Phụ Nữ Sẽ Thất Vọng Hoàn Toàn Với Đàn Ông Trong Hoàn Cảnh Nào? ( Phần 6/6 )

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————-
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://www.zhihu.com/question/296975344/answer/2103941533

——————————-

Qua gương chiếu hậu, tôi thấy mẹ đang đứng ở cửa.

Bà ấy sững sờ nhìn chúng tôi, môi dường như mấp máy, cuối cùng tôi không nghe chính xác bà ấy đang nói về cái gì.

Trên đường đi, Giang Lăng đã gọi cho tôi nhiều lần và gửi hàng chục tin nhắn WeChat, hỏi tôi hiện đang ở đâu.

Tôi chỉ trả lời đơn giản: “Chúng ta đã chia tay rồi.”

Thật lâu sau, Giang Lăng mới trả lời, “Trần Nam, anh không đồng ý.”

Tôi đã trực tiếp chặn mọi thông tin liên lạc của anh ấy.

Căn nhà mà Trần Thụy thuê là một căn nhà nhỏ hai phòng, được trang trí theo phong cách hiện đại và đơn giản, rất sạch sẽ, gần công ty chúng tôi.

Sau một buổi chiều bận rộn, tôi sắp xếp mọi thứ.

Trần Thụy mệt đến mức gục xuống sô pha, lười biếng nói: “Chị ơi, tối nay chị nhất định phải đãi em một bữa.”

Tôi mỉm cười đồng ý.

Khi tôi sử dụng điện thoại di động để đặt chỗ nhà hàng, tôi đã nghĩ về điều đó và nhờ Trần Thụy gọi cho Kiều Diệc Thanh mời anh ấy đến ăn cơm như một lời cảm ơn vì đã giúp tôi dọn nhà ngày hôm qua.

Trên đường bị tắc đường, tôi và Trần Thụy mới đến được nhà hàng đã thống nhất trong gần một tiếng đồng hồ.

Kiều Diệc Thanh đã đợi ở chỗ của mình.

Anh ấy hơi cúi đầu xuống, đặt một tay lên đùi đang uốn cong của mình, tay kia khuấy ly cà phê, thế giới ồn ào xung quanh dường như lạc lõng.

Trong một thoáng, tôi nhớ lại một giờ nghỉ trưa nào đó ở trường cấp 3. Tôi bị cơn ác mộng đánh thức, hô hấp bình tĩnh lại, Kiều Diệc Thanh vô tình liếc nhìn về hướng tôi.

Anh ấy đang làm bài tập.

Tư thế ngồi thẳng lưng, ngón tay cầm bút tính toán trên tờ giấy nháp, móng tay được cắt tỉa gọn gàng.

Nhìn thấy ánh mắt của tôi, anh ấy quay đầu lại liếc nhìn tôi, sau đó lấy khăn giấy ra đưa cho tôi, quay đầu tiếp tục làm bài.

Phải một lúc sau tôi mới phản ứng lại, lấy giấy lau trán rồi nhìn xuống, mảnh giấy ngay lập tức ướt đẫm mồ hôi.

Ngay khi tôi lấy lại suy nghĩ của mình, tôi nghe thấy Trần Thụy lẩm bẩm trong khi ôm đầu cạnh tôi.

“Xong rồi xong rồi, đi làm muộn cũng coi như xong, đằng này em hẹn anh ấy đi ăn mà vẫn đến muộn. Chắc anh ấy có giết em cũng không thể giải tỏa ân oán được mất.”

Tôi đưa Trần Thụy đến và nói một cách chân thành.

“Xin lỗi, chị em em đến muộn rồi, tối nay anh muốn gọi gì cũng được, đừng tiết kiệm tiền cho em.”

Kiều Diệc Thanh nhìn tôi một cái, sau đó đột nhiên nở nụ cười, “Không sao, anh vừa mới tới.”

