BẠN ĐÃ TỪNG NGHE QUA CÂU CHUYỆN TĂM TỐI NÀO CHƯA? ( Phần 3/6)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

BẠN ĐÃ TỪNG NGHE QUA CÂU CHUYỆN TĂM TỐI NÀO CHƯA? ( Phần 3/6)

Xảo Trân ngăn trước mặt cô, con ngươi chứa chút ánh sáng âm u, chỉ lắc đầu nói: “Ông ta không còn nữa, chúng ta chịu đói chết sao? Huống hồ, con nhỏ như vậy, không thể chôn theo cả tương lai.”

Đột nhiên Hàm Tiếu cảm thấy buồn cười, cô bé lạnh lùng liếc nhìn người mẹ kế thương tích đầy mình, giọng mỉa mai: “Tôi còn tưởng cô là người biết lý lẽ, hóa ra cô cũng chỉ vì tiền, đúng là không có phẩm hạnh, bị ăn hiếp là đáng đời.”

Xảo Trân không muốn giải thích, chỉ giơ tay dùng sức đẩy Hàm Tiếu ra khỏi nahf bếp, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Con đừng lo cho dù, dì còn chịu được.”

“Ai lo cho cô, tôi chỉ mong cô mau chóng cút khỏi căn nhà này.” Hàm Tiếu chán ghét khóa cửa lại, rồi lại nhỏ tiếng thề hết sức thành khẩn, “Sẽ có một ngày, tôi nhất định sẽ giết chết ông ta.”

Tỉnh giấc vào sáng sớm hôm sau, Xảo Trân bận rộn trong sân như không có chuyện gì cả, đồ ăn sáng thơm nwusc mũi lại được bưng ra bàn. Bộ dạng ngoan ngoãn dễ bảo, cúi đầu nhẫn nhục của cô khiến Hàm Tiếu chán ghét, giống như trong suốt bốn năm cô chăm sóc em trai, cũng chán ghét người mẹ từ trước chịu đựng để bị ức hiếp chứ không biết phản kháng.

Thái độ ngoan ngoãn dễ bảo của Xảo Trân kéo dài được một thời gian. Tính tình của Khang Thành Nguyên rất xấu, có chút phật ý là đánh mắng vợ con trong nhà. Vào lúc trường cấp hai chuẩn bị nhập học, Xảo Trân lặng lẽ vào thành phố mua cho Hàm Tiếu một bộ đồ mới. Trời vào đêm, Hàm Tiếu giả bộ ỡm ờ mặc bộ đồ vào, thân hình xinh đẹp mỹ miều đáng yêu của thiếu nữ vừa bắt đầu phát triển.

Khang Thành Nguyên say xin loạng choạng tông cửa đi vào, trùng hợp thấy được cảnh này. Không biết có phải do quá say hay không, ông ta giơ tay nắm vai con gái, trên người là mùi rượu nồng nặc. Hàm Tiếu bị ghìm không động đậy được, ba cô giơ tay sờ vào phần ngực vừa phát triển của cô, nhếch mép cười cợt nhả, “Con gái lớn rồi, gả đi được rồi.”

Hàm Tiếu bị ô nhục muốn đẩy ông ta ra, nhưng lại bị hai tay ông ta kẹp chặt lại, không động đậy được. Ánh mắt của thiếu nữ sắp bốc hỏa rồi, nhưng cuối cùng chỉ rơi vài giọt nước mắt, liều chết giãy dụa la hét kêu bỏ ra.

Đánh đập chửi rủa một hồi, có thêm cả Xảo Trân đứng cạnh khuyên nhủ, cuối cùng Khang Thành Nguyên cũng buông tay ra, ngủ say bên phòng bên cạnh. Hàm Tiếu quỳ gối trên giường, chôn đầu vào khuỷu tay nhỏ giọng khóc nức nở. Sau khi Xảo Trân dỗ Tiểu Phong đi ngủ, bèn lặng lẽ ngồi bên cạnh Hàm Tiếu, vuốt mái tóc dài của cô bé. Hàm Tiếu chán ghét đẩy tay cô ra, không muốn ngẩng đầu lên.

Xảo Trân giơ tay ôm Hàm Tiếu, cặp mắt như một hồ nước tù.

