NÓI THẬT LÒNG, BẠN CÓ THỰC SỰ YÊU VỢ MÌNH KHÔNG? ( Phần 1/2 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/446587056/answer/2147240975?

——————————-

NÓI THẬT LÒNG, BẠN CÓ THỰC SỰ YÊU VỢ MÌNH KHÔNG? 

Vào lúc vô tình tôi đã phát hiện một bài trả lời Zhihu của vợ (tôi cảm thấy mình cần phải giải thích một chút, tại sao lại trùng hợp như vậy, thực ra cũng không phải là đặc biệt tình cờ, phần mềm Zhihu này là do cô ấy gợi ý cho tôi, vì vậy tôi cũng theo dõi cô ấy rồi, câu trả lời của cô ấy ít đến đáng thương. Nặc danh của cô ấy tôi quả thực không nhìn thấy, nhưng câu hỏi mà cô lấy lưu lại thì có thể, câu trả lời nặc danh không hiển thị, có thể là cô ấy vì để thuận tiện trả lời nên lưu lại, không ngờ một cái lịch sử nói chuyện, bại lộ rồi. Hahaha~) 

Câu hỏi đặt ra là một cuộc hôn nhân không có tình yêu sẽ cảm thấy như thế nào. Câu đầu tiên của cô ấy chính là hôn nhân của chúng tôi không có tình yêu. Tôi không phủ nhận điểm này, suy cho cùng cả hai chúng tôi đều là những chàng trai cô gái ngoài ba mươi đã đến tuổi nên bị ba mẹ giục cưới. Cô ấy nói hôn nhân của chúng tôi là dựa vào việc làm lấy lệ với ba mẹ làm mục đích ban đầu, tôi cũng không phủ nhận. Nhưng chuyện này đối với tôi mà nói cái này thực sự chỉ là một phần, tôi không đến mức yêu cô ấy nhiều bao nhiêu, nhưng hảo cảm là tuyệt đối có, đương nhiên từ trước đến nay tôi chưa từng nói trước mặt cô ấy. 

Trước khi tôi và cô ấy kết hôn thì chưa từng yêu đương, nhưng tôi vẫn mạnh mẽ hơn cô ấy một chút. Tôi lúc ở đại học từng yêu đương kiểu thức ăn nhanh một lần. Cũng là lần đó khiến tôi cảm thấy yêu đương không bằng viết chương trình và chơi game. Tôi năm ba, bạn gái cũ năm một, rất dính nhau. Làm nũng bán manh tất cả các loại đều thông thạo. Tôi thực sự thích cô ấy, tôi cũng thực sự thích chơi game. Mọi người có thể tưởng tượng ra các kiểu tình tiết cũ, cuối cùng vì tôi mải chơi game, không thể quan tâm chăm sóc cô ấy nhiều nên chia tay. Thực sự tôi là một người đàn ông phù hợp sống cả đời với game. 

Trường chính quy không tệ, hơn nữa chuyên ngành cũng tương đối dễ tìm công việc. Tôi không định học cao học, tốt nghiệp liền đi làm. Công việc rất bận, nhưng lương cũng không thấp. Sau mấy năm ra sức làm việc, vẫn là một thân một mình. Tôi không vội, nhưng ba mẹ ngồi không yên rồi, sắp xếp cho tôi xem mắt. Tôi vui vẻ chấp nhận, dù sao ở trong miếu hoà thượng này tôi cưới không được vợ rồi. 

Rất nhanh, dưới sự sắp xếp của ba mẹ, tôi ít nhiều gì đã gặp hai ba người, đủ loại không phù hợp, có người là không có ấn tượng đầu tiên, nói thẳng là tôi thực sự không cảm nhận được vẻ đẹp của cô ấy, có người nói chuyện căn bản là nói không đến một lát, không có chủ đề chung. Cho đến khi vợ tôi xuất hiện, cô ấy không phải là kiểu đại mỹ nữ, nhưng tuyệt đối là một người ưu nhìn. Hôm đó cô ấy mặc một chiếc áo khoác ngoài màu kaki, cho tôi một cảm giác dịu dàng và vững vàng. Thì ra anh em à, kiểu tôi thích chính là kiểu này. Chúng tôi câu được câu chăng nói chuyện một lát, ăn cơm, tôi đưa cô ấy về nhà. Tất cả đều là bình thường tự nhiên như vậy. 

Sau khi tốt nghiệp đại học, thời gian ở chung với người khác giới cũng càng ngày càng ít. Ngôn từ của tôi không tốt, càng ngại nói chuyện với con gái hơn. Với cô ấy tôi cũng không có cách nào khéo ăn khéo nói, khiến cho cô ấy vui vẻ. Tính cách của cô ấy cũng tương đối hướng nội, vì vậy giữa chúng tôi hầu như không có những hành động thân mật giữa tình nhân. Càng không có cái gọi là tình yêu. Nhưng nhìn lẫn nhau xem, chúng tôi quả thực là cực kỳ phù hợp lẫn nhau. Hoàn cảnh gia đình, học lực, công việc đều tương đương nhau. Cô gái xấp xỉ ba mươi như cô ấy, quả thực là sốt ruột rồi. Dưới sự thúc giục của ba mẹ, chúng tôi đã kết hôn. 

Tôi rất bận, công việc viết chương trình mọi người đều hiểu. Cô ấy là giáo viên trong biên chế, cũng không thể nào đến Bắc Kinh tìm tôi. Hôn nhân xa, trong mắt cô ấy không có tình yêu, cũng sẽ không có tình yêu. 

Cô ấy nói chúng tôi một năm cũng không gặp được mấy lần, so với vợ chồng bình thường số lần gặp mặt quả thực rất ít, nhưng tôi không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể về nhà. Ngoại trừ những ngày nghỉ do pháp luật quy định như ngày quốc tế lao động hay lễ quốc khánh, một khi có cơ hội điều chỉnh thời gian làm việc và nghỉ ngơi, tôi đều sẽ về nhà.

Tôi cũng không phải “có vợ hay không cũng như nhau” như cô ấy nói, sao lại như nhau chứ, đợi trong miếu hoà thượng nhiều năm như vậy, bây giờ trong nhà bỗng nhiên có cô ấy, khỏi phải nói có bao nhiêu yên tâm. Nghĩ đến cô ấy, tôi cảm thấy có động lực hơn trong công việc! Tôi thực sự không phải là cái máy chỉ biết tiếp xúc với máy tính, tôi cũng sẽ ngưỡng mộ những người một khi về nhà liền có thể cùng vợ hôn hôn ôm ôm nhấc cao lên, huống hồ vợ tôi còn xinh đẹp như vậy. Cô ấy nói cô ấy không muốn khiến cuộc hôn nhân này nước chảy bèo trôi, tôi thì càng không muốn đó được không, tôi thực ra cũng không định sẽ cứ làm nhân viên lập trình này. Công việc tiêu hao thể lực và trí óc cao như vậy, làm gì có về quê hương thi công chức được hoan nghênh. Chủ yếu là cũng có thể mỗi ngày cùng vợ hôn hôn ôm ôm nhấc lên cao. Cô ấy nói hôn nhân gì không có tình yêu, không có tình cảm, chuyện này không phải là do không sống chung sao, ngày ngày không gặp mặt, làm sao va nhau ra tia lửa tình yêu chứ.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容