Những Mẩu Chuyện Kinh Dị Tôi Giấu Tận Dưới Đáy Hòm ( Phần 2/7)

Người dịch : Thu Thủy
Vui lòng không repost, ghi nguồn cũng không, cảm ơn các bạn
—————————
Website Weibo24h : https://weibo24h.com/

Fanpage Weibo24h : https://www.facebook.com/weibo24h/

Nguồn : https://zhuanlan.zhihu.com/p/41811141?

———————————

Những mẩu chuyện kinh dị tôi giấu tận dưới đáy hòm

4. Tôi căm ghét con chó nhà hàng xóm, chính xác mà nói thì không hẳn là ghét, là hận.

Một con chó đen to đùng, đứng lên là có thể cắn một cái đứt cổ tôi. Không biết hàng xóm bắt đầu nuôi con chó này từ lúc nào, chỉ biết mỗi lần nhìn thấy nó, nó như bị bệnh dại, điên cuồng sủa tôi.

Tiếng chó điên giống như một tiếng chửi rủa của mụ già điêu ngoa hung ác. Mõm nó không ngừng văng ra rớt rãi, hàm răng vàng khè sắc nhọn, ánh mắt đục ngầu, bộ lông bẩn thỉu bết bát như da người chết tróc ra, nhìn phát sợ.

Đã mấy lần, suýt nữa nó nhào lên cắn chết tôi.

Người khác đi qua nó đều nằm bò trên mặt đất, động cũng lười động, chỉ có tôi ngang qua nó mới nhảy dựng lên.

Nhắc hàng xóm nhiều lần rồi nhưng vẫn đâu vào đấy, tôi không thể chịu được nữa. Hôm ấy, tôi nấu một nồi nước ớt sôi sùng sục, nhân lúc nhà hàng xóm đã ngủ, mang nồi nước dội lên người nó.

Nhìn nó đau đớn lăn lộn trên mặt đất, mắt bị luộc chín, da toàn thân lột ra, bốc khói, khỏi nói đã hận biết bao.

Tôi huýt sáo đi về nhà, đi vào nhà vệ sinh, rửa sạch thứ mùi kinh dị trên người nữa là xong.

Nhưng đúng lúc này, tôi nhìn thấy trong gương, một người mặc áo trắng tóc tai rũ rượi đứng ngay sau lưng tôi không một tiếng động. Đôi mắt trắng bệch nhìn tôi trân trân.

– Cuối cùng con chó chết tiệt đó cũng chết rồi, mỗi lần nghe tiếng nó kêu ồn đến mức tôi không thể nào tìm được cửa nhà anh.

5. Sương mù

Tôi đứng trên một con thuyền nhỏ giữa hồ

Độ tác của bọn chúng rất chậm chạp

Tôi chẳng tốn mấy sức cắt đuôi bọn họ

Không chỉ người nhà tôi, gần như cả trấn đều không may mắn

Bọn chúng vây chặt bốn xung quanh hồ

Không phát ra tiếng động nào nhìn tôi chằm chằm

Tôi đã báo cảnh sát nhưng đã mấy tiếng đồng hồ rồi

Tôi vẫn ôm một tia hi vọng, hi vọng có người đến

Dường như bọn chúng không biết bơi

Hồ rất nông

Đứng thẳng nước không đến vai, có thể đi bộ đến chỗ tôi

Tôi hị vọng bọn chúng không nhận ra điều này

6. Người con gái anh ta yêu sâu đậm đột ngột mất đi, khi chết, máu của cô đỏ thắm như hoa hồng bung nở. Anh ta không thể nào quên được, đêm đêm trằn trọc, trái tim đau đến tê dại, thỉnh thoảng lại đến trước mộ cô khóc nức nở.

Một hôm, anh ta tìm đến một vị đạo sĩ, muốn gặp mặt bạn gái lần cuối, nói lời từ biệt. Sau khi làm phép, đạo sĩ bảo anh ta: Đêm nay, linh hồn của cô bạn gái sẽ trở về chỗ cái băng ghế trong công viên nơi trước đây hai người thường hẹn hò để gặp anh ta.

Nửa đên, anh ta chuẩn bị tươm tất, dưới ánh đèn vàng, anh mặt tây trang chỉnh tề, trên tay còn cầm bó hoa, loại hoa cô vô cùng yêu thích.

Anh nhìn đồng hồ mới mua trên tay, sắp đến giờ rồi, bạn gái anh chưa từng trễ hẹn.

Nhưng đúng lúc này, anh nhìn thấy bạn gái đầu tóc rũ rượi, há cái miệng rộng đầy máu từ trong bóng tối xông về phía anh ta.

Anh ta hoảng hốt, ngồi phịch xuống đất, hồn ma cô bạn gái đuổi riết không thôi. Anh ta lồm cồm bò dậy, hét thất thanh, bỏ chạy chối chết.

Nhìn hình bóng anh xa dần, cô gái mới ngừng lại, đứng yên tại chỗ.

– Đồ ngốc, sau này đừng nhớ em nữa…

Từng giọt từng giọt nước mắt tí tách lăn trên gò má cô.

© 版权声明
THE END
Hãy GỬI TẶNG tác giả 1 LIKE nếu bạn thấy thích bài viết này nhé ^^!
点赞0 分享
Bình luận 抢沙发
头像
Hoan nghênh bạn để lại 1 bình luận có giá trị!
提交
头像

昵称

取消
昵称表情代码图片

    暂无评论内容