[Wechat] Thức Khuya Thành Nghiện, Cũng Quen Rồi Cảm Giác Không Có Người Quan Tâm

Tác giả: 蕊希

Lược dịch: Mây Không Biết Bay

Tại sao nhiều người thích thức khuya?

Một câu trả lời rất được yêu thích trên Zhihu: Có lẽ chỉ vào ban đêm, bạn mới có thể bắt kịp được thời gian.

Bởi vì chúng ta có quá nhiều thì giờ bị đánh cắp trong ngày. Những công việc ngoài giờ liên miên, lời chúc mừng đột ngột vào đêm khuya từ lãnh đạo… tất cả đều lấy đi thời gian cá nhân chật vật của chúng ta.

Trong thế giới người lớn, có một nền tảng xã hội cơ bản.

Khi chúng ta nói chúc ngủ ngon không có nghĩa là chúng ta đã thực sự ngủ mà chúng ta chỉ muốn nói với bạn rằng: Tôi sắp bước vào một không gian riêng tư chỉ thuộc về mình.

Khi màn đêm buông xuống, chúng ta có thể cởi bỏ mặt nạ trong đêm đen của chính mình, để con người thật của mình sống dậy. Chúng ta sẽ lướt Weibo, xem các chương trình tạp kỹ, cày phim truyền hình và trốn trên giường để xem tiểu thuyết…

Mọi người đều đang bí mật xây dựng trại tâm linh của riêng mình trong bóng tối.

Trên thực tế, đôi khi, tôi cũng muốn đi ngủ sớm.

Mặc dù ngày nào trên điện thoại di động cũng đẩy một số tin nhắn, chẳng hạn như “Lập trình viên 23 tuổi, thức khuya đến chết” và “Thức khuya sau 25 tuổi là giết chết cuộc đời”; 

Mặc dù lớp kem nền không còn che được nước mắt và quầng thâm của, tôi vẫn không thể bỏ điện thoại xuống và thỏa hiệp với một cuộc sống lành mạnh.

Đến chân tơ kẽ tóc và làn da của mình tôi cũng mặc kệ chứ đừng nói đến một cơ thể khỏe mạnh, tôi chỉ cố gắng giữ cảm giác tách biệt với cuộc sống thực, giữ lại một phần không gian và thời gian cá nhân còn lại.

Tôi nhớ cách đây đã lâu, tôi có đọc một truyện ngắn “Đàn ông” của Haruki Murakami.

Nhân vật nữ chính là một bà nội trợ, cô quyết định không ngủ vì cuộc sống đầy rắc rối, máy móc nhàm chán của mình.

Vì vậy, cô đã chịu đựng suốt 20 đêm không ngủ, lựa chọn suy nghĩ và kiểm tra bản thân cho đến cuối cuộc đời.

Trong một thời gian dài, tôi không hiểu được ý nghĩa cái kết của cuốn sách. Sau này, khi bước chân vào xã hội và thôi mong chờ khoảnh khắc đi ngủ, tôi mới nhận ra điều đó.

Nhân vật nữ chính do Haruki Murakami miêu tả không phải là không muốn ngủ, mà cảm thấy áp lực từ cuộc sống và muốn theo đuổi một đời sống tinh thần khác theo cách “không ngủ được”, nhưng cuối cùng cô lại đi đến cùng cực tới chết.

Đúng vậy, điều này cũng đúng với chúng ta trong cuộc sống thực.

Nhưng tôi thấy rằng một sự hi sinh như vậy thực sự không đáng giá.

Thức khuya không làm cho cuộc sống của chúng ta tốt hơn mà tạo thành một vòng luẩn quẩn.

Tôi nhớ khi tôi còn nhỏ, ông bà tôi luôn đi ngủ rất sớm, họ thường tắm rửa và đi ngủ ngay sau khi xem thời sự.

Lúc đó tôi nghĩ khi về già người ta sẽ thế này.

Sau này, ông nói với tôi: Bạn ngày làm việc chăm chỉ, tích lũy năng lượng vào ban đêm sẽ giúp con sống khỏe mạnh hơn. Đây là sự thật mà những người ở thế hệ của họ đã nhận ra trong cuộc đời.

Tôi nghĩ lại những ngày nhỏ bị bố mẹ giục đi ngủ sớm. Mặc dù tôi luôn chống lại nhưng quy luật của cuộc sống tự nhiên là làm việc lúc mặt trời mọc và nghỉ ngơi lúc hoàng hôn. Điều này đã giúp tôi mỗi ngày đều tràn đầy năng lượng và tinh thần rạng rỡ trong suốt khoảng thời gian đó.

Chúng ta luôn nghĩ rằng đi ngủ sớm là lãng phí thời gian, tốt hơn là dùng nó để xem phim truyền hình, tán gẫu và chơi game.

Nhưng thư giãn thích hợp có thể làm vui tinh thần, tự phụ quá mức là tiêu hao chính mình, bởi vì tinh thần con người không phải thư giãn bằng điện thoại di động, mà cần ngủ để dưỡng sinh.

Cuối cùng, tôi muốn nói với các bạn từ những vùng đất xa lạ: hãy chăm sóc bản thân, đắm mình ngủ sâu trong đêm thật lâu và đừng quên ngắm nhìn phong cảnh ban ngày.

Tối nay, hãy đi ngủ sớm, những điều tồi tệ sẽ qua đi, và bạn phải tin rằng ngày mai sẽ là một ngày tươi đẹp và viên mãn.  

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容