“CON TRAI CƯNG CỦA MẸ” ĐÁNG SỢ ĐẾN MỨC NÀO? (PHẦN 2)

Vậy là anh ta ngoại tình? Có cả con với người khác? Mẹ anh ta cũng biết rồi? Tôi hoang mang đến cùng cực, dùng sức véo mạnh mình một cái. Đây chỉ là ác mộng, chắc chắn chuyện này không thể nào xảy ra!

 Mặc dù lời tôi nói nghe rất tuyệt tình nhưng thực ra trong lòng tôi cũng vô cùng dằn vặt. Ngụy Đông là tình đầu của tôi, lúc kết hôn tôi hoàn toàn không lấy một chút tài sản nào của anh ta cả. Cưới nhau về cả anh ta và mẹ, còn cả chị dâu và cháu đều đến ở trong nhà tôi mua trước khi kết hôn tôi cũng không để ý. Ngày ngày đều bị mẹ chồng bới móc mỉa mai tôi đều nhẫn nhịn, lại còn chăm sóc thêm cả chị dâu Bạch Lệ và cháu ruột. Tôi yêu thương họ như người thân ruột thịt, nhưng có lẽ tôi đã biến thành con ngốc, chỉ vì một chữ “yêu”. “Có mỗi cái chứng minh thư thôi thôi chứ gì?” – Bà ấy bĩu môi, lấy chứng minh thư từ trong ví ra đưa cho tôi. Tôi không nhận. “Bây giờ đã không còn là vấn đề chứng minh thư nữa rồi, con quyết định rồi, ly hôn, không bàn bạc gì thêm nữa!”. “Thiên Thiên, em không yêu anh nữa à?” – Ngụy Đông hỏi tôi. Tôi tránh đi ánh mắt thâm tình của anh ta, cố gắng không khiến mình dao động. “Yêu không nổi nữa, anh có mẹ của anh là đủ rồi”. “Thế giờ em muốn anh phải làm sao? Bà ấy là mẹ anh, anh trai anh mất rồi, giờ chỉ có một mình anh bên cạnh mẹ thôi. Thiên Thiên, em là người nhân hậu…” “Bớt lấy nhân hậu lương thiện trói buộc tôi đi! Tôi nhân hậu rồi kết quả thế nào anh không thấy à? Mẹ anh được nước lấn tới, càng ngày càng quá quắt, cửa phòng không được đóng, không được xem phim một mình, đi đâu bà ấy cũng lẽo đẽo theo sau, cái gì cũng đòi can thiệp. Thôi không nói nữa, nói nữa cũng chẳng ích gì, ly hôn đi!” Mẹ anh ta thở dài một tiếng, nói: “Thì ra là do mẹ sai. Thiên Thiên, mẹ xin lỗi con! Nếu con còn chưa hết giận, mẹ quỳ xuống xin con nhé?” Nói xong, bà ấy khuỵu một chân ra vẻ chuẩn bị quỳ, cũng không biết là thật lòng hối lỗi hay là do không muốn bị đuổi đi. Ngụy Đông đau lòng, giơ tay đỡ mẹ anh ta dậy, cứng rắn nói: “Mẹ, con không cho phép mẹ quỳ, cô ấy muốn ly hôn thì ly hôn, mẹ con mình đi là được chứ gì?” Câu nói ấy của Ngụy Đông khiến tôi cảm thấy rất đau lòng, dù sao cũng là người mình yêu, nhìn dáng vẻ của anh ta lúc ấy, sao tôi vui cho được. Bà ấy kéo cánh tay tôi, giọng nói mang theo ngữ điệu cầu xin:  “Thiên Thiên, đừng để gia đình tan nát, nhà nào mà chẳng có chuyện nọ chuyện kia”. Đúng lúc này Bạch Lệ nghe thấy tiếng của chúng tôi nên bước vào phòng. “Thiên Thiên, em cũng muốn chị dọn đi đúng không? Chiều nay chị và Duệ Duệ sẽ đi tìm nhà. Từ trước đến nay em đối xử với nhà mình rất tốt, chị cảm ơn em”. Cuối cùng cũng có người nói được một câu tử tế, dù sao mẹ chồng tuổi cũng cao rồi, Bạch Lệ thì mất chồng mới hai năm, lại một mình nuôi con nhỏ. Tôi mềm lòng, nhưng cơn giận vẫn chưa tan, nắm lấy cái chứng minh thư trong tay mẹ chồng, một mình ra khỏi nhà. Nếu ngày hôm ấy thực sự ly hôn có lẽ sẽ không có hàng loạt những chuyện kỳ quái hoặc đau thương về sau, nhưng thượng đế vẫn luôn thích trêu ngươi người ta như vậy. Tôi có thai rồi. Đứa trẻ mà tôi và Ngụy Đông khao khát từ lâu cuối cùng cũng tới, sinh mệnh bé nhỏ này là máu mủ của tôi, không thể vì một lần cãi vã mà từ bỏ được. Ngụy Đông dỗ dành tôi rất lâu, mẹ chồng cũng xin lỗi tôi thêm lần nữa, Bạch Lệ thì nịnh tôi không ngớt, thế là tôi quyết định tha thứ cho bọn họ. Mấy tháng sau, gia đình này lại trở về như cũ. Trong thời gian này, Bạch Lệ cũng mang thai. Bạch Lệ quen bạn trai Lâm Thạc ở trên mạng, lần đầu tiên gặp mặt cũng là tôi đi cùng chị ta. Anh ta cao to đẹp trai, gia cảnh cũng tốt. Tôi vốn nghĩ rằng hai người họ không hợp, Bạch Lệ không xứng với anh ta. Ai ngờ Lâm Thạc lại rất nghiêm túc, yêu nhau hơn nửa tháng đã bắt đầu bàn chuyện cưới xin rồi. Bạch Lệ muốn mang theo cả Duệ Duệ đi tái giá nhưng mẹ chồng tôi không chịu, bà ấy nói Duệ Duệ là đứa cháu duy nhất mà con cả của bà để lại, không thể để nó đi theo họ người khác. Chuyện này ầm ĩ rất lâu, sau khi Bạch Lệ mang thai cũng không nhắc gì đến chuyện tái giá nữa. Mẹ chồng chăm sóc Bạch Lệ như con gái ruột, tôi cảm thấy hơi áy náy nhưng cũng không nghĩ nhiều, dù sao cũng là chuyện hai người họ tự làm ra. Dạo ấy Bạch Lệ như biến thành người khác, lúc nói chuyện với tôi cảm giác rất kỳ lạ, tôi nghĩ là do mang thai ảnh hưởng đến tính cách, cũng không để ý nhiều. Bụng tôi càng ngày càng to, mẹ chồng giục tôi đi siêu âm sàng lọc dị tật, nhưng tôi không vội, để đến lúc 6 tháng rồi mới đi. Đợt ấy mẹ chồng tôi liên tục gặng hỏi đứa bé là nam hay nữ, bác sỹ rất khó xử, tôi cũng thấy không vui. “Đây là con đầu lòng của con, dù là nam hay nữ con cũng sẽ sinh, thời buổi nào rồi mà mẹ còn trọng nam khinh nữ thế?”“Con hiểu lầm rồi, mẹ muốn hỏi để tiện chuẩn bị quần áo cho bé con thôi mà”. Nhìn bà ấy cũng không giống như nói dối nên tôi cũng không tiện nói gì thêm. Đêm hôm ấy lúc tôi tỉnh dậy thấy bà ấy và Ngụy Đông đang nhỏ giọng nói chuyện trong phòng khách, tôi nghe loáng thoáng “phá đứa bé đi…” Tôi không thể nào tin nổi, nhón chân khẽ khàng đi đến bên cửa, âm thanh càng rõ ràng.“Mẹ, Thiên Thiên có ngất đi đâu, làm sao mà thần không biết quỷ không hay để cô ấy uống thuốc được?” “Con cứ nói với nó là thuốc bổ, nó tin con mà”. “Trong bụng cô ấy là con của con mà, bác sỹ cũng không nói rõ ràng là con gái, mà dù có là con gái vẫn là con của con!” Bà ta cổ hủ đến mức độ này ư? Tôi tức giận đến mức đứng không vững, nhưng câu nói tiếp theo của bà ta càng khiến tôi khiếp sợ: “Con có phải không có con đâu, tiếc gì đứa con trong bụng nó?”Câu nói ấy khiến tôi nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi là có ý gì. Đương nhiên, ý trên mặt chữ, chỉ là tôi không thể nào tin nổi. Chúng tôi là tình đầu của nhau, trước khi yêu tôi Ngụy Đông không hề có người yêu nào khác. Vậy là anh ta ngoại tình? Có cả con với người khác? Mẹ anh ta cũng biết rồi? Tôi hoang mang đến cùng cực, dùng sức véo mạnh mình một cái. Đây chỉ là ác mộng, chắc chắn chuyện này không thể nào xảy ra! “Dù sao hai đứa trẻ con phải chọn một, con chọn Thiên Thiên mẹ sẽ không đồng ý. Nếu con không nghe lời mẹ thì mẹ sẽ đi nói cho nó biết.” “Con nghe mẹ được chưa! Muốn phá thì phá vậy!”

Trịnh Thu Mai (Quần Đùi Hoa) dịch.

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容