Vợ của tôi sợ sinh con, là người làm chồng tôi phải làm thế nào để khiến cô ấy yên tâm đây?

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Vợ của tôi sợ sinh con đau, sợ bị thai nghén, sợ dáng người bị thay đổi, sợ hãi những đau đớn lúc sinh nở,… Tôi phải làm thế nào đây? Tôi phải nói gì để an ủi cô ấy đây? Làm sao để cô ấy có thể xoá tan nỗi sợ trong lòng? 

Tác giả: Người dùng nặc danh (19,674 likes)

Lúc tôi vừa kết hôn cũng rất sợ sinh con, tôi và chồng lúc đó cũng đều 30 rồi, bà nội cũng đã hơn 60 tuổi. Nhưng cũng không có ai hối thúc tôi cả, lúc mà mẹ chồng thúc giục tôi thì đều bị chồng tôi cản lại.

Chồng tôi nói: “Bảo bối của anh, vợ của anh là quan trọng nhất, nếu em sợ thì không cần phải sinh, anh cũng không nỡ để em chịu khổ. Nếu em cả đời này không muốn có con cũng không sao, có anh với em là đủ rồi.”

Thế là tôi cũng tuỳ ý chơi bời hai năm, sống hạnh phúc như một nàng công chúa. Nhưng tôi thương anh ấy lắm, đột nhiên tôi nghĩ đến sinh một đứa giống anh ấy, tôi biết là anh ấy cũng muốn lắm.

Lúc tôi cầm que thử thai đưa cho anh ấy, anh đã khóc.

Sau đó anh biến thành chuyên gia khoa phụ sản, sức khoẻ bà bầu đủ thể loại, anh ấy còn rành hơn tôi nữa. Mỗi lần đi anh cùng tôi đi khám thai, mặc kệ bác sĩ ở phòng khám có hù doạ tôi đến mức nào đi nữa thì anh vẫn có thể đọc hiểu hết các phiếu xét nghiệm, siêu âm, sau đó chuyên nghiệp giải thích lại cho tôi, đem lại cho tôi cảm giác vô cùng an toàn.

Anh còn biến thành một thợ quay phim, anh nói dáng vẻ tôi khi mang thai là đẹp nhất, nên anh cầm theo máy ảnh DSL mang tôi đi chơi khắp bốn phương, quay lại những hình ảnh đẹp nhất của tôi. Việc này không cần nghi ngờ gì nữa, đã có thể làm chuyện lo lắng nhất tan thành mây khói. 

Anh còn trở thành một thợ đấm bóp, mỗi ngày đều xoa bóp hai chân sưng vù của tôi. Từ tháng thứ năm trở đi, anh mỗi ngày kiên trì bôi thoa kem dưỡng ẩm rồi xoa xoa cái bụng tôi, thế nên tôi không hề bị rạn da đó. 

Anh còn trở thành một đầu bếp, một bác sĩ tâm lý…

Anh cũng tự mình chuẩn bị các vật dụng cần thiết cho bà bầu, rất nhiều đồ đều là đặt từ nước ngoài vận chuyển về đây. (Tôi vốn dĩ cũng có rất nhiều đồ từ nhãn hàng nội địa rồi, nên không cần phải bảo tôi sính ngoại, tôi rất yêu nước. Tôi chỉ muốn nói là khi có một đồ vật nào đó nếu như nhãn hiệu ở nước ngoài dùng tốt thì anh ấy sẽ chấp nhận chịu phí vận chuyển rất lớn để mua về đây.)

Lúc tôi sinh, hộ sĩ đẩy con ra anh ấy không quan tâm một chút nào, tôi vừa được đẩy ra ánh mắt anh liền đỏ hoe. Đến khi về tới phòng bệnh, anh cũng một mực ở bên giường nắm lấy tay tôi, người khác ôm con tới cho anh ấy xem, anh cũng không thèm nhìn, toàn bộ ánh mắt chỉ có mình tôi. Đến lúc tôi mới nói mình chưa được nhìn thấy con, chúng tôi mới cùng nhau ngắm con của mình. 

