[Truyện ngắn] Chap 2: Cafe đắng bỏ thêm đường sẽ ngọt

Cafe đắng bỏ thêm đường sẽ ngọt

[Truyện ngắn] Chap 1: Cafe đắng bỏ thêm đường sẽ ngọt – Weibo24h.com

Ngày thứ ba mươi, hai em không tới, hôm nay trời lại mưa to, trong quán không bóng người.
Cửa quán bỗng được mở bởi một lực khá mạnh, một thân ảnh nhỏ nhắn ướt mẹp vụt vào rồi đóng cửa lại. Đó chính là hình bóng tôi luôn tìm kiếm những ngày qua, em lại xuất hiện, nhưng bằng một cách thê thảm nhất. Tôi quay người vào trong tìm cái khăn mới cho khách rồi đem ra cho em, nhìn em thật sự đáng thương.

Cám ơn anh

Em nhận lấy rồi nói tiếng cám ơn, giọng không chút cảm xúc.

Em vẫn uống cà phê đen?”

Tôi hỏi em, cảm giác thật xa lạ, tôi tự thấy mình thật đáng thương. Vui mừng gì chứ? Thương tâm gì chứ? Đối với em tôi cũng chỉ là ông chủ quán tận tình với khách mà thôi. Không chừng em sẽ nghĩ tôi là người ưa sạch sẽ, đưa khăn cho em là sợ em làm dơ quán không chừng, cảm giác này thật sự chẵng thoải mái chút nào cả. Thật tồi tệ.

Vâng

Cô gật đầu rồi quay người về phía cái bàn quen thuộc, tôi không biết nói gì, chỉ còn biết im lặng quay lại pha cà phê cho em.

Ngày thứ năm em trở lại.

Gần một tuần nay em đã trở về với bình thường, mỗi ngày đều đến quán. Có hôm đơn giản là đọc sách hay nhắn tin với bạn, nhưng thời gian em ngồi lại cũng trở nên nhiều hơn, có khi cả vài tiếng đồng hồ.

Ngày thứ sáu, hôm nay trời lại mưa to, em vẫn đến.

Mấy tháng mùa mưa tôi thật sự muốn đóng cửa tiệm, vì dường như thu nhập một ngày không đủ để ăn bữa cơm cho ra hồn. May là đây là nhà tôi nên không cần phải trả tiền thuê quán nên cứ tự nhiên mà làm thôi.

Hôm nay em vẫn xuất hiện, tôi quyết định bắt chuyện với em vì dù sao cũng chỉ có hai người trong quán.

Tôi có thể ngồi đây không?”

Tôi đặt tách cà phê trước mặt em như thường ngày, do dự một lúc rồi quyết định lên tiếng hỏi em.

Vâng

Vẫn là câu trả lời cộc lốc, nếu như không biết em chỉ sợ người ta sẽ nghĩ em là người câm mất.

Dường như anh đang có điều muốn hỏi em?”

Sau một lúc lâu im lặng nhìn điện thoại, dường như cảm nhận được sự mất tự nhiên của tôi nên em liền ngẩng đầu lên hỏi.

Tôi chỉ là thắc mắc, tại sao em lại chỉ uống cà phê đắng? Con gái các em thường chỉ thích mấy thứ ngọt ngọt hoặc những thứ bổ dưỡng như nước ép trái cây cho đẹp da, ít người lại thích ca phê đắng như em.”

Tôi thành thật nêu ra thắc mắc của mình, hình như trước đó em chỉ thích những thứ nước trái cây, nhưng từ lúc trở lại em chỉ thử mỗi thứ cà phê đắng nghét đó. Mặc dù nếu biết thưởng thức, vị cà phê sau vị đắng ngắt khi vừa uống vào thì vị thơm của chúng sẽ vấn vương trong miệng tạo cảm giác gây nghiện, nhưng thường thì vị đắng của nhấp cà phê đầu tiên đã làm người ta chán ngấy.

Với tôi, thưởng thức tách cà phê cũng như cảm giác yêu thầm vậy, lúc mới yêu cảm giác thật sự đắng ngắt như mới nếm thử nhấp đầu tiên của tách cà phê vậy, thật sự không muốn tiếp tục. Nhưng một khi cố chấp nhấp thêm một ngụm, từ từ cảm nhận hương vị nồng nàn sau đó cũng như cảm giác cố chấp biết rằng sẽ đau, nhưng vẫn cắm đầu vào và từ từ cảm nhận được cảm giác ngọt ngào của tình yêu thầm lặng, đau nhưng cũng rất kích thích.

Cà phê đắng bỏ đường sẽ ngọt. Chỉ là chưa tìm được vị đường đúng với khẩu vị cho nên vẫn thích cảm giác đắng ngắt đấy, có thể nói em là người kén chọn. Đã từng cố chấp nghĩ rằng mình đã tìm được vị đường mà mình yêu thích, nhưng thật ra đó chỉ là cảm giác kích thích nhất thời, ngọt đến sâu răng. Chỉ là khi nhổ đi cái răng bị sâu rồi cũng sợ luôn vị ngọt, không muốn lại một lần cảm nhận cái đau của sâu răng và cảm giác tê dại của thuốc tê để nhổ đi cái răng đau thôi.”

Em suy nghĩ một lúc rồi ngẩng đầu lên nhìn tôi, một ánh nhìn sâu xa khó đoán rồi trả lời. Lần đầu tiên tôi thấy em nói nhiều như vậy, và sau khi nói xong em lại cười, nụ cười chua chát.

Không lẽ em đang so sánh tách cà phê với chính tình yêu của em? Em đã biết sự thật?

Vậy tại sao không đổi thành một loại thức uống khác mà lại là cà phê đen?” Tôi lại tò mò, cũng không mong em sẽ trả lời.

Em chỉ nhìn tôi cười, nụ cười lạ nhưng không trả lời. Tôi định nói là không cần em phải trả lời vì không muốn cục diện trở nên bế tắt, nhưng cuối cùng còn chưa kịp lên tiếng thì đã có khách bước vào, và thế là cuộc trò chuyện của chúng tôi dừng lại ở đó.

Tobe continued

Tác giả: Kenz Shinjiz
© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容