“Vào Ngày Đại Hôn, Anh Ta Đào Hôn Rồi”? ( Phần 6/10 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/476699155/answer/2150021299?

——————————-

Làm thế nào để viết một câu chuyện có mở đầu bằng “Vào ngày đại hôn, anh ta đào hôn rồi”?

Bốn

Ngay cổng Vương phủ, thị vệ còn chưa kiểm tra kỹ, khi gặp ta thì cứ nghĩ là Chung Huyền, bèn hành lễ mở cửa.

Ta đi vào trong phủ, ngay khi dẫm lên bậc thang, đột nhiên cảm thấy hơi lo lắng trong lòng.

Mở cửa phòng ra, gian chính không có ai cả, tôi đi vào thư phòng, chỉ nghe thấy chàng ấy trầm giọng nói:

“Không phải đã nói với ngươi, không có việc gì thì đừng đến đây tìm bổn Vương…”

“Ai nói không có?”

Bút trong tay chàng ấy run lên, đột nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc nói: “Vãn Vãn, là nàng sao?”

Ta cười cười: “Không ngờ Vương phủ của điện hạ cũng chẳng nhỏ.”

“Sao nàng lại mặc y phục của Chung Huyền?”

“Nếu không làm thế này, làm sao gặp được chàng?” Ta đến gần chàng ấy: “Ta gặp Chung Huyền ở tiệm may y phục, là nàng ấy chủ động giúp ta, Chung Huyền nàng ấy… là một cô gái tốt.”

Chàng ấy cúi đầu trầm tư: “Hiểu biết lý lẽ, hiền lương thục đức, là ta xem thường nàng ấy rồi.”

Ta bật cười: “Câu hiền lương thục đức, ta nói thì được, chàng nói không được.”

Chàng ấy gật đầu, khóe môi cong lên: “Quận chúa đại nhân không ghi thù với kẻ tiểu nhân, còn lén lút đến thăm ta, thì đừng tính toán việc dùng từ không thích hợp này nhé.”

Ta thu lại nụ cười: “Nguyên Sơ, hôm nay ta đến, là có chuyện muốn bàn bạc với chàng.”

Chàng ấy đặt bút xuống, gương mặt cũng trở nên nghiêm túc.

“Nguyên Sơ, chàng đang mưu mô làm phản, đúng không?”

Chàng ấy không trả lời, cũng chẳng phủ nhận, chỉ nhìn ta đăm đăm, trong mắt như dâng lên tầng tầng những con sóng.

“Thế lực của phủ Kính Quốc Công trong triều không nhỏ, phụ thân ta lại là Chinh Tây tướng quân, binh mã trong tay nhiều vô số, những thứ này có thể giúp chàng một tay.”

“Nàng không cần nói nữa.” Chàng ấy dùng lời lẽ đanh thép: “Ta không chấp nhận, nếu nàng đến để nói những chuyện này, vậy thì giờ nàng có thể về rồi.”

“Nguyên Sơ! Ta là đứa con gái duy nhất của phủ Quốc Công, nếu ta lên tiếng vì đại nghĩa, phụ thân nhất định sẽ suy nghĩ mà.”

“So với việc cướp ngôi, thì an nguy và sự chu toàn cho nàng càng quan trọng hơn, nếu việc thành thì thôi, nhưng không thành, phủ Quốc Công sẽ bị lật đổ ngay lập tức. Nếu ta lợi dụng binh lực của Chinh Tây tướng quân để lên ngôi, vậy có khác gì tên cẩu Hoàng đế xem nàng là một con cờ đâu?”

“Nhưng mà…”

“Ta hi vọng cho dù là thành hay bại, Diệp gia vẫn là Diệp gia, lúc thái bình thì vinh hoa phú quý, khi nguy nan thì vẫn có thể rút lui an toàn.” Ánh mắt chàng ấy sâu thẳm mà kiên định, hệt như sự trang trọng và tuyệt vọng vào đêm ấy.

Ta vẫn muốn nói tiếp, nhưng chỉ thấy chàng ấy lại cầm bút lên, cúi đầu hời hợt nói: “Được rồi, trước ngày thành hôn thì tạm thời nghe theo ta, sau khi kết hôn thì đều nghe nàng cả.”

Mặt ta hơi đỏ lên: “Gì mà thành hôn với không thành hôn chứ…”

“Thật ra nàng cũng không cần quá lo lắng”, sắc mặt chàng ấy bình tĩnh: “Lần chi viện cho biên giới phía Bắc đó cũng không phải hoàn toàn không hoạch được gì, Bắc Chu và nước ta chiến loạn liên miên, dân chúng lầm than, lần này tân đế đăng cơ, có ý xây dựng lại hòa bình, ngặt nổi tên cẩu Hoàng đế kia vì muốn mở rộng lãnh thổ mà mãi không chấp thuận. Nếu ta đảm bảo sau khi lên ngôi sẽ lập lại hòa bình ở biên giới, mở rộng buôn bán qua lại, có lẽ Bắc Chu sẽ cho mượn một toán quân giúp ta đăng cơ.”

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容