BẠN CÓ ĐỘT NHIÊN PHÁT HIỆN RA RẰNG MÌNH CÓ MỘT TRẢI NGHIỆM GIỐNG NHƯ NỮ CHÍNH CỦA NGÔN TÌNH KHÔNG? ( Phần 3 / 8 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Chúng tôi đột nhiên nhìn nhau mà không biết nói gì, cậu ấy ướt đẫm mưa và chiếc áo sơ mi trắng của cậu ấy cũng ướt sũng đến mức gần như trong suốt. Tôi đành phải giả bộ rất nghiêm túc nói: “Khụ khụ, cậu xem cả người cậu ướt đẫm rồi kìa, mau đi tắm rửa rồi thay quần áo đi, đừng để bị cảm lạnh.” 

“Không có quần áo để thay.” 

Tôi nghĩ đi nghĩ lại, liền lấy cho cậu ấy chiếc áo phông hình chuột Mickey mà tôi mặc ngày hôm đó, rồi tìm cho cậu ấy cái quần đồng phục to lớn không phân nam nữ và nói: “Đi đi, mặc cái này đi.” 

Sau khi tắm rửa thay quần áo xong, cậu ấy giặt sạch quần áo rồi đem ra ngoài phơi. Mặt trời sau cơn mưa vào tháng sáu có thể làm khô quần áo trong một hoặc hai giờ. 

“Nói đi, cậu định nói chuyện gì với tớ?” Vẫn là tôi phá vỡ tình hình căng thẳng. 

“Ở cùng với tớ đi.” 

“Ồ.” 

“Rốt cuộc cậu có đồng ý hay không?”

“Cậu đoán xem!”

“…”

Sau đó anh chàng này chồm tới, nắm lấy tôi và hôn tôi!! Ôi chúa ơi! Tôi hoàn toàn chưa chuẩn bị gì cả, đó là nụ hôn đầu tiên của tôi đó, cũng hoàn toàn không biết thay đổi hơi thở của mình hay gì cả, của cậu ấy cũng là nụ hôn đầu, giả vờ như rất lão luyện nhưng cậu ấy thậm chí còn không đưa đầu lưỡi ra. Tôi chỉ biết là tôi đang rất bối rối vì nụ hôn, não như bị thiếu đi oxy vậy, sau đó gục mặt vào ngực cậu ấy thở hổn hển. Cậu ấy nói: “Cậu nói lại lần nữa đi, cái gì mà bảo tớ đoán xem!” 

Tôi nhanh chóng đầu hàng: “Tớ sai rồi, tớ đồng ý với cậu là được chứ gì!!” 

Sau đó cậu ấy rất hài lòng mà ôm tôi chặt hơn vào trong lòng. 

Sau đó thì có lẽ cậu ấy lại lằng xằng thêm một chút nữa rồi cậu ấy mới quay trở về. 

Sau khi cậu ấy đi rồi, tôi vẫn không thể tin được nụ hôn đầu tiên và mối tình đầu đã giữ bao nhiêu lâu nay của tôi đã không còn nữa, bỗng dưng lại có một người bạn trai.. Tôi thực sự không thể tin được những gì mình đã làm… Hehe, sau đó thì cả kỳ nghỉ hè chính là cuộc sống hạnh phúc không xấu hổ và không lo lắng. Nó rất ngọt ngào, và ở giữa vẫn còn rất nhiều điều rất ngọt ngào nữa khi nghĩ về nó. Ví dụ như cậu ấy dạy tôi làm bài, nắm lấy cái tay đang cầm bút của tôi và dạy tôi, sau đó lưng của tôi dựa vào ngực của cậu ấy v.v, hoặc là khi chúng tôi đi dạo phố, gặp phải người hâm mộ đang đi mua sắm của cậu ấy thì liền trốn đi ngay lập tức, hoặc là cậu ấy dạy tôi viết một số chương trình nhỏ đơn giản hay gì đó.

