Những câu nói truyền cảm hứng cho mọi người. ( Phần 2/2)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

1. Càng có tuổi, tôi càng cảm thấy có những người tâm hồn u ám, trong lòng đầy tâm kế, đầu ốc đầy mưu mô là vì không đủ cơ trí. Điều này trái ngược hoàn toàn với nhận thức của tôi khi còn trẻ. Mặc dù không phải hoàn toàn như vậy, nhưng về tổng thể, những người đủ thông minh, trình độ phát triển càng cao thường có xu hướng lựa chọn công bằng, chính nghĩa, và thường có một phẩm cách chân thành, lương thiện.

2. Tôi không tin hoa tay có thể đem lại cho chúng ta cái gì, tôi chỉ tin tưởng sức mạnh của mười ngón tay nắm lại thành nắm đấm, nó có thể giúp tôi tạo nên một thế giới hoàn toàn khác.

3. Những người hướng ngoại thường hay mơ mông, người hướng nội mới là những người tỉnh táo.

– Tống Cách

4. Vài năm sau, bạn cũng đã trải qua một vài chuyện đời, cũng có một vài câu chuyện chỉ có thể một mình lẩm bẩm trong những đêm mất ngủ, bạn trưởng thành chín chắn, dần dần hiểu được sống phải biết lo, chết phải biết sợ. Cuối cùng bạn sẽ hiểu ra đồng thời bình tâm và chấp nhận chuyện anh ấy chẳng qua chỉ là một người bình thường mà thôi, bản chất chẳng có gì khác với những người A, B, C, D ngoài kia cả. Nhưng mà, không hiểu tại sao bạn vẫn cứ nhớ nhung, giống như mê tín vậy, vũ trụ có sụp đổ, thần vẫn cứ là thần.

5. Mọi đau khổ của con người, bản chất đều là sự tức giận trước sự bất lực của mình.

– Vương Tiểu Ba

6. Tất cả những cuộc đời không trân trọng đều nên kết thúc một cách cao ngạo.

– Jian Zheng – Lụa rách tháng tư

7. Hãy ra ngoài cùng với đám bạn sôi nổi náo nhiệt đi. Là bọn họ ăn thùng uống vại cười to nói to, lôi kéo đùa nghịch, ra sức kéo bạn ra khỏi vực thẳm cô độc, xô xô đẩy đẩy như không có chuyện gì xảy ra mang bạn tiến lên phía trước. Bọn họ khiến cho bạn cảm nhận được không khí ấm áp của ngày lễ tết ngay trong những vắn lặng thường ngày. Mặc dù bạn không dám nói cảm ơn, nhưng bạn biết cuộc đời rực rỡ gấm hoa, sẽ có một nét do bạn vẽ lên.

8. Không ai có thể chi phối cảm xúc của người khác, chỉ có chính mình không buông tha cho chính mình, trong lòng ai mà không có câu chuyện của riêng mình, chỉ là họ học được cách kiềm chế mà thôi.

9. Có nhiều lúc, không phải chúng ta đi nhìn bóng lưng bố mẹ, mà là nhận lấy ánh mắt dõi theo của họ, nhìn thấy bố mẹ không lỡ, không yên tâm, trong mắt toàn là lo lắng. Sau này mới từ từ ngộ ra, trên thế giới này, sẽ không có thêm bất kỳ một ai như bố mẹ, yêu tôi như tính mạng.

– Long Ưng Đài.

10. Ranh giới giữa người với người, những gì có thể kể với nhau chỉ là những bề nổi bên ngoài, một vài chuyện nhân tình thế thái mà thôi. Những cô đơn sâu thẳm trong tâm hồn thì vĩnh viễn không bao giờ nói được ra cả.

