[ZHIHU] BẠN VÀ BẠN CÙNG BÀN ĐÃ CÓ NHỮNG CÂU CHUYỆN NGỌT NGÀO NÀO? (phần 1)

Kỳ thi cuối kỳ

Vào buổi trưa, tôi đang ăn tối với mấy người bạn trong ký túc xá của chúng tôi. Những người trong ký túc xá đều biết rằng tôi thích cậu ấy (nhưng tôi không biết rằng cậu ấy lại thích tôi vào thời điểm đó).

Tôi thi ở tầng 1. Sau khi thi xong, tôi rời lớp học và đứng đợi một người trong ký túc xá của tôi (lúc đó đã có một người ở ký túc xá của chúng tôi), tôi ôm cặp và nhìn chằm chằm vào cầu thang. Tôi thấy cậu ấy đang đi thẳng xuống cầu thang. (Hành lang ở tầng một)

Cô ấy chọc tôi: “Nhìn đi, thấy không phải có người ở bên trong sao ~ Sao lại lên tầng một vậy?”

Tôi: “Tớ… không biết … Có lẽ là đi tìm ai đó …” (Tôi thực sự đã dựng lên một bộ phim ngôn tình, thanh xuân vườn trường ở trong đầu mình ngay lúc ấy. Ví dụ, cậu ấy đi tìm cô gái mà cậu ấy thích đi ăn cùng nhau và rồi trưa cùng nhau về nhà, rồi sinh ra ngọn lửa tình v.v … lúc đó tôi sắp buồn chết mất)

Cô bạn lại không trả lời tiếp câu chuyện mà đột ngột hét tên cậu, cậu ta quay đầu lại.

Tôi vội vàng đỡ lấy cô ấy, “Ơ, cậu làm gì vậy! Mẹ kiếp, dừng lại cho tôi, dừng lại cho tôi!”

Tôi không biết tại sao mình lại thấy chột dạ như vậy, vì vậy tôi muốn độn thổ, không để cậu ta nhìn thấy tôi.

Cậu ấy đi về phía chúng tôi

Bạn: “Này, tớ nghe cô ấy bảo rằng bạn đang thi trên tầng ba.” Bạn tôi vỗ vai tôi

Ngay lúc này, tôi chỉ hi vọng tìm được một chỗ để chui xuống, “Vô tình nhắc đến thôi, ahha … ahhaha” Tôi cười ngượng nghịu

Bạn: “Này, cậu đang tìm ai ở đây?”

Khi tôi nghe câu này, cả trái tim tôi như thắt lại, vì sợ sẽ nghe thấy tên cô gái, không tự chủ ngước nhìn cậu ấy.

Cậu nhún vai và chỉ vào tôi: “Tớ tìm cô ấy.”

Tôi nhận ra rằng một điều Garrett đã đúng: “tôi xúc động, hoàn toàn xúc động”.

Tôi mở to mắt, “Tớ á?”

Cậu ấy gật đầu, “Uh, buổi trưa có muốn đi ăn cùng nhau không?”

Tôi còn đang lo lắng và không biết phải nói gì

Thì cậu ấy thấy tôi không trả lời thì trở nên căng thẳng, “Tớ nghĩ buổi chiều cậu sẽ thi môn Vật lý, buổi trưa tớ sẽ phụ đạo thêm cho cậu, nên … vậy … chúng ta …”

“được.” Tôi ngắt lời.

“Hả?” cậu ấy dường như không nghe rõ

“Tớ đồng ý, chúng ta đi ăn trưa cùng nhau đi!” Tôi lấy hết can đảm lặp lại.

“À, được… được rồi.” Cậu ấy thở phào nhẹ nhõm

Tôi nhảy đến trước mặt cậu ấy,

“Hehe, lúc về nói với mọi người rằng tớ sẽ không ăn với họ vào buổi trưa đâu.” Tôi vẫy tay với bạn cùng phòng.

Gương mặt bạn tôi khi ấy thật sự không thốt nên lời: “Đúng là trọng sắc khinh bạn!”

Tôi quay sang khẽ cười với cậu ấy, “Đi thôi!”

Kỳ thi lần đó tôi đã làm cực tốt.

nguồn: https://www.zhihu.com/question/334647706/answer/776384517?fbclid=IwAR0NuW3ZNRpkfrbLPB7aigFwsKqU7M7P66VUhOCgN1CodyjnwHbj2LILUzc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容