Một ngày nọ vào tháng bảy, bố mẹ tôi hình như phải đi công tác ba ngày, vì hai người họ là đồng nghiệp. Đúng là ông trời đã thực sự giúp tôi, vì vậy tôi đã gọi cho cậu ấy và cậu ấy nói hãy sống ở nhà cậu ấy đi. Tôi nói vậy nếu bố mẹ cậu biết thì phải làm sao, thì cậu ấy nói nếu biết thì cứ để họ biết đi. 

Kết quả là khi đến rồi thì tôi mới biết, bố mẹ cậu ấy phải làm việc ở một thành phố khác, mẹ anh cậu ấy thuê một bảo mẫu nấu ăn và giặt giũ cho cậu ấy. Cậu ấy sống một mình… 

Sau đó cậu ấy nói với bảo mẫu là để bà ấy nghỉ ngơi vài ngày, vì nhà trường có tổ chức tập huấn… Trong nhà hoàn toàn chỉ có hai chúng tôi… 

Sau đó chúng tôi đã sống một cuộc sống sống chung không chút xấu hổ và lo lắng! 

Ngày thứ nhất và ngày thứ hai, chúng tôi đều ngủ ở phòng riêng của mình, rất yên bình, cho đến ngày thứ ba, cậu ấy lừa tôi vào phòng cậu ấy để ngủ với cậu ấy, tất nhiên, tôi cũng rất có nguyên tắc, nên tôi chỉ nằm với cậu ấy một chút rồi trở về ngay.

Vào ban ngày, chúng tôi làm bài tập về nhà của riêng mình, thỉnh thoảng tôi nhìn chằm chằm vào vẻ mặt đầy nghiêm túc của cậu ấy, trong lòng không thể không thầm cảm thán rằng cậu ấy thật sự rất đẹp trai. Sau đó, chúng tôi cùng nhau viết những bức thư tình nhỏ cho nhau, cùng nhau tập thể dục buổi sáng, cùng nhau đi chợ và nấu ăn, cùng nhau làm việc nhà. Đó thực sự là cuộc sống của một cặp vợ chồng già. 

Phải kể đến một điều là bữa ăn đầu tiên là do tôi nấu, tôi làm ra một đống đen thui không thể phân biệt ra đó là món gì, nhưng cậu ấy vì ngại nên không nói, mà còn ăn uống một cách rất nghiêm túc nữa. Cậu ấy luôn miệng nói là rất ngon, sau đó, tôi cũng tin là thật và nếm thử một miếng… kết quả là phải nhổ ra ngay lập tức. Tôi nhanh chóng bảo cậu ấy đừng ăn nữa và đặt đồ ăn bên ngoài đi.

Sau đó cậu ấy nói: “Ôi, sao số tớ lại tệ thế này, sao lại tìm được cậu chứ? Ngay cả cơm cũng không biết nấu, sau này kết hôn rồi, chắc tớ sẽ phải làm tất cả mọi chuyện mất.” 

Tôi nói: “Vậy cậu làm đi.”

Cậu ấy nói: “Cậu thật sự đồng ý kết hôn với tớ sao?” 

Sau đó bố mẹ tôi sắp về rồi nên tôi phải chuyển về. Đến bây giờ tôi vẫn nhớ khoảng thời gian đó. 

Thật ra sau này còn có rất nhiều chuyện xảy ra nữa, nhưng đều là những chuyện rất ngọt ngào, ngọt ngào đến mức không chân thật. Đến bây giờ tôi vẫn đang nghĩ về việc làm thế nào mà một cậu bé mới mười sáu tuổi mà đã có thể thả thính như vậy, còn giỏi hơn gấp bao nhiêu lần so với mấy người đàn ông hai mươi sáu tuổi nữa. Tôi chưa bao giờ gặp ai giỏi như cậu ấy trong suốt nhiều năm như vậy. 

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog 

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容