– Jian Zheng

11. Tôi đang mang một nỗi buồn rất lớn nhưng lại không rơi nổi vài hàng nước mắt. Tôi đã bộc lộ tất cả những yếu đuối nhất của mình, đấm ngực dậm chân, làm loạn lên như một thằng hề, nhưng mọi vật như gió thổi qua tai. Đã vô số lần tôi kể lể mình cô độc đến thế nào, rồi lại kể mọi người cô độc đến thế nào. Càng kể tôi càng sượng sùng, một mình đứng trên địa cầu, không biết phải thu dọn tàn cục thế nào.

– Lý Quyên

12. Hai mươi mấy tuổi đầu, bạn mờ mịt lại sốt ruột, bạn muốn có nhà, có xe, bạn muốn đi du lịch, bạn muốn một cuộc sống xa hoa. Bạn còn trẻ như vậy đã ước ao cả thế giới, bạn còn bồng bột như vậy mà đã muốn nhìn thấu cả cuộc đời. Bạn không ngừng thôi thúc bản thân phải nhanh nhanh trưởng thành, nhưng lại không bình tâm được để nghiêm túc đọc một bài văn. Hết lần này đến lần khác bạn hô khẩu hiệu tiến lên, nhưng lại vẫn đang gần như dậm chân tại chỗ.

13. Có đôi khi bạn vô cùng muốn có một người để tâm sự, nhưng cuối cùng bạn sẽ phát hiện, có những chuyện không thể đi nói với người khác, có những chuyện không cần phải nói với người khác, có những chuyện vốn chẳng cách nào dùng từ ngữ để nói với người khác, có những chuyện cho dù có nói với người khác họ cũng không thể nào hiểu được. Vậy nên bạn phải học cách trưởng thành, học cách chôn vùi những uất ức tận sâu trong tim sau đó làm một con người điềm tĩnh, sóng gió vẫn lặng, có lẽ đó chính là cô độc.

14. Chỉ có một việc khiến người ta mệt mỏi nhất, đó chính là lung lay dao động và thiếu quyết đoán. Mỗi lần làm việc gì đó, hãy thả lỏng cơ thể và tâm trí, cho dù có làm hỏng chuyện cũng tốt hơn nhiều so với không làm gì hết.

– Stephen Zweig – Khi những vì sao của nhân loại tỏa sáng

15. “Không hẹn mà gặp” thực sự là một cụm từ rất đẹp, nghĩ đã khiến người ta cảm thấy ấm lòng. Nó giống như: Vừa mua được một cái áo khoác ấm sực, chợt gặp đợt rét đầu đông đầu tiên. Tăng ca đến tận khuya, lại vừa kịp mua được củ khoai nướng nóng hổi cuối cùng ở ga tàu điện. Trời đã u ám sầm sì cả ngày rồi, nhưng khi bạn đã bước chân vào nhà mới bắt đầu rơi những hạt mưa đầu tiên. Mà tôi tưởng như đã vuột mất em, lại không ngờ rằng, khi tôi đang đằm mình giữa sóng gió cuộc đời, không ngóc đầu lên nổi, cuộc sống lại nhẹ nhàng đưa em đến bên tôi. Cứ như vậy, chúng ta bốn mắt nhìn nhau, giữa trạm xe hay trung tâm thương mại tấp nập người qua người lại, hoặc là tại một giao lộ bình thường nào đó. Khoảnh khắc em mỉm cười với tôi đó, nó chính là không hẹn mà gặp.

16. Chúng ta cứ bảo thuận theo tự nhiên khi vượt qua những gập ghềnh chông gai trên đường đời, nhưng lại rất ít khi thừa nhận, cái gọi là thuận theo tự nhiên kỳ thật chính là không cưỡng cầu sau khi đã cố gắng hết sức mình, chứ không phải là hai tay buông xuôi không làm gì hết.

17. Phàm là những chuyện không thể khiến mọi người hào hứng làm, đều là những chuyện không đáng vào đâu cả.

– Max Weber – Học thuật và chính trị

18. Khi chưa có ai hiểu bạn và yêu bạn, chúng ta chỉ có thể mang một khuôn mặt, một khuôn mặt bình thản hờ hững để bảo vệ bản thân mình, bảo vệ tôn nghiêm của mình, sự kiêu hãnh của mình, những tình cảm yếu đuối sâu bên trong trái tim mình và tình yêu chân quý của chúng ta. Làm một con người cao quý, ngoài thứ đó ra, nước mắt và những lời than vãn đều là dư thừa, chỉ làm mình thêm đau buồn hơn mà thôi.

19. Quê hương không thể níu giữ trói buộc một con người, vậy nên mới có phiêu bạt, có phương xa. Đất khách quê người không giữ nổi linh hồn, từ đó với có trở về, có cố hương.

– Người tha hương

20. Trước đây tôi cũng cứ tưởng rằng, giữa hai người yêu nhau, bắt đầu có dấu hiệu chán nhau là nên kết thúc rồi. Mãi đến gần đây tôi mới biết: khi bạn cảm thấy tình yêu bắt đầu nhạt dần, tình yêu thực sự mới bắt đầu manh nha. Tất nhiên bạn có thể chọn từ bỏ, sau đó đi tìm một tình yêu mới, nhưng cái giá của nó chính là, bạn sẽ không bao giờ thoát khỏi vòng tuần hoàn luẩn quẩn với cái mới.

21. 

Hỏi: Cảm giác sẽ như nào nếu bỗng nhiên không thích một người nào đó nữa?

Đáp: Vốn trên người anh ấy luôn tỏa sáng lấp lánh, bỗng một khoảnh khắc nào đó đột nhiên nó tắt ngấm, trở thành một hạt cát trong vũ trụ bao la. Tôi cố gắng để nhớ lại dáng vẻ anh ấy tỏa sáng rực rỡ, nhưng không thể nào nhớ ra nổi. Sau đó tôi mới phát hiện, đó là do lần đầu tiên gặp anh ấy, trong mắt tôi có ánh sáng.

22. Lúc còn nhỏ không xem hắn ta là người, lớn lên rồi cũng chẳng thành người được.

– Lỗ Tấn

23. Dấu hiệu đầu tiên của tình yêu đích thực là sự rụt rè ở con trai và sự mạnh dạn ở con gái.

– Hugo – Nhà thờ Đức Bà Paris

24. Thân không cơ hàn, bố mẹ chưa từng thiếu tôi; người không tiến bộ, tôi lấy gì báo đáp bố mẹ.

25. Bạn sẽ không bao giờ cô đơn khi bên cạnh toàn là những người xa lạ. Cảm giác cô đơn thực sự đến từ những người bạn của bạn, người yêu của bạn, từ linh hồn mà bạn cho rằng gần gũi với bạn nhất. Khi bạn nhận ra rằng đến bọn họ cũng không thể đến gần bạn, cái ôm không thể thay thế sự đồng điệu tâm hồn, bạn mới cảm thấy cô đơn.

26. Thay vì nói mình rất lo lắng chuyện được mất, không bằng nói mình quá tự ti. Tôi rất nhạy cảm với sự xa cách dần trong mối quan hệ thân thiết của mình, dù là đối phương chỉ lùi về một bước, tôi đã vô cùng mất mát và không ngừng tự trách, không phải với người khác, mà là, “Nhìn đi, mình biết mình là đồ vô dụng mà, tất cả đều là lỗi của mình, mình biết ngay mà, sớm muộn gì mọi người cũng sẽ rời xa mình thôi.”

– Ngài Mèo ở phố Downing. 

27. Được người khác thấu hiểu thực sự là một điều vô cùng tuyệt vời. Nó giống như bạn tưởng rằng chỉ có mình mình cuộn tròn trong một không gian tối tăm không có ánh sáng, và anh xách một ngọn đèn đến tìm bạn, nói với bạn, tôi có thể ngồi bên cạnh bạn không? 

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容