Sáng sớm ngày hôm sau, Xảo Trân không thèm quay đầu mà gom hết đồ đạc đưa Hàm Tiếu và Tiểu Phong về nhà mẹ đẻ. Vốn Hàm Tiếu không muốn đến nhà Xảo Trân, nhưng cô lại càng không muốn gặp người ba như ác ma kia.

Hàm Tiếu sống tự do tự tại ở nhà mẹ Xảo Trân, ngủ cả ngày đến khi mặt trời lên ba sào mới thức giấc, biểu hiện tệ vô cùng, khiến cho ba mẹ Xảo Trân úp mở phê bình cô bé. Hàm Tiếu nhìn thấy, nhưng không hề để ý, mà còn trái nết hơn nữa, chọc mẹ Xảo Trân kéo cô nói nhỏ những lời không hay về Hàm Tiếu.

Ba hôm sau ba mẹ con bị Bí thư chi bộ trong thôn gọi về nhà. Hai đứa nhỏ nghiêng đầu qua khe cửa nghe ngóng, Bí thư chi bộ châm một điếu thuốc ngồi trong sân cảm khái: “Cô gái Xảo Trân này đúng là số khổ.”

Rất nhanh, họ đã biết xảy ra chuyện gì. Người ba thường hay say rượu bị cao huyết áp, mấy hôm nay sau khi ông ta uống rượu thì bị tắc nghẽn cơ tim, không cứu chữa kịp thời. Cho đến hôm nay dân trong thôn kêu ông ta đi làm mới thấy hơi sai, mở cửa ra, cả người đã lạnh lẽo rồi.

Gió thổi bay tóc Xảo Trân, những người bên cạnh đều nhìn cô bằng ánh mắt thương hại, nhưng Xảo Trân chỉ bình tĩnh nói: “Sau này chuyện này, đừng nói trước mặt hai đứa nhỏ.”

Xảo Trân bình tĩnh đến bất thường, dắt theo con cái, túi lướn túi nhỏ về nhà, nhanh chóng lo liệu hậu sự. Mọi người đều đồng tình với quả phụ mới, thậm chí còn thì thầm bàn tán, Xảo Trân vừa vào nhà chưa đến một năm, người đàn ông đã chết rồi, còn cõng thêm hai đứa con chồng, làm sao sống đây?

Cũng có lời ong tiếng ve nghiêm trọng hơn của người dân trong thôn, nói Xảo Trân có số khắc chồng. Cái bệnh cũ này của Khang Thành Nguyên bao năm nay, bình thường uống thuốc ức chế cao huyết áp khỏe mạnh lắm, sao đột nhiện lại ra đi vào lúc đương độ tráng niên?

Vào lúc làm đám tang, Hàm Tiếu mặc đồ tang, tê liệt quỳ ở đó, không rơi một giọt nước mắt. Ba chết rồi, cô lại chẳng chút đau buồn, thậm chí còn cảm thấy ông trời sáng mắt rồi, khiến cô cảm thấy vui thích nữa. Bà con ở quê đến nơi, phát hiện con gái của người đã mất không chỉ chẳng đau buồn, mà còn để lộ nét vui vẻ không che đậy được, rất nhiều người phụ nữ lấy làm kinh ngahc, liền kéo Xảo Trân vào phòng cạnh bên nhỏ to.

Hàm Tiếu mở cửa sổ nghe trộm.

Nghe được nhiều người nói, cô bé Hàm Tiếu là con sói mắt trắng; còn có cả hàng xóm liếc mắt kề tai Xảo Trân tỏ vẻ nguy hiểm, bảo Xảo Trân cẩn thận đứa con chồng này, con bé này tâm địa to lớn, nói không chừng Khang Thành Nguyên chết là có khúc mắt.

Sau đó, nhà mẹ Xảo Trân cũng đến, khuyên Xảo Trân bỏ lại hai đứa con chồng, tự về nahf mà sống.

Hàm Tiếu đứng ngoài cửa sổ nhìn mấy người đó, chỉ cảm thấy buồn cười.

Nhưng sau khi đám người ồn ào nhộn nhịp đó rời đi, Xảo Trân vẫn đeo tạp dề nấu cơm, gọi chị em hai đứa ra ăn.

“Cô không đi sao?” Hàm Tiếu nhai thức ăn, bỗng dưng hỏi cô.

Xảo Trân lau tay vào tạp dề ngồi xuống, ăn cơm như không có việc gì, “mẹ là mẹ con, đi đâu mà đi.”

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容