lớp học buổi tối gì đó, vừa nhìn thấy tôi, liền lập tức trầm thét một tiếng: “Long Linh!”

Tôi bị ông ấy doạ giật mình một cái, ông ấy lại trực tiếp bốc một ít gạo cúng trên bàn hương đổ vào người tôi.

Những hạt gạo lạnh như đá văng thẳng vào mặt tôi, vừa lạnh vừa đau, và tôi như muốn giật bắn mình.

“Ba!” Trương Hàm Châu gọi một tiếng.

Tôi lại sau khi giật mình một cái, cảm thấy cả người đều nhẹ nhàng không ít, lúc nãy một đường qua đây, hình như đã mặc mấy bộ quần áo dày, lúc này theo gạo rơi, cởi xuống rồi.

“Long Linh.” Trương đạo sĩ cầm một chậu than đi qua, sau khi nhìn người tôi: “Nhà cháu có phải là xảy ra chuyện rồi không? Sao lại nhiều rắn đi theo cháu như vậy?”

Tôi theo ánh mắt của ông ấy mà quay đầu nhìn một cái, chỉ thấy gạo vãi đầy đất, nhưng bên trong gạo, từ gót chân tôi, có vài đường uốn lượn mỏng manh bơi ra ngoài, như thể có thứ gì đó trên người tôi đang men theo gạo bơi ngược lại một cách nhanh chóng.

“Nhà cháu…” Trương đạo sĩ hình như lắc lắc đầu, đem chậu than đốt giấy: “Cháu trước tiên bước qua chậu than này.”

òn tiếp, mời bạn đón xem phần sau ở blog của mình!!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容