SỰ TRẢ THÙ CỦA NGƯỜI VỢ: BÍ MẬT (CHƯƠNG 5)

CHƯƠNG 5

Tin nhắn này là do Trần Vĩnh Cương gửi. Anh ta là bạn học từ tiểu học đến cấp ba với Ngô Kiến Văn, hai người quan hệ vô cùng thân thiết.

Bốn chữ “chuyện của San San” ngay lập tức đập vào mắt tôi, tôi nhanh chóng nhấc điện thoại lên, thử mở khóa.

Tôi có linh cảm mạnh mẽ rằng bí mật về San San sẽ sớm được phơi bày.

Tôi và Ngô Kiến Văn chưa bao giờ kiểm tra điện thoại di động của nhau, cho nên tôi không thể đoán được mật khẩu điện thoại của anh ta. Tôi đã thử sinh nhật của Đóa Đóa, sinh nhật của anh ta, của tôi, cả của bố mẹ anh ta nhưng đều không được. Tôi không dám thử lại vì sợ máy sẽ bị khóa.

Tôi biết Ngô Kiến Văn cũng có mật khẩu dấu vân tay. Tôi lén lút lấy điện thoại và đi về phòng ngủ.

Ngô Kiến Văn ngủ rất say, thậm chí còn khẽ ngáy, tôi rón rén đến bên giường, nhẹ nhàng kéo cánh tay anh ta ra khỏi chăn bông, nắm ngón tay anh ta rồi ấn vào mở khóa.

03

Khoảnh khắc nhấn ngón tay, điện thoại rung nhẹ và mở khóa. Ánh sáng từ màn hình chiếu lên trần nhà.

Tôi khóa cửa phòng tắm, ngồi trên bồn cầu và bắt đầu đọc lịch sử trò chuyện của anh ta.

Đầu tiên là lịch sử trò chuyện từ một tháng trước.

Ngô Kiến Văn: Tôi hối hận khi đưa San San về nhà rồi. San San và Triệu Manh không thể hòa hợp, trong nhà ngày nào cũng cãi cọ nhau, phiền lắm.

Trần Vĩnh Cương: Tôi đã nói với cậu từ đầu rồi. Mang con riêng về cho vợ nuôi, không hiểu đầu óc cậu bị cái gì nữa.

Tôi cảm thấy như thể bị giáng cho một đòn chí mạng, trái tim quặn lên đầy đau đớn, đến việc hít thở cũng trở nên vô cùng khó khăn.

Hóa ra đúng là như vậy! Đúng là như vậy! Những nghi ngờ trước đây của tôi không hề sai, không phải là tôi quá đa nghi! San San không phải là con của người họ hàng xa nào cả!

Nét cười giống nhau, khẩu vị giống nhau, hình dạng ngón tay cũng giống nhau. Khó trách nó chỉ thân thiết với một mình Ngô Kiến Văn, chỉ thích một mình anh ta. Vì anh ta chính là bố ruột của nó!

Tôi nhắm mắt để khiến mình bình tĩnh hơn, nhưng cơn giận vẫn không ngừng thiêu đốt. Ngô Kiến Văn sinh con với người phụ nữ khác, còn đem nó về đây bắt tôi nuôi! Sao anh ta có thể khốn nạn đến nhường này?

Ngô Kiến Văn: Tôi nên làm gì bây giờ? Tống Phi nói rằng cô sắp kết hôn rồi, không thể mang theo con bé đi lấy chồng được. Chồng Tống Phi không biết cô ấy đã sinh con.

Trần Vĩnh Cương: Gửi nó cho người thân nuôi hộ đi, mỗi tháng gửi cho nó chút tiền. Nuôi đến 18 tuổi là coi như hết trách nghiệm rồi.

Ngô Kiến Văn: Thực ra tôi cũng không nỡ làm vậy. Con bé San San này vừa xinh xắn vừa thông minh lanh lợi. Tôi dặn nó là trước mặt Triệu Manh không được để lộ ra tôi là bố nó, thế mà nó thực sự không nói lộ ra một chữ nào. Trẻ con mà còn mạnh mẽ hơn cả người trưởng thành! Có khi sau này tôi còn được nhờ cũng nên

Trần Vĩnh Cương: Cậu đang đầu tư dài hạn đấy à?

Ngô Kiến Văn: Đấy là một mặt thôi, thực ra tôi cũng sợ Tống phi làm loạn. Cô ta mà biết tôi gửi San San cho người khác nuôi chắc chắn sẽ không để yên. Triệu Manh thì dễ lừa hơn nhiều.

Trần Vĩnh Cương: Triệu Manh chỉ ngây thơ chứ không ngu. Cậu cứ làm như vậy sớm muộn gì cũng to chuyện.

Ngô Kiến Văn: Đến lúc ấy rồi nói sau. Triệu Manh vẫn rất quan tâm đến tôi, nếu cô ấy phát hiện ra, tôi chỉ cần xin lỗi rồi nhận sai, lôi Đóa Đóa ra làm lá chắn, cô ấy chắc chắn sẽ thỏa hiệp.

Nếu bạn thấy bài viết hữu ích đừng quên dành tặng tác giả 1 like nhé ^^!

Bài viết đã được bảo vệ bản quyền bởi:

Content Protection by DMCA.com
Group: Chia sẻ tin tức Weibo24h

Group chia sẻ tin tức Wibo24h

Admin: Trần Ngọc Duy

Trang Facebook của admin

Group: Hội Tự Apply học bổng Trung Quốc

Group chia sẻ, hướng dẫn, hỗ trợ tự Apply học bổng Trung Quốc

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容