Yêu qua mạng, khi gặp mặt phát hiện đối phương rất xấu phải làm sao?

Cuối năm 2018, tôi quen một cô gái trên mạng, chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ, có khi nói đến nửa đêm vẫn không hết chuyện.

Sau đó, tôi phát hiện ra chúng tôi cách nhau rất gần, đi bộ cũng chỉ mất khoảng 20 phút.

Khoảng nửa tháng sau khi chúng tôi quen nhau, cô ấy nói muốn gặp mặt. Tôi nói với cô ấy rằng tôi rất xấu trai và bởi vì bị bệnh mà mặt cũng biến dạng. Cô ấy nói điều đó không quan trọng, cô ấy không quan tâm. Tôi đã rất cảm động, nhưng vẫn còn hơi sợ nên vẫn cứ từ chối.

Lúc đó cô ấy không cũng không kiến quyết đòi gặp mặt nữa nhưng cứ cách vài ngày cô ấy lại nhắc đến chuyện đó nên tôi đành đồng ý. Trưa hôm đó, tôi vô cùng hồi hộp chờ cô ấy ở trước tiểu khu nơi cô ấy ở.

Gặp mặt cũng rất ngượng ngùng, tuy trò chuyện qua mạng khá vui vẻ nhưng lần đầu gặp mặt hai người cũng hơi bỡ ngỡ. Mà tôi cũng là một đứa con trai tương không biết cách bắt chuyện nên cả hai cũng chẳng nói gì nhiều. Kỳ thật chỉ là một buổi gặp mặt, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cả quá trình chỉ có 10 phút sau đó chúng tôi liền tạm biệt.

Sau khi về nhà, tôi vẫn liên lạc với cô ấy bằng QQ, nhưng cô ấy trở nên hơi lạnh nhạt, lúc đầu tôi nghĩ chắc là do mới gặp nhau, chuyện này cũng bình thường thôi, bởi vì tôi cũng không biết phải nói sao, cũng do tôi không được tự nhiên như lúc trước.

Nhưng ba ngày liên tiếp, cô ấy rất lạnh lùng, trước khi gặp mặt nhiệt tình bao nhiêu thì sau khi gặp mặt cô ấy lại lạnh lùng bấy nhiêu. Tôi không quen với sự thay đổi đột ngột này, trong lòng cực kỳ khó chịu. Tôi hỏi cô ấy tại sao cô ấy trở nên như vậy? Cô ấy nói không có gì hết, cô ấy vốn dĩ đã như vậy. Tôi hỏi cô ấy rằng liệu tôi có làm gì sai khi cả hai gặp nhau không, và cô ấy nói không.

Tuy nhiên, cô vẫn tiếp tục lạnh lùng như vậy, cảm giác này rất rõ ràng. Nói thật thì tôi cũng hơi giận nên mấy hôm sau tôi lại hỏi cô ấy một lần nữa, chắc lần này cô ấy thấy tôi giận thật nên sau đó mới nói với tôi một cách khéo léo rằng cô ấy thấy tôi hơi xấu trai.

Khi đó cô ấy nói câu gì tôi cũng đã quên rồi, nhật ký trò chuyện tôi đã xóa từ lâu, dù sao thì tôi cũng chẳng muốn xem lại nữa.

Nói chung lúc đó tôi thấy rất khó chịu, nhưng tôi nhanh chóng nhắn lại: không sao đâu, không thích thì thôi.

Sau đó tôi cũng không liên lạc với cô ấy, cứ mơ mơ hồ hồ mấy ngày liền, tôi không tìm cô ấy, cô ấy tự nhiên cũng chẳng chủ động tìm tôi.

Tôi căm hận căn bệnh này, tôi nghĩ về nó rất nhiều nhưng cũng chẳng biết phải làm sao, không biết tại sao lại xảy ra hiện tượng này.

Rồi đến ngày thứ 15, có lẽ thế, dù sao thì cũng phải được hai tuần rồi, tối hôm đó sau khi tắm xong, nhìn mình trần truồng trong gương, nhìn rất lâu rồi tự hỏi bản thân, nếu tôi là cô ấy, liệu sau khi gặp tôi, tôi có thích mình không?

Câu trả lời thế mà chẳng cần nghĩ, không, chắc chắn là không không.

Sau đó tôi cũng cho qua mọi chuyện, vốn dĩ tôi xấu như vậy, làm sao tôi có thể yêu cầu người khác thích tôi cơ chứ?

Hình thức bên trong và bên ngoài đã tạo nên một tôi như thế. Cô ấy sẵn sàng gặp tôi, thậm chí đề nghị gặp tôi, cho thấy rằng cô ấy thích vẻ đẹp bên trong của tôi, nhưng không có nghĩa là cô ấy phải phớt lờ vẻ bên ngoài xấu xí của tôi.

Và ở một góc độ khác, điều này cũng chứng tỏ bên trong tôi chưa đủ tốt, chưa đủ tốt để khiến cô ấy phớt lờ vẻ bên ngoài của mình.

Và ngay cả tôi cũng không làm được việc không để ý đến vẻ bề ngoài của người khác, vậy sao tôi có thể yêu cầu cô ấy phải làm được điều này cơ chứ?

Trên thực tế, tôi nên cảm ơn cô ấy vì đã từng thích tôi, chứng tỏ rằng tôi cũng có điểm thu hút cô ấy.

Dần dần tôi cũng bình thường trở lại, không còn chệnh choạng nữa, thỉnh thoảng cũng nhắn tin cho cô ấy, tuy cô ấy vẫn tỏ ra lạnh nhạt nhưng tôi không còn buồn và khó chịu nữa.

Tôi không trách cô ấy. Khi cô ấy nhìn thấy tôi, trong lòng hẳn là có một khoảng trống lớn, và hẳn là cũng thất vọng và khó chịu đi. Sau khi gặp mặt, cô ấy không cách nào làm lơ đi cảm giác của bản thân, nên đã không thể đối xử với tôi giống như bình thường, nhưng nếu phải nói thẳng rằng tôi thấy anh rất xấu cũng là một chuyện vô cùng khó khăn.

Chính vì vậy cô ấy chọn đáp trả một cách lạnh lùng, và cuối cùng cô ấy cũng nói cho tôi biết suy nghĩ thật của mình, không hề nói dối và không bịa ra lý do hời hợt để lừa tôi. Tôi nên cảm ơn cô ấy mới phải.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容