Tình yêu đích thực là gì?

Khi tôi còn nhỏ, tôi nghĩ rằng tình yêu đích thực là sự chiếm hữu cực độ. Cô ấy là của tôi, tôi sẽ không cho phép cô ấy nói chuyện với bất kỳ người con trai nào hết. Ngay cả khi cô ấy nhìn người khác, tôi cũng cảm thấy không thoải mái. Tôi ích kỷ, nhạy cảm và có tính chiếm hữu cao. Tôi coi những điều này như là biểu hiện cho việc yêu cô ấy.

Vào thời điểm đó, tôi thích một cô gái, và cuối cùng thì tôi cũng thành công làm cô ấy tức giận vì sự ích kỷ của mình.

Sau này, tôi nghĩ rằng tình yêu đích thực có nghĩa là tình yêu nồng cháy, tình yêu sét đánh, yêu nhau tới đầu bạc răng long.

Tôi coi trọng tình yêu hơn bất cứ thứ gì, nó quan trọng hơn tất cả mọi thứ trên thế giới. Cuộc sống của chúng tôi chính là, anh có em, em có anh và chỉ thế là đủ, nóng lòng muốn chen vào cuộc sống của đối phương và không muốn tách rời dù chỉ một giây.

Khi đó, tôi cũng yêu một cô gái theo cách này, mãi cho đến khi tôi lỡ dở việc học hành và sự nghiệp, cũng không thực hiện được lời hứa của mình.

Qua một thời gian, tôi nghĩ rằng tình yêu là nhu cầu về mặt thể xác, tình yêu là cái gì cơ chứ, yêu đương cũng đâu có nghĩa lý gì, đừng nói những điều vô nghĩa với tôi.

Tình yêu chính là ăn, uống, ngủ, hai người làm tình xong thì nằm trên giường, không nói chuyện, nói một câu chúc ngủ ngon thì coi như là xong việc, mỗi người quay một hướng nằm ngủ, ngày thường thì cứ bận rộn việc của riêng mình, cũng chẳng cần thiết phải liên lạc làm gì.

Lúc đó, tôi đã có một mối quan hệ như vậy đó. Tôi không biết đó có phải là tình yêu hay không, và tôi cũng chẳng quan tâm đến điều đó, sau đó chúng tôi cũng rất tự nhiên mà chia tay.

Bây giờ, tôi gần như không biết tình yêu đích thực là gì

Cho đến một ngày tôi tình cờ gặp một cô gái, khi ở bên cạnh cô ấy tôi cảm thấy rất kỳ lạ, tôi ít khi nghĩ đến câu hỏi “tình yêu là gì”, tôi chỉ biết rằng khi ở bên nhau, chúng tôi rất hạnh phúc dù có nói chuyện gì đi chăng nữa. Cô ấy cho tôi cảm giác thoải mái không gì giải thích được

Tôi không còn bốc đồng, sẵn sàng lắng nghe và cũng không suy nghĩ lung tung nữa. Toàn bộ con người tôi hình như đã bình tĩnh đi nhiều.

Chúng tôi có thể không liên lạc cả ngày, chỉ nói với nhau vài châu chào buổi sáng, chúc ngủ ngon nhưng cũng không cảm thấy đối phương thờ ơ với mình.

Tôi cũng không tìm mọi cách để điều khiển cảm xúc của cô ấy như trước đây. Tôi chỉ muốn trung thực và chân thành.

Lần đầu tiên tôi cảm thấy “Ồ, hóa ra tình yêu cũng có thể như vậy”, cảm giác hết sức đơn giản và phẳng lặng, nhưng lại khiến cơ thể tràn đầy sức lực, trái tim tràn đầy ấm áp, và cuộc sống tràn đầy hiện thực.

Tôi hiếm khi nghĩ về tương lai sẽ ra sao. Tôi chỉ nghĩ rằng mỗi khoảnh khắc đều là một món quà của Chúa. Thật tuyệt khi có cô ấy. Tôi vẫn không biết tình yêu đích thực là gì, nhưng bây giờ tôi cũng chẳng quan tâm tới nó nữa. Tôi chỉ biết, cảm giác của tôi cho tôi biết rằng: hiện tại, mọi thứ đều ổn, ngay cả khi thế giới bị hủy diệt trong một giây tới, tôi cũng không hối tiếc.

Có thể khi bạn không còn nghĩ tình yêu đích thực là gì, thì cũng có nghĩa là bạn đã đến gần với tình yêu hơn rồi đó.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容