Sau đó, tôi gọi người phục vụ, tới đưa menu, anh ấy đưa cho tôi thực đơn một cách tự nhiên, “Em cứ gọi đi.”

Đang ăn dở, trong quán bỗng vang lên tiếng đàn.

Tôi phát hiện ra rằng có một cái bàn lớn ở giữa sảnh nhà hàng với một cây đàn piano màu trắng trên đó.

Một cô gái đang chơi quay lưng lại với mọi người.

Có rất nhiều nút thắt đồng tâm treo trên bức tường phía sau cô ấy.

Trần Thụy ho nhẹ một tiếng.

“Đây là một mô hình tiếp thị độc đáo của nhà hàng này. Các cặp đôi đến ăn ở đây có thể được thắt nút đồng tâm với tên của họ chỉ cần họ lên chơi. Vì vậy, nhiều cặp đôi sẽ đến đây để check in”.

Tôi đang ăn một số thức ăn, và tôi vô tình bị nghẹn bởi một tiếng “Ồ”.

Tôi đang ho nhẹ và cúi đầu xuống, và tôi cảm thấy có ai đó đang vỗ nhẹ vào lưng mình.

Vừa mới giảm tốc độ, tôi đã thấy một bát súp được đẩy tới trước mặt mình.

Khẽ ngẩng đầu dọc theo bàn tay mảnh khảnh, tình cờ bắt gặp đôi mắt đen của Diệc Thanh.

Tôi đã choáng váng.

Kiều Diệc Thanh cũng ăn cơm, sau đó di chuyển rất nhanh cầm lấy bát của Trần Thụy, cũng bưng đầy bát canh cho em trai tôi.

Trần Duệ vẻ mặt ngẩn ra, “Em không có bị sặc.”

Kiều Diệc Thanh: “…”

Trần Thụy nhìn Kiều Diệc Thanh, rồi nhìn tôi, rồi đi vào phòng vệ sinh trong im lặng.

Màn biểu diễn piano trên sân khấu vừa kết thúc, tôi vô thức nhìn sang.

Cô gái ấy quay người lại.

Hóa ra là Chu Xuân.

Cô ấy mỉm cười nhận lấy nút thắt đồng tâm mà nhân viên đưa ra, cúi đầu viết gì đó lên đó rồi bước ra khỏi sân khấu trở về chỗ ngồi.

Không ngạc nhiên khi tôi nhìn thấy Giang Lăng đối diện với cô ấy.

Nút đồng tâm được anh ấy siết chặt trong tay, và tôi không thể nhìn thấy biểu hiện của anh ấy ở khoảng cách xa.

Chu Xuân nghiêng người, không biết cô đã nói gì với anh ấy.

Anh ấy chợt bật cười.

Có thể là anh ấy nhận thấy rằng ai đó đang nhìn về phía này một cách kiên định, anh ấy ngẩng đầu lên, vừa hay bắt gặp ánh mắt của tôi.

(Toàn văn kết thúc, theo dõi trong cột này)

Phần 1 https://weibo24h.com/phu-nu-se-that-vong-hoan-toan-voi-dan-ong-trong-hoan-canh-nao-phan-1-6/
Phần 2 https://weibo24h.com/phu-nu-se-that-vong-hoan-toan-voi-dan-ong-trong-hoan-canh-nao-phan-2-6/
Phần 3 https://weibo24h.com/phu-nu-se-that-vong-hoan-toan-voi-dan-ong-trong-hoan-canh-nao-phan-3-6/
Phần 4 https://weibo24h.com/phu-nu-se-that-vong-hoan-toan-voi-dan-ong-trong-hoan-canh-nao-phan-4-6/
Phần 5 https://weibo24h.com/phu-nu-se-that-vong-hoan-toan-voi-dan-ong-trong-hoan-canh-nao-phan-5-6/
Phần 6 https://weibo24h.com/phu-nu-se-that-vong-hoan-toan-voi-dan-ong-trong-hoan-canh-nao-phan-6-6/

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容