Tháng đầu tiên khi bà vú chăm con thì anh ấy chăm sóc tôi, ngày ngày bầu bạn bên tôi, dỗ dành tôi. Tôi phải cho con bú nên ăn uống không được tốt, anh ấy gấp đến phát khóc. Anh mới kêu tôi dùng bình hút sữa để hút ra bình, rồi anh ấy sẽ cho con ăn. Anh nói sợ tôi cho con bú sẽ bị đau, hơn nữa cho con bú bằng bình thì tôi có thể an tâm ngủ cả đêm. Anh còn nói con ăn gì mà chẳng được, nếu thật sự cần nữa thì cũng có thể uống sữa bột.

Bộ dạng tôi rất hút sữa trông rất rất xấu hổ, thế mà anh lại nói khi đó tôi đẹp nhất, anh nói rằng những lúc tôi thể hiện đức tính của người mẹ là lúc tôi hấp dẫn anh nhất. Anh còn tạo ra một động tác đặc biệt để mô tả những lúc tôi hút sữa, đễ mỗi lần khi tôi bắt đầu hút sữa cho con anh lại dùng động tác đó để chọc cười tôi. 

Bà nội chỉ lâu lâu mới đến thôi, vì chồng tôi không cho bà ấy đến nhiều, anh nói nhiều người đến sẽ ảnh hưởng đến việc tôi nghỉ ngơi. Mẹ chồng tôi vốn là một người nói chuyện không dễ nghe cho lắm, bị anh chọc cho giận mà quay về. Anh nói: “Mẹ tới để thăm cháu mà đâu phải đến để gây sự đâu.” Lúc mẹ chồng tôi hỏi đứa nhỏ có phải là ăn không đủ no không, có phải là tôi bị thiếu sữa không, anh liền đáp: “Đứa nhóc vẫn ăn uống theo chế độ nghiêm ngặt mà, vẫn đang phát triển theo tiêu chuẩn, sữa đầy đủ lắm, mẹ đừng nói bừa, lỡ như mẹ nó không có sữa thật thì người khổ là cháu mẹ đó.”

Sau khi vú nuôi đi thì anh ấy chịu trách nhiệm toàn bộ việc chăm con, tôi vẫn như cũ cái gì cũng không phải động đến, chỉ cần đi hút sữa là được. Một tháng đó anh gầy sọc đi hẳn 5 ký, còn tôi lại mập thêm 5 ký. Bây giờ con gái cũng đã được ba tuổi rồi, lúc cho con uống sữa nóng, tay của anh như có thước đo sẵn, tuỳ tiện đong cũng đong chính xác được 240ml. Mỗi sáng anh ấy sẽ gọi con bé thức dậy, giúp con đánh răng, rửa mặt, thay quần áo rồi đưa con đến nhà trẻ. Buổi tối về thì chơi cùng con, tắm rửa cho con rồi dỗ con đi ngủ. 

Còn tôi, bỉm của con mặt trước mặt sau tôi còn không phân biệt được.

Anh ấy nói: “Anh không thể thay em chịu được đau đớn lúc sinh con cho nên những cái khác anh có thể làm thay em thì anh sẽ làm hết.”

Mỗi lần dạy đỗ con anh sẽ nói: “Với cái tính này của ba, cả đời này ba chiều chuộng được ai chứ? Chỉ có một mình mẹ của con thôi.”

Con gái nói: “Con là bảo bối của ba mà.”

Anh đáp: “Mẹ con mới là bảo bối của ba, còn con thì chỉ có thể xem là bảo bối nhỏ thôi.”

Cho nên nếu chủ topic hỏi cần phải làm gì, thì đây là những gì chồng tôi làm, viết để bạn tham khảo.

Sợ có mấy người khẩu nghiệp lại nói tôi ăn không ngồi rồi cái gì cũng không chịu làm. Thật ra tôi vì gia đình này làm cũng rất nhiều việc, chỉ là chủ topic đang hỏi với tư cách là người chồng thì có thể làm gì nên tôi mới đem chuyện của chồng tôi ra kể, độ dài có hạn tôi cũng không thể kể hết chuyện trong nhà tôi ra cho mọi người nghe.

Tôi cũng không phải viết hạt giống cho tâm hồn hay dạy các bạn nữ cách kiếm chồng tốt hay gì.

Tôi chỉ muốn nói một câu: Tôi xứng đáng với tình yêu của anh ấy!

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容