BẠN ĐÃ TỪNG NGHE QUA CÂU CHUYỆN “SUY NGHĨ KỸ CÀNG THÌ CỰC KỲ KHỦNG KHIẾP” CHƯA? ( Phần 15/16)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
——————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

——————————

Hai người đang nói, người ngã phía sau Tiểu Phi đó đột nhiên nhảy vọt lên, một phát đánh rớt con dao trên tay Tiểu Phi xuống đất, thì ra cái người ngã trên đất đó tỉnh rồi, tên che mặt cao cao nhanh chóng thoát khỏi sự khống chế của Tiểu Phi, hai người cùng nhau công kích Tiểu Phi, mấy lần Tiểu Phi đều bị đánh ngã trên đất, tôi thấy tiếp tục như vậy, không đến ba phút, Tiểu Phi liền sẽ bị đánh chết, nghĩ đến Tiểu Phi từng cứu tôi, vừa nãy lại cho tôi một vạn, từ trong lòng cảm thấy Tiểu Phi là một người tốt.”

“Vì vậy, tôi tìm thấy một thanh gỗ bên ngoài cửa, khi người đàn ông đeo mặt nạ cao không chú ý, tôi đã mở cửa một cách thô bạo và dùng gậy đánh người đàn ông này. Người đàn ông không chuẩn bị trước đã bị tôi đánh ngã xuống đất, khi tôi định đánh một gậy nữa thì người đàn ông đó nhảy lên đá vào ngực tôi, tôi ngã ra sau, đầu đập vào tường, tay phải dường như cũng chạm vào thứ gì đó và ngay lập tức có cảm giác đau nhói ở tim…Người đàn ông rút dao găm từ thắt lưng, vừa định lao về phía tôi, đột nhiên một giọng nói lớn vang lên: “Dừng tay, các người đã bị bao vây.” Tôi nhìn một chút, thì ra hơn một chục cảnh sát đang cầm súng chĩa vào chúng tôi bên ngoài cửa…”

“Đây là những gì đã xảy ra trong nhà anh đêm qua, những người chưa tận mắt chứng kiến ​​chắc chắn sẽ không tin. Sau đó, chúng tôi đến đồn cảnh sát để lấy khẩu cung, và ở lại đồn cảnh sát cả đêm, đến sáng nay mới ra ngoài. Sau khi từ đồn cảnh sát ra, tôi đã suy nghĩ rất lâu, thế là tôi chủ động gọi điện thoại cho vợ anh nói rõ tất cả mọi chuyện, vợ anh sợ anh không tin, vừa xuống máy bay liền gọi tôi cùng qua đây.”

Bàng Minh Kiệt trong chốc lát nói nhiều như vậy, dường như anh ấy đã hoàn toàn đắm chìm trong cảnh tượng tối hôm qua, và rất lâu sau mới định thần lại được.

Tôi suy nghĩ một hồi lâu và nói, “Có phải câụ là người mà vợ tôi hẹn gặp ở McDonald’s lúc hai giờ đêm hôm đó không?”

“Người đó là em,” Còn không đợi Bàng Minh Kiệt trả lời, Chu Tiểu Phi liền tiếp lời nói: “Em hẹn chị nửa đêm gặp mặt ở McDonald’s, một là đặc biệt đến nói cho chị em biết nhóm người đó mấy ngày này sẽ hành động rồi, hai là em từ nhỏ lưu lạc ở nơi khác thất lạc chị nhiều năm, đến năm ngoái chị em tụi em mới có thể gặp lại, chị bình thường muốn thăm em mà luôn không thể như ý, em ở trong một băng nhóm, luôn có một số băng nhóm vây quanh để theo dõi, cũng là để tránh bị cảnh sát kiểm tra, vì vậy chỉ có thể lựa chọn ban đêm em mới tìm cơ hội lẻn ra ngoài, hơn nữa thời gian gặp mặt giữa em và chị cũng không thể quá lâu.”

Tôi chợt nhớ tới người phụ nữ trong phòng khách với khuôn mặt tái nhợt ngồi trên xe lăn vừa rồi, tôi hỏi: “Người phụ nữ trong nhà anh đó là ai?”

Tôi vừa hỏi như vậy mọi người đều im lặng, tôi đột nhiên nhìn thấy trong mắt Chu Tiểu Phi lấp lánh nước mắt.

Chu Lâm thở dài nói: “Cô ấy là bạn gái của em trai em, hiện tại cô ấy đã mắc bệnh ung thư máu giai đoạn cuối. Cô ấy vốn là một cô gái con nhà giàu có ở Quảng Đông, cha cô ấy là một thương gia giàu có, trong gia đình chỉ có một cô con gái, để được ở bên cạnh em trai em, bắt đầu từ năm 18 tuổi, từ Phật sơn một mạch đi theo em trai em, vì vậy còn đoạn tuyệt quan hệ cha con với trong nhà, cô ấy và em trai em yêu đương tám năm, chưa từng ghét bỏ thân phận của em trai em, cũng không ghét bỏ em trai em là thành viên của băng nhóm xã hội đen.”

“Cho dù em trai em làm gì, cô ấy vẫn luôn ở bên cạnh nó không xa rời, tâm nguyện lớn nhất của cô ấy là hi vọng em trai em sớm thoát khỏi tổ chức xã hội đen một chút, sau đó cải tà quy chính yên ổn làm một người bình thường. Nguyện vọng lớn nhất của cô ấy chính là hai người có một gia đình thuộc về mình, êm đẹp trải qua cuộc sống bình lặng. Em trai em bị chân tình của cô ấy cảm động, quyết tâm thoát khỏi xã hội đen thay đổi triệt để làm lại từ đầu. Đồng thời hứa với cô ấy, trong thời gian hai năm nhất định có căn nhà thuộc về mình. Không ngờ ba tháng trước cô ấy bị kiểm tra ra bệnh ung thư máu giai đoạn cuối, có lẽ chỉ có thời gian hai tháng.”

Nói đến đây, tôi nhìn thấy Chu Lâm và em trai cô ấy trong mắt toàn là nước mắt.

Ngập ngừng hồi lâu, Chu Lâm nói: “Hai năm nay, em trai em luôn tìm cơ hội thoát khỏi sự kiểm soát của xã hội đen, nhưng vẫn luôn không như ý nguyện, bọn họ đe dọa em trai em, nói rằng chỉ cần nó rời tổ chức, bọn họ sẽ giết bạn gái của nó. Vì vậy, em trai em vẫn luôn chịu sự khống chế của xã hội và không có cơ hội để sống một cuộc sống như mong muốn chứ đừng nói đến một ngôi nhà của riêng mình, vì vậy em trai em vô cùng áy náy. Để thực hiện lời hứa với cô ấy lúc đầu, để cô ấy cuối cùng ra đi vui vẻ một chút. Vì vậy, em bảo nó chuyển đến biệt thự của mình sống một thời gian, cũng coi như là giải quyết một phần mong muốn của cô ấy.”

Mời các bạn đón xem phần sau ở blog.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容