Bất ngờ biết được bí mật được giấu kín từ lâu là trải nghiệm như thế nào? ( Phần 2/10)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Tôi hỏi bố mẹ cô ấy đâu? Cô ấy nói bố mẹ đều ở nước ngoài, hiện tại trong nhà chỉ có cô ấy và bảo mẫu. Bảo mẫu nhà cô ấy gọi là Dì Lưu, là một người phụ nữ mập khoảng 50 tuổi.

Đổng Nguyệt giới thiệu tham quan đơn giản nhà của cô ấy. Trong nhà cô ấy có phòng chuyên để vẽ, thư viện, còn có rạp chiếu phim, bể bơi, sân tennis. Tôi không thể nào mà không cảm thán rằng mức độ hào hoa của người có tiền vượt ngoài sức tưởng tượng của tôi.

Đổng Nguyệt thú nhận với tôi rằng bạn trai tạm thời trước đây của cô ấy, ăn ở đều ở nhà cô ấy. Cô ấy cũng sắp xếp cho tôi một phòng ngủ riêng. Khi mà không có việc gì, có thể tự do đi lại trong nhà cô ấy, cũng có thể lên mạng xem phim, đọc sách, làm gì cũng được, nhưng không được sự cho phép của cô ấy thì không thể rời khỏi nhà.

Cô ấy nói rằng nếu cần tôi làm gì vào buổi tối thì lúc đó cô ấy sẽ báo trước cho tôi. 

Những lời nói này của Đổng Nguyeejt làm tôi cảm thấy kỳ quái, tôi cần phải làm gì vào buổi tối? Tôi chợt nhớ điều khoản trên thỏa thuận “ phải thỏa mãn tất cả những điều kì quái của bạn gái”, không lẽ cô ấy muốn tôi thỏa mãn điều kì quái vào buổi tối?

Hai ngày đầu, Đổng Nguyệt nói nhà không có việc gì, nói tôi tự do đi lại, tôi ở nhà cô ấy về cơ bản thì là đọc sách, lên mạng, có lúc thì tán gẫu với cô ấy, dần dần chúng tôi cũng trở nên thân thiết với nhau.

Đổng Nguyệt rất thích bơi lội, mỗi buổi chiều cô ấy đều bơi trong bể bơi ở nhà một hai tiếng. Cô ấy có vóc dáng rất đẹp, mang bikini càng làm nổi bật vóc dáng. Đôi khi tôi nghĩ, nếu cô ấy thật sự là bạn gái của tôi thì thật tốt.

Nhưng tôi biết suy nghĩ này của mình như là con cóc muốn ăn thịt thiên nga, một người mà lương tháng chưa đến 5000 như tôi thì cô ấy có thể nhìn đến tôi chứ?

Sáng ngày thứ ba, Đổng Nguyệt lấy điện thoại chỉ vào bức ảnh của một ngôi sao nói với tôi: “ Tôi rất thich con trai để kiểu tóc này, anh có thể thay đổi kiểu tóc này được không?”

Tôi nhìn vào điện thoại, hóa ra là kiểu tóc Undercut, mà tôi để kiểu tóc dài 10 phân. Dù tôi có chút không muốn nhuwg vì để Đổng Nguyệt vui vẻ, tôi đến tiệm cắt tóc gần đó cắt ngay một kiểu tóc Undercut.

Cắt tóc xong, Đổng Nguyệt đưa tôi đến một căn phòng trong nhà. Trong phòng có một cái tủ lớn,, trong tủ đều là quần áo hàng hiệu của đàn ông, nhìn những nhãn hiệu, tùy ý cầm một cái thì giá trị không nhỏ.

Đổng Nguyệt chỉ vào tủ nói: “ Để đảm bảo hình tượng, sau này khi anh và tôi ở cạnh nhau, đừng mang áo quần của anh,  những bộ áo quần này anh có thể mặc tùy ý. Anh muốn mang bộ nào cũng được.

Bộ quần áo trên người tôi vốn hơi cũ, tôi vốn muốn mua một vài bộ hợp thời trang, thay đổi hình tượng của bản thân, nhưng mà tôi không có tiền. Bây giờ có người đẹp chuẩn bị cho tôi nhiều quần áo thời trang như vậy, tôi tất nhiên rất hạnh phúc.

Tôi chọn một bộ đồ đen để mặc, cảm giác cũng khá ổn.

Sauk hi thay quần áo, Đổng Nguyệt nói với tôi: “Tuy rằng chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác, nhưng từ hôm nay bắt đầu, ở trước mặt người ngoài, chúng ta phải thể hiện quan hệ bạn trai bạn gái. Tôi đã giúp anh đặt một cái tên là Lâm Tử Bân, sau này trước mặt người khác tôi sẽ gọi anh bằng tên này, anh không để ý chứ.”

Tôi lắc đầu nói không phiền. Tôi nghĩ , dù sao thân bạn trai là giả, thì mặc kệ tên tôi gọi là gì. 

Sau khi thay đổi kiểu tóc và quần áo, Đổng Nguyệt nhìn chằm chằm tôi rất lâu rồi lẩm bẩm: “ Giống anh ấy thật”

Tôi hỏi giống ai thì mặt Đổng Nguyệt  hiện lên sự hoảng loạn, nói: “Rất giống một người bạn tôi quen”

Khi đến 10 giờ tối, Đổng Nguyệt nhìn tôi nói: “ Anh đi cùng với tôi, bây giờ chúng ta có một hoạt động đặc biệt.”

Đổng Nguyệt nói đưa tôi xuống lầu, chúng tôi đến phòng ngủ tầng một. Phòng này dường như đã rất lâu không có người ở , vừa mở cửa ra, một mùi ẩm mốc xông lên. Tôi nhìn kỹ căn phòng, phát hiện bên trong có một cái giường, bên cạnh có một cửa sổ, cửa sổ treo một cái rèm màu vàng, Từ khe hở của cửa sổ có thể nhìn thấy một con đường bên ngoài.

Đổng Nguyệt lấy từ trong tủ ra một bộ quần áo kiểu giống như bệnh nhân của bệnh viên, nói với tôi: “Anh mặc bộ này vào, lát nữa chúng ta sẽ bắt đầu hoạt động.” Đổng Nguyệt nói xong thì ra ngoài.

Tôi nghĩ cô ấy muốn tôi mặc quần áo bệnh nhân làm cái gì? Rốt cuộc đó là hoạt động gì ?

Sauk hi tôi thay xong quần áo, một lúc sau cô ấy bước vào.

Đổng Nguyệt gọi: “ Nằm xuống giường, sau đó nhắm mắt lại.”

Nghe đến đây, lòng tôi thấp thỏm, tôi không biết cô ấy muốn làm gì tiếp theo, tôi cũng không dám hỏi cô ấy, chỉ có thể làm theo lời cô ấy nói.

Sauk hi tôi nhắm mắt, thông qua khóe mắt, tôi nhìn thấy Đổng Nguyệt xoay quay đầu giường. Cô ấy đột nhiên ngồi ở đầu giường, nhẹ nhàng nắm tay tôi. Tay Đổng Nguyệt mềm mại, ngửi mùi hương  thoảng thoảng từ cô ấy, trái tim tôi không khỏi loạn nhịp.

Khi tôi đang cảm thấy kích động, Đổng Nguyệt đột nhiên cất tiếng hát. Hình như cô ấy hát một bài hát Phật giáo “Chú Đại Bi”, giọng cô ấy rất hay, hát cũng rất nhập tâm Nhưng  khi tôi nghe cứ có cảm giác khó tả.

Tôi mở mắt hỏi cô ấy đang làm gì?

Không ngờ sắc mặt của Đổng Nguyệt trầm xuống, nghiêm giọng nói: “ Sau này không có sự cho phép của tôi, anh không được mở mắt, cũng không được nói chuyện. Tôi hi vọng anh nhớ câu này trong thỏa thuận: Bạn trai tạm thời phải làm thỏa mãn một vài điều kỳ quái của bạn gái. Anh hiểu chưa?”

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容