Kinh Nghiệm Khi Có Một Loli Cùng Bàn Là Gì? ( Phần 2 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
—————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/324964565/answer/1801318102?fbclid=IwAR1A3kjG1_QnycVG8L3iXip27q_MZ3modr2esbOkYMe-NYvB-67-Hq8MHKk

———————————

Mùa xuân, là vạn vật giao….. Khụ khụ, vạn vật sống lại chơi xuân, là hormone bạo phát….. Khụ khụ, mùa hormone ngo ngoe rục rịch 

Sớm ở mấy tuần trước, thông qua tin tức nhỏ biết tin tức được chơi xuân

Tôi bắt đầu chuẩn bị món cô ấy thích ăn 

Cô ấy thích chân gà chua cay tôi tự làm, thích uống nguyên khí rừng rậm, thích ăn trái dâu tây……. 

Ta cầm di động ghi nhớ, nhớ kỹ từng chút những thứ này

“Gọi điện thoại để xác nhận xem mình cần mang lều trại không” 

Tôi vừa tự nói vừa mở ra thông tin liên lạc, quen thuộc bấm số cô ấy

“Hể? Sao thế?” 

Tiếng nói ngọt ngào của cô ấy truyền từ ống nghe thẳng tới màng não tôi

“Muốn mang lều trại không?” 

“Lều trại? Lều trại!” 

Tôi yên lặng mở ra bản ghi nhớ, ghi vào lều trại 

“Lều trại của cậu là dạng gì?” 

“Rất lớn, rất thoải mái” 

“Có thể chứa mấy người?” 

“Cậu, tớ” 

“Hả? Vậy nhỏ quá đó” 

Thật ra có thể chứa bốn năm người……. Nhưng tôi chưa nói

“Vậy nếu cậu cảm thấy nhỏ thì tớ không mang theo” 

“Không không không! Thật lớn! Quá lớn! Sao lại lớn thế!” 

Tôi bị cô ấy trực tiếp chọc cười 

Cô ấy luôn là như vậy, rõ ràng đổi làm bất cứ ai khác cũng sẽ có vẻ làm ra vẻ 

Nhưng ngữ khí và thái độ trên người cô ấy cố tình lại cực kỳ tự nhiên 

“Muốn ăn đồ nướng BBQ không?” 

“Tớ cảm thấy tớ có thể không cần đi nhạc viên Hồ Bạch Quả, mang theo cậu tùy tiện tìm một công viên cũng rất thoải mái” 

“Đêm nay tớ đi tìm cậu, làm bữa cơm chiều cho cậu và bác trai, bác gái?” 

“Xin cậu đừng tới, từ khi cậu đến nhà tớ làm cơm, tớ và ba mẹ đã béo vài cân” 

Giọng nói vờ ấm ức làm tôi buồn cười 

Tôi nhịn không được trêu ghẹo

“Vốn muốn làm thịt kho tàu mẫu thân đại nhân thân truyền cho cậu, xem ra người nào đó không có lộc ăn rồi ~” 

“Cái! Cái gì!”

“Tớ nói, thịt kho tàu……” 

“Làm ơn làm cho tớ nhiều hai cân thịt! Làm ơn!

(bang)

Tôi nghe được câu trả lời làm tôi vừa lòng, cô ấy vỗ cái bụng luôn luôn có thể ( bang ) 

“Vậy cậu hỏi bác trai xem đêm nay có về nhà ăn cơm không, nếu có cùng ăn thì tớ mua thêm hai lượng thịt” 

“Cha tớ đêm nay xã giao” 

“Roger that~” 

Tôi cúp điện thoại, mặc xong quần áo, chuẩn bị ra cửa 

“Con trai, đi đâu đó?” 

“Đi nhà Tiểu Trà cọ cơm” 

“Mẹ đi tìm dì Tuyết Lị của con uống rượu đi?” 

“Con cơm nước xong sẽ đến đón mẹ” 

“Được ~” 

Từ biệt mẫu thân đại nhân, tôi leo lên xe máy điện âu yếm, tiến thẳng đến chợ bán thức ăn 

“Ông chủ, lấy cho cháu hai củ cà rốt, một búp súp lơ, một khúc bí đao, lại cho cháu một chút hành” “Đến ngay, của cháu đây” 

Thanh toán tiền, cầm đồ ăn, tôi đi đến trước cửa hàng bán thịt thường đến 

“Người anh em tốt, cho tôi chút thịt ba chỉ, lại lấy một đoạn xương sườn và một khối cơ bắp cắt miếng” 

“Người anh em lại tới mua thịt hả? Hôm nay thịt mới, không mua nhiều chút à?” 

“Mua nhiều ăn không hết đâu người anh em” 

“Ha ha ha, đã biết” 

Chủ cửa hàng bán thịt là hai cha con, đứa con trai cùng tuổi tôi phụ trách mua thịt, người cha lão luyện phụ trách cắt, chúng tôi đã biết nhau hai ba năm 

Ra chợ rau, tôi đi vào tiểu khu nhà cô ấy 

“Tiểu Trà, mở cửa, tớ mang thịt kho tàu tới rồi” 

Vừa dứt lời, một trận tiếng dép lê nghiêng ngả, lảo đảo truyền đến, cửa mở ra 

“Sớm như vậy đã tới rồi, lúc này mới 3 giờ rưỡi, hầy, cách giờ cơm còn sớm” 

Cô ấy vừa nhận đồ ăn trong tay ta, vừa nghiêng người để tôi vào cửa

“Thịt kho tàu chính là một món ăn phí công, đương nhiên tớ phải tới sớm chút rồi” 

Tôi đi theo sau cô ấy vào phòng bếp, cô ấy đặt đồ ăn trên mặt bàn, đứng ở cạnh cửa phòng bếp nhìn tôi bắt đầu bận rộn 

“Đêm nay trừ bỏ thịt kho tàu thì còn gì nữa?” 

“Còn có canh bí đao bác gái thích uống, còn cả nồi súp lơ lần trước cậu ăn xong lại nói muốn ăn thêm lần nữa” 

Mỗi khi tôi báo một món ăn, đôi mắt sáng lên một lần 

Sau khi nói chuyện phiếm hai câu,tôi bắt đầu công việc lu bù

Rửa sạch, cắt khối, nấu sơ, rất nhanh phòng bếp đã nóng lên 

Tôi mặc áo ngắn tay, đeo tạp dề mồ hôi đầy trán 

Đột nhiên, một chiếc khăn lông lạnh lẽo đáp trên cổ tôi

“Đừng nóng hỏng rồi, nêu không nhưng thì ai nấu thịt kho tàu cho tớ ăn ngon” 

Tôi nghiêng đầu nhìn lại, cô ấy đỏ mặt, nhỏ giọng nói 

Nhìn thấy dáng vẻ này của cô ấy, tôi lại nổi tâm tư trêu cợt 

“Cậu nói cái gì ~~~~~ âm thanh máy hút khói quá lớn, tớ không nghe được ~~~~” 

“Tớ nói! Nếu cậu nóng chết tớ sẽ không có thịt kho tàu ăn!” 

“Cái gì ~~~~~~” 

“Nóng chết cậu đi!!!”

Hiểu ra mình bị trêu cợt, cô đỏ mặt hô lớn 

Tôi cười lớn tiếp tục làm việc, lấy ra một búp súp lơ bắt đầu cắt 

“A!” 

Bởi vì tầm mắt tôi không tự giác mà cứ hướng về cô ấy 

Rất nhanh, dao phay mạnh mẽ cắt vào tay tôi 

“Làm sao vậy?” 

“Cắt vào tay……” 

Cô ấy vừa thấy chảy máu, hoang mang rối loạn mà chạy tới phòng khách tìm băng keo cá nhân, băng dán tới cho tôi, nàng đi lên đã muốn trực tiếp dán 

“Cậu chờ chút! Không thể dán trực tiếp!” 

“A? Tại sao?” 

“Phải sát trùng trước” 

“Nhưng nhà tớ không có cồn và Povidone……” 

Nhìn cô ấy vì sốt ruột mà hơi chu cái miệng nhỏ, tôi có ý tưởng

“Cậu biết không, khi không có đồ sát trùng, nước miếng cũng là thuốc sát trùng không tồi” 

“Ha? Cậu chắc cậu cắt trúng tay chứ không phải cắt trúng đầu đó chứ?” 

“Tớ nói thật!” 

Tôi đầy mặt nghiêm túc, đồng thời lại nhẹ nhàng run rẩy ngón tay, tỏ vẻ tôi đang cố nén đau đớn (cũng thật sự rất đau) 

Cô ấy do dự hồi lâu, dưới sự thúc giục của tôi, dưới ánh mắt chờ mong của tôi, đầu lưỡi nhỏ của cô ấy cách ngón tay của tôi càng ngày càng gần 

“Chờ chút, sao cậu không tự liếm!” 

Hỏng rồi, sao nha đầu này đột nhiên thông minh lên vật? Nhưng không sao  

“Tớ mới vừa thử qua thịt ba chỉ, trong miệng có gia vị còn sót lại, sẽ cảm nhiễm” 

“Vậy… vậy vẫn là tớ làm đi…….” Cô ấy nhận thua, thở dài, chậm rãi ngậm lấy ngón tay bị thương của tôi 

Hình dung thế nào chứ, ấm áp, dinh dính, mềm mại, đau đớn nháy mắt bị truyền khắp toàn thân 

Qua vài giây sảng khoái, ngón tay của tôi rời đi sự dịu dàng 

ngay sau đó được băng dính nhẹ nhàng dán lên 

“Không đau chứ?” 

Cô ấy vẫn luôn không dám ngẩng đầu nhìn tôi, âm thanh cũng rất thấp, vừa rồi có thể nghe rõ 

Tôi cười khẽ, sờ đầu cô ấy, nói 

“Không đau, tiếp theo để tớ dùng lấp lánh sáng làm liệu lý tới báo đáp cậu đi!” 

Cô ấy bị ngữ khí của tôi chọc cười, đỏ mặt, nhẹ nhàng đánh ta hai cái 

Làm xong cơm chiều, bác gái phong trần mệt mỏi về đến nhà 

“Bác gái, hoan nghênh về nhà, mau tới ăn cơm” 

Bác gái tháo khẩu trang, đeo quần áo thật lớn, vội vàng rửa sạch tay rồi ngồi lại đây 

“Thịt kho tàu, súp lơ, vậy mà còn có cả canh bí đao!” 

“Bác gái vừa lòng không?” 

“Soạp Soạp Soạp…….” 

Dáng vẻ bác gái ăn ngấu nghiến chọc cười hai chúng tôi

Chúng tôi bưng chén đũa lên, đắm chìm trong bầu không khí ấm áp 

Cơm nước xong,tôi và Tiểu Trà ở phòng bếp rửa chén 

“Cậu không thể dùng nhiều chất tẩy chút à, cậu rửa thế không sạch” 

“Ai da, cậu phiền thật đó” 

Cô ấy hơi ấm ức rửa chén, gương mặt hơi cố 

Tôi nhịn không được nở nụ cười, vừa mới cơm nước xong, cô ấy đã muốn chạy về phía phòng khách 

Bác gái giữ cô lại, đẩy mạnh cô ấy về phòng bếp 

“Giúp đỡ rửa chén đi, đừng ở đây ham ăn biếng làm” 

Tôi nhìn cô gái nho nhỏ đáng yêu bên cạnh, trong lòng cảm thấy một trận ấm áp 

Rửa xong, tôi chuẩn bị đi đón mẫu thân đại nhân về nhà, bá mẫu để Tiểu Trà tiễn tôi 

Dưới bóng đêm, chúng tôi sóng vai đi qua từng cây đèn đường 

Dưới ánh đèn mờ nhạt câu có câu không trò chuyện 

Tới cửa tiểu khu, tôi đứng lại  

“Cậu trở về đi, đưa đến đây là được” 

“Ừm…….” 

Tôi đang chuẩn bị xoay người rời đi như thường ngày thì lại phát hiện cô ấy đứng tại chỗ không nhúc nhích, tay nhỏ bất an xoắn góc áo 

“Sao vậy?” 

“Tớ…….” 

“Sao?” 

Cô ấy yên lặng một lúc, đột nhiên tiến lên một bước, kéo gần khoảng cách với tôi 

“Sao vậy?” 

Cô ấy tiếp tục im lặng, đột nhiên có cử động 

Đầu cô ấy dựa sát vào ngực tôi, đôi tay vây quanh lưng tôi 

“Cậu có muốn thi đại học không?” 

Cô ấy nói mơ hồ không rõ 

Tôi sửng sốt hai giây, áp xuống kinh ngạc và nghi hoặc trong lòng, cũng nhẹ nhàng ôm chặt cô ấy 

“Tớ muốn thi chung đại học với cậu” 

“Tớ cũng thế…….” 

“Ừm…….” 

Tôi hưởng thụ lần đầu tiên chúng tôi đối mặt ôm nhau 

Một lát sau, cô ấy buông lỏng ra 

“Nói tốt rồi đó, tớ học trường nào cậu phải học trường đó” 

Cô ấy cố nén ngượng ngùng, ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt rót tất cả sao trời nhìn chằm chằm tôi 

“Đương nhiên là thế” 

Cô ấy gật đầu, không nói một lời mà xoay người sang chỗ khác, trở về 

Tôi nhìn theo nàng thẳng đến khi nhìn không thấy bóng dáng cô ấy

Sờ chỗ cô ấy vừa mới dựa vào, nơi đó kích động, ấm áp rung động 

Đêm đó, tôi mơ thấy……… (nếu còn có người muốn đọc, tiếp tới tôi sẽ viết, đi băng băng băng rồi)

Thật nhiều người thúc giục……. 

Đội sản xuất nghỉ ngơi, sớm đổi mới 

“Chào buổi sáng, Tiểu Trà 

“Chào……. Mà tại sao cậu đến cửa nhà tớ tìm tớ cùng đi học vậy?”

Cô ấy kéo theo sự mỏi mệt, nện bước đến gần tôi, quần thâm mắt trầm trọng nói cho tôi biết tối hôm qua cô ấy lại xem tiểu thuyết suốt đêm

“Đã xem xong Mật Mã Bí Ẩn 4 và 5 rồi chứ? Tớ mang cho cậu 6 và 7 nha ~ “

Tôi duỗi tay lấy ra tiểu thuyết đã chuẩn bị tốt, quơ trước mặt cô ấy  

“!!”

Cô ấy như chó con buồn ngủ nghe được mùi xương, đột nhiên mở hai mắt mê ly, nhào vào tôi 

“Nhanh! Lên! Lấy! Ra!”

Cô ấy nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ một 

Nói đến, vừa ra sức nhảy bắn lên, có ý muốn cướp hai quyển sách tôi giơ lên cao 

“Muốn hả? Đoạt được thì cho cậu ~ “

Ta chạy nhảy, né tránh sự đuổi bắt của cô ấy, sau đó giơ hai quyển sách lên cao, chạy về hướng trường học 

“Đứng lại cho tớ! Cậu là tên trêu đùa thiếu nữ đàng hoàng!”

Cô giả vờ giận, phồng mặt, tay áo bay bay đuổi theo 

“Sáng sớm cậu chạy nhanh như vậy làm gì! Mệt chết tớ!!! 

“Rốt cuộc, cô ấy một đường đuổi theo, tôi một đường chạy trốn, trong ánh mắt “Tuổi trẻ thật tốt” của chú gác cổng, chúng tôi xông vào phòng học sáng sớm không người 

“Ha…. Ha….. Đây gọi là tập thể dục buổi sáng! Cậu quá thiếu rèn luyện, rượu trắng!”

“Ai ngờ người như cậu lại toàn thân cơ bắp chứ……. “

Nhìn tôi như khoe ra bắp tay rắn chắc của mình, cô ấy đỏ mặt quay đầu đi, nói lẩm bẩm, ngồi vào chỗ ngồi

Cô ấy lấy ra cuối tuần tác nghiệp từ cặp sách ra đặt trên bàn tôi, sau đó tay nhỏ đụng vào tôi một cái 

“Có thể đừng dùng ánh mắt trừng giống chuông đồng nhìn chằm chằm tớ